← Quay lại trang sách

Chương 74 HẦM MỘ GIA ĐÌNH VILLEFORT

Hai ngày sau, một đám người đông nghịt đứng trước cửa toà nhà quan chưởng lý Villefort. Suốt hai dãy phố, những cỗ xe ngựa nối đuôi nhau đứng sau hai cỗ xe tang đen ngòm. Cỗ xe đi đầu mang thi hài của hầu tước Saint Méran đặt trong cỗ quan tài bằng kẽm đưa từ miền Nam lên, và cỗ xe sau là thi hài của hầu tước phu nhân. Hầu tước Saint Méran là người có địa vị lớn trong triều vua Louis XVIII nên số quan khách và bạn bè đi đưa đám khá đông. Hai đám tang cùng một lúc làm dân chúng Paris rất đỗi kinh ngạc và bàn tán xôn xao. Họ đứng yên lặng nhìn đoàn xe tiến về nghĩa địa Père Lachaise mà Villefort đã có một hầm mộ riêng cho gia đình. Hâm mộ đó được ngăn đôi: Một bên chứa hài cốt của dòng họ Villefort, một bên của dòng họ Saint Méran. Một giờ sau đám tang dừng trước nghĩa địa. Mọi người xuống xe đi vào.

Maximilien mặt tái nhợt, im lặng như đang suy nghĩ điều gì, đi cạnh anh là Château-Renaud. Giữa lúc đó Albert dẫn Franz đến nhập bọn. Albert nói:

- Anh Morrel, tôi xin giới thiệu Franz D'Épinay, người bạn thân của tôi đã cùng đi dự hội hóa trang ở Rome, vừa đi du lịch ở Ý về. Còn đây là Maximilien Morrel, vị đại úy dũng cảm của đoàn khinh kỵ Bắc Phi, bạn thân của Château-Renaud.

Max cố giữ vẻ bình tĩnh cúi đầu chào rồi kéo tay Château-Renaud bước vào hầm mộ mà người ta đã đặt hai cỗ quan tài vào trong đó. Hầm mộ xây bằng đá trắng, hình vuông, mỗi chiều hai mươi bộ, ngăn đôi và mỗi bên đều có cửa vào riêng.

Sau khi làm lễ xong, mọi người kéo nhau ra về, Villefort mời Franz cùng ngồi xe để đưa anh về nhà. Viên chưởng lý đi thẳng vào phòng làm việc, mời anh ngồi rồi nói:

- Tôi cần phải báo cho anh biết là hầu tước phu nhân trước khi mất đã làm di chúc để lại toàn bộ gia tài cho Valentine với ý muốn là phải tổ chức ngay lễ thành hôn cho cháu gái. Vì vậy tôi đã cho mời ông quản khế đến đây để thảo ngay bản giao ước đính hôn của em nó với anh và tám ngày nữa nhà tôi sẽ đưa em nó về điền trang Saint Méran để tổ chức lễ cưới theo đúng ý muốn của hầu tước Phu nhân.

- Trong khi chờ đợi, xin phép ông cho tôi đi mời hai người bạn thân là Albert và Château-Renaud đến chứng kiến việc ký bản hôn ước.

- Được lắm! Độ nửa giờ nữa chúng tôi sẽ chờ trong phòng khách.

Franz vừa đi khỏi, Villefort cho người đi mời vợ và con gái xuống phòng khách và báo cho vợ, con biết về việc ký hôn ước. Valentine rất sửng sốt về cái tin quá đột ngột đó, còn Villefort phu nhân tái mặt, ôm đứa con trai nhỏ trong lòng, dáng điệu mệt mỏi.

Một lát sau, có tiếng xe đỗ trước cửa. Ông quản khế, Franz cùng hai người bạn vào phòng khách. Sau khi mọi người đã ngồi vào chỗ, ông quản khế đặt những giấy tờ cần thiết lên bàn rồi bảo Franz:

- Tôi xin báo để nam tước biết là cuộc hôn nhân của nam tước với tiểu thư Valentine trái với ý muốn của cụ Noirtier, cho nên cụ đã không để lại gia tài cho tiểu thư.

- Thưa ngài! - Franz nói. - Vấn đề ấy hoàn toàn không liên can đến tôi, vì tôi chẳng bao giờ quan tâm đến tài sản của tiểu thư Valentine!

- Việc làm của cha tôi. - Villefort nói chen vào. - Chứng tỏ đầu óc của cụ không được minh mẫn do tình hình sức khỏe gây nên. Ngoài ra, bây giờ chỉ còn trông cậy vào sự chăm sóc của đứa cháu gái nên cụ không muốn cho nó đi lấy chồng, chứ không phải không ưa nam tước D'Épinay.

Villefort vừa nói xong thì lão bộc Barrois bước vào phòng nói với Villefort:

- Thưa ngài! Cụ Noirtier sai tôi mời nam tước Franz D'Épinay đến phòng riêng của cụ để nói chuyện.

Villefort rùng mình, Villefort phu nhân cũng sửng sốt, Valentine đứng dậy mặt biến sắc, còn hai chàng thanh niên đưa mắt nhìn nhau. Villefort bảo lão bộc:

- Lão về thưa với cụ là nam tước còn đang mắc bận không thể lên hầu cụ được. - Rồi quay lại nói với Valentine. - Con đi với cha lên xem ông muốn gì.

Franz bèn đứng lên đồng ý với ý muốn của cụ Noirtier:

- Nếu cụ Noirtier muốn gặp tôi, tôi thấy có bổn phận phải đến trình diện, vì tôi chưa có hân hạnh được làm quen với cụ.

Nói xong, Franz đi theo hai cha con Villefort đến phòng ông già bại liệt. Château-Renaud và Albert lại đưa mắt nhìn nhau một lần nữa.