Chương 76 TIẾN BỘ CỦA CÔNG TỬ CAVALCANTI
Một buổi tối, bá tước Monte Cristo đến thăm nam tước Danglars. Người hầu cho biết nam tước đi vắng và nam tước phu nhân chờ bá tước ở phòng khách. Bá tước vào đấy và được trực tiếp chứng kiến một cảnh tượng rất êm đềm đang diễn ra tại đó. Nam tước phu nhân đang ngồi xem những bức vẽ mà tiểu thư Eugénie đưa cho bà. Đúng bên tiểu thư là tử tước Andrea Cavalcanti. Hắn mặc bộ lễ phục màu đen, đi giày da láng đen, bàn tay trắng muốt đeo chiếc nhẫn kim cương. Hắn vuốt mớ tóc xoăn màu vàng óng, thỉnh thoảng lại nhìn tiểu thư bằng đôi mắt đắm đuối kèm theo những tiếng thở dài khe khẽ.
Từ mười lăm ngày nay, sau khi thiếu tá Cavalcanti trở về Ý với một món tiền thù lao to lớn để tha hồ đắm mình trong các sòng bạc thì thằng con trai đóng vai một cậu công tử bột, có ông bố giàu sụ, hào hoa phong nhã ở Paris và đã được giới thiệu vào các phòng khách của giới thượng lưu ở thủ đô.
Eugénie thì có vẻ lãnh đạm trước tình cảm vồn vã của hắn, và khi trông thấy bá tước vào, cô gật đầu chào rồi lặng lẽ về phòng riêng. Một lát sau, người ta nghe có tiếng hát vang và tiếng đàn dương cầm đệm theo. Eugénie đang học hát dưới sự hướng dẫn của cô giáo Louise D'Armilly.
Bá tước ngồi nói chuyện với nam tước phu nhân, nhận thấy Andrea đứng ngấp nghé ở cửa buồng hai cô gái. Giữa lúc đó Danglars về. Ông ta chào hỏi bá tước Monte Cristo và nhìn thấy Andrea đang đứng thập thò ở cửa phòng bèn chạy đến hỏi:
- Sao cậu không vào nghe em nó hát?
- Thưa ngài! Tôi chưa được phép.
Danglars vội mở cửa phòng, dẫn Andrea vào. Eugénie đang ngồi chung ghế với cô D'Armilly trước đàn dương cầm. Nữ nghệ sĩ là một thiếu nữ nhỏ nhắn, xinh đẹp, mớ tóc vàng quấn thành búp, rủ xuống vai, dáng người thanh mảnh của một trinh nữ có đôi mắt mơ màng.
Bá tước thấy cửa phòng khép lại và một lát sau nghe tiếng Andrea cất cao giọng, hát một bài tình ca xứ Corse, đệm theo vẫn tiếng đàn dương cầm ấy.
Phu nhân quay lại nói với bá tước:
- Khổ quá, hồi này nhà tôi gặp toàn vận xúi quẩy! Sáng nay lại mất toi bốn chục vạn frăng vì một vụ phá sản.
- Ngài nam tước là một nhà kinh doanh sành sỏi, sẽ gỡ lại ngay đấy mà!... À! Còn ông Lucien đâu, sao ba hôm nay tôi không thấy mặt?
- Tôi cũng không biết nữa. - Phu nhân đáp rồi nói lảng sang chuyện khác. - Gia đình Villefort sao mà khốn khổ thế! Trong có mấy ngày mà cả hai ông bà hầu tước Saint Méran đều rủ nhau qua đời. Lại thêm rắc rối về cuộc hôn nhân của tiểu thư Valentine nữa. Không hiểu vì lý do gì mà hôm qua cậu Franz tuyên bố bãi bỏ lễ đính hôn của cậu ta với Valentine. Ngài thấy đầu óc của Villefort dạo này ra sao?
- Thật là đau xót cho ông ta!
Nam tước Danglars trở lại phòng khách nói với bá tước Monte Cristo:
- Tử tước Cavalcanti quả là một thanh niên đáng yêu, có phải thế không ngài?
- Nhưng ông ạ! - Danglars phu nhân nói. - Tôi chỉ sợ cậu Albert chợt đến chạm trán với Andrea, hẳn cậu ta sẽ nổi cơn ghen đấy!
- Ồ! Xin bà đừng lầm, cậu ấy có vẻ thờ ơ với con Eugénie thế nào ấy. Bà có nhớ là trong buổi khiêu vũ vừa rồi Albert chỉ nhảy với Eugénie có một bài, còn Andrea đã nhảy với nó những ba bài!
Giữa lúc đó người hầu vào báo có tử tước De Morcerf đến. Danglars phu nhân toan chạy đi báo cho con gái biết, nhưng Danglars lấy tay ngăn lại. Albert mặt mày hớn hở, quần áo rất lịch sự, bước vào chào mọi người. Danglars đến bắt tay anh.
- Em Eugénie đang ở trong phòng học nhạc với tử tước Cavalcanti.
Albert thản nhiên như không. Thấy bá tước nhìn mình, anh nói:
- Tử tước Andrea có một giọng nam cao rất tốt, còn tiểu thư lại có giọng trầm và chơi đàn rất giỏi, chắc hai người sẽ hợp nhau lắm!
- Đúng như vậy. - Danglars tiếp lời. - Hôm qua trong một cuộc tiếp tân, con gái tôi và tử tước Andrea đã được mọi người hoan nghênh nhiệt liệt... Ô, nghe đây này: ta, ta, ta, ti, ta... Một bản nhạc Ý nghe sao mà tuyệt thế! Hoan hô! Hoan hô!
Nói xong, Danglars vỗ tay đôm đốp, Albert cũng phụ họa vỗ theo một cách chiếu lệ, tiếng vỗ tay nghe lẹt đẹt. Vừa lúc đó, người hầu phòng ghé tai Danglars nói nhỏ mấy câu. Danglars liền xin phép mọi người ra ngoài một lát. Danglars phu nhân thừa cơ dẫn Albert vào phòng nhạc. Andrea đang ngồi cạnh Eugénie liền đứng dậy có vẻ lúng túng và lạnh lùng chào Albert. Danglars phu nhân mời con gái và cô bạn sang phòng uống trà. Vừa uống được một lúc thì Danglars về, y đến ngồi cạnh Monte Cristo rồi ghé vào tai ông nói nhỏ:
- Ngài đã cho tôi một lời khuyên thật là tuyệt. Có một câu chuyện rất ghê về Fernand ở Janina. Rồi tôi sẽ kể cho ngài biết sau, nhưng xin ngài dẫn cái thằng Albert kia đi. Có mặt nó, tôi thấy khó chịu lắm!
Bá tước hiểu ý, liền đứng dậy từ biệt mọi người ra về.
Albert có thái độ hoàn toàn thản nhiên trước cặp mắt miệt thị của Danglars. Chỉ có Andrea là sung sướng vì đã loại được một tình địch.