← Quay lại trang sách

Chương 68 BUỔI KHIÊU VŨ MÙA HÈ

Cũng ngày hôm đó một cỗ xe du lịch đỗ trước cửa toà nhà phố Helder. Cửa xe mở, phu nhân De Morcerf vịn tay người con trai bước xuống. Albert dẫn mẹ vào nhà rồi đi tắm rửa thay quần áo, sau đó bảo người đánh xe đưa đến nhà bá tước Monte Cristo.

Bá tước tiếp anh với một nụ cười thường lệ và tử tước Morcerf rất hoan hỷ được gặp lại bá tước.

- Tôi vừa ở Tréport về vội đến ngay đây để chào ngài, thăm tình hình sức khỏe của ngài ra sao và tin tức có gì mới lạ.

- Cũng thường thôi. Còn về tin tức thì nam tước Danglars có đến tôi dự tiệc nhưng tiếc rằng tiểu thư Eugénie lại không có mặt.

- Tôi xin thú nhận với ngài là tôi không có thiện cảm với cô ta lắm. Nếu bắt buộc phải sống với một người vợ như cô ta thì tôi rất chán.

- Tử tước có vẻ khó tính thế?

- Tôi thường mơ ước có được một người vợ với đầy đủ tiêu chuẩn như mẹ tôi. Đúng là một thiên thần: đẹp, thông minh và đức hạnh. Được đi theo mẹ tôi, tôi lấy làm kiêu hãnh như đi theo một bà hoàng. Và ngài cũng thông cảm với tôi là khi phải chung sống với một người mà mình không thích thì đau khổ biết chừng nào?

- Vì vậy mà tử tước không muốn lấy vợ có phải không? - Bá tước mỉm cười.

- Ngày nào mà cô Eugénie tuyên bố tôi không xứng đáng với cô thì tôi sẽ nhẩy cẫng lên vì sung sướng. Cả anh chàng Franz nữa, tôi xem ra có vẻ không sốt sắng lắm với cô Valentine. Cậu ta đã được gia đình cho triệu về theo yêu cầu của ông Villefort. Ông ta đang gấp rút chuẩn bị lễ cưới cho cô Valentine, tôi chưa biết ý kiến của Franz về việc này ra sao.

- Còn ông, ông có định cắt đứt không?

- Tôi có thể mất mười vạn frăng để làm chuyện đó.

- Ông cứ yên tâm, nam tước Danglars cũng sẽ được trả gấp đôi nếu làm được việc đó như ông muốn.

- Thật không hả ngài?

- Lòng nam tước đang nghiêng về một người... Rồi sau này ông sẽ biết thôi.

- Tôi hiểu rồi. À! Mẹ tôi sắp tổ chức một cuộc khiêu vũ mùa hè, đó là một cái mốt hiện nay của thủ đô, và muốn nhờ ngài mời hộ thiếu tá Cavalcanti và con trai.

- Bao giờ thì tổ chức?

- Thứ bảy này.

- Thế thì thiếu tá Cavalcanti có lẽ đã rời khỏi Paris rồi.

- Nếu vậy thì con trai của thiếu tá chắc còn ở lại.

- Xin tử tước hãy nghe tôi đây: Tôi không dám nhận lời mời hộ ông con trai thiếu tá đâu, vì ông cũng biết rằng nếu sau này có vấn đề gì xảy ra giữa nam tước Danglars và Andrea Cavalcanti thì mọi người lại đổ tại tôi. Xin ông trực tiếp mời lấy thì hơn. Vả lại bản thân tôi cũng chưa biết có đến đấy được không?

- Tại sao ngài không đến?

- Trước hết vì tôi chưa được mời.

- Thì chính tôi đến để mời ngài đây. Sở dĩ tôi chưa nói là vì đối với ngài có vấn đề đặc biệt.

- Đặc biệt! Thật là hân hạnh cho tôi quá?

- Thật đấy mà. Mẹ tôi đích thân mời ngài.

- Bá tước phu nhân De Morcerf ấy à? - Monte Cristo rùng mình hỏi.

- Thưa bá tước! Vâng! Và tôi xin báo để ngài biết rằng ngài đã chiếm được cảm tình của mẹ tôi. Trong bốn ngày nay, ngày nào mẹ con tôi cũng chỉ nói đến ngài.

- À há! Nếu vậy tôi thành vấn đề đối với bà nhà à?

- Vâng! Một vấn đề xin ngài cứ yên tâm, chưa giải quyết được. Mẹ tôi chỉ hỏi rằng làm sao mà ông trẻ thế. Trong khi nữ bá tước cho ngài là nam tước Ruthwen, còn mẹ tôi cho ngài là Cagliostro, hoặc bá tước Saint-Germain. Vì vậy ngài cần phải đến thanh minh với mẹ tôi ngay đi.

- Xin cảm ơn ông đã cho tôi biết trước như vậy. - Bá tước mỉm cười nói. - Tôi sẽ cố gắng giải thích cho mọi người.

- Vậy thứ bảy này ngài sẽ đến chứ?

- Vì nữ bá tước yêu cầu.

- Ngài lịch sự quá! Ngài có khiêu vũ không, thưa bá tước?

- À! Cái đó thì khi người ta chưa quá bốn chục... Không! Tôi không thích khiêu vũ, nhưng tôi thích xem. Thế còn bà Morcerf, bà có khiêu vũ không?

- Tôi cũng chẳng thấy mẹ tôi khiêu vũ bao giờ. Ngài sẽ nói chuyện với mẹ tôi, mẹ tôi rất muốn nói chuyện với ngài.

- Có thật không?

- Xin thề! Và tôi xin nói với ngài rằng ngài là người đàn ông đầu tiên mà mẹ tôi tò mò muốn nói chuyện.

Albert cầm mũ đứng lên, bá tước đưa anh ra đến tận cổng ngoài rồi nói tiếp:

- À quên! Xin ông cho tôi biết bao giờ thì ông Franz về?

- Chậm lắm là năm, sáu hôm nữa.

- Thế bao giờ ông ấy cưới vợ?

- Ngay sau khi ông bà Saint Méran đến.

- Khi nào ông ấy về, ông nhớ đưa lại tôi chơi ngay nhé. Mặc dù ông cho rằng tôi không mến ông ấy, nhưng tôi xin nói với ông rằng tôi sẽ rất sung sướng được gặp lại ông ta.

- Xin tuân lệnh. Và chắc chắn thứ bảy nhé.

- Tôi đã hứa rồi.

Bá tước Monte Cristo đưa mắt nhìn theo cho đến khi Albert đã đi khuất, ông quay lại thì thấy Bertuccio đứng sau lưng.

- Thế nào? Bá tước hỏi.

- Mụ ta đã đi đến toà án. - Người quản gia đáp.

- Ở lại có lâu không?

- Một tiếng rưỡi ạ.

- Thôi được! Ông Bertuccio ạ. Bây giờ, tôi khuyên ông nên đi về xứ Normandie tìm một mảnh đất nhỏ mà tôi đã nói với ông.

Bertuccio chào bá tước rồi vào nhà. Buổi tối hôm ấy Bertuccio đi ngay vì lệnh của ông chủ rất khớp với nguyện vọng của ông.