Chương 24 (2)
Chiếc xe đưa Lệ Anh Lương đến một sân bình thường ở khu tô giới Nhật Bản. Người ra đón anh ta trong sân là Lý Quế Sinh.
Lý Quế Sinh đã ngồi trong đại lao người Nhật Bản nhiều ngày nay. Ngày nào cũng chuẩn bị tinh thần để đối mặt với cái chết. Anh ta không bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình sẽ lại nhìn thấy ánh sáng. Giờ đây lại nhìn thấy Lệ Anh Lương, anh ta vừa ngạc nhiên vừa vui mừng đến suýt khóc. Lệ Anh Lương không có thời gian cùng anh ta sến sẩm nên vội vàng gọi điện thoại cho Tư Đồ William, hướng dẫn chi tiết cho Tư đồ William.
Lệ Anh Lương đã lên kế hoạch cho một màn kịch lớn. Trong cảnh đầu tiên của màn kịch là Tư Đồ William đóng vai một chàng trai nghèo nợ nần vì vay nặng lãi bị đòi nợ chặn ở nhà, không còn đường nào khác chỉ đành nhờ đến sự giúp đỡ của người bạn tốt là Thẩm Chi Hằng. Nhờ hắn ta lập tức gửi tiền đến cứu mình. Bối cảnh thời gian của màn này là buổi trưa, trời sáng, phía trước và phía sau căn hộ đều có người. Trừ khi Thẩm Chi Hằng không muốn làm người nữa, nếu không hắn sẽ không bao giờ dám giết người trong tình huống này.
Với sự khôn ngoan của Thẩm Chi Hằng, sau khi nhìn thấy cuộc phục kích trong căn hộ sẽ đầu hàng chịu trói chờ thời cơ thích hợp mới phản kháng. Nhưng Lệ Anh Lương sẽ không cho hắn ta cơ hội, sẽ trực tiếp đưa hắn ta vào tù - tất nhiên, người cùng hắn vào tù là Tư Đồ William. Sau đó, có được hai chiến lợi phẩm là Thẩm Chi Hằng và Tư Đồ William. Lệ Anh Lương có thể bù đắp lỗi lầm của mình và quay trở lại dinh thự Hoành Sơn. Chiến lợi phẩm đủ để chứng minh sự vô tội và lòng trung thành của anh ta. Dù trong quân đội vẫn còn người bàn ra tán vào thì Hoành Sơn Anh cũng sẽ bảo vệ anh ta-- Nếu Hoàng Sơn Anh muốn thoát khỏi tội danh sai lầm trong việc sử dụng người thì ông ta bắt buộc phải bảo vệ anh.
Cho đến thời điểm này Lệ Anh Lương đã có được được sự giúp đỡ từ Hoành Sơn Anh. Và theo sự hiểu biết của Hoành Sơn Anh về kế hoạch cũng chỉ dừng lại ở mức này.
Tiếp theo là màn thứ hai: Tư Đồ William trong tù sẽ sớm tìm được cơ hội trốn thoát – Dựa vào bản thân cậu ta tất nhiên cậu ta không thể tự mình tìm được. Nhưng Lệ Anh Lương sẽ giúp cậu ta. Chỉ cần trong khoảng thời gian này Tư Đồ William có thể xoa dịu Thẩm Chi Hằng. Đừng để tên này tiếp tục chém giết trong nhà giam là được.
Sự hiểu biết của Tư Đồ William về kế hoạch chỉ dừng lại ở đây.
Ở màn thứ ba. Lệ Anh Lương sẽ để họ thực sự trốn thoát. Khi họ trốn đến giữa đường và bắt đầu lơi lỏng sẽ có một tay súng bắn tỉa phục kích ở trên cao lấy mạng chó của hai người bọn họ.
Với khả năng của một tay bắn tỉa hoàn toàn có thể bắn xuyên tim người từ khoảng cách trăm mét. Nhưng Thẩm Chi Hằng không phải người, tính mạng của con chó này chưa chắc sẽ dễ dàng đoạt lấy như vậy. Không sao. Nếu không giết được Thẩm Chi Hằng thì cứ giết Tư Đồ William đi. Lệ Anh Lương sẽ đợi trên con đường phía trước. Chỉ cần Thẩm Chi Hằng còn sống, anh ta lập tức tạo ra bộ mặt như Bồ Tát để cứu Thẩm Chi Hằng, tiễn phật thì tiễn đến tây phương. Anh ta sẽ bảo vệ Thẩm Chi Hằng suốt đường đến một chiếc tàu khách Anh giúp hắn ta xuống phía nam tị nạn. Thẩm Chi Hằng có thể sẽ không cảm kích anh ta vì điều này nhưng cũng sẽ không tiếp tục truy sát anh ta - Lệ Anh Lương nghĩ vậy.
Lệ Anh Lương đã ẩn núp trong hai ngày. Trong hai ngày này Lý Quế Sinh hoạt động khắp nơi, tập hợp các trợ thủ đắc lực của mình. Đến sáng sớm ngày thứ ba, trong sân đột nhiên trở nên vắng vẻ. Lệ Anh Lương dẫn theo các trợ thủ đắc lực của mình lên đường.
Và ngay khi Lệ Anh Lương vừa khởi hành. Tư Đồ William đã ngồi trước mặt Thẩm Chi Hằng và vừa mới kết thúc cuộc trò chuyện.
Tư Đồ William đã kể hết cho Thẩm Chi Hằng những gì mình biết về kế hoạch của tên họ Lệ.
Thẩm Chi Hằng bị Tư Đồ William kéo ra khỏi chăn, vẫn chưa kịp chải chuốt, tóc thì một nửa dựng đứng, một nửa rũ xuống, nhăn mặt chuẩn bị nổi cáu. Tư Đồ William sợ anh tức giận bỏ đi nên gọi Mễ Lan tới và nhờ cô canh chừng hắn.
- Tư Đồ William ngồi đối diện với Thẩm Chi Hằng, cậu ta bình tĩnh dài dòng một hồi cuối cùng nói: “Chính là vậy. Trưa hôm nay chính là lúc hành động.” - - Thẩm Chi Hằng ngồi thẳng, khuôn mặt lạnh lùng hỏi: “Nếu việc này có nhiều lợi ích như vậy tại sao cậu lại nói trước cho tôi biết tất cả? Chẳng lẻ cậu còn mong đợi tôi sẽ hợp tác với cậu ngoan ngoãn đi qua đó để bó tay chịu trói à?”
- "Em không phải vì lợi ích mà đồng ý với Lệ Anh Lương. Em là vì anh.”
- "Vì tôi sao?" Thẩm Chi Hằng nghiêng người về phía trước một chút: "Muốn nghe rõ hơn.”
- "Anh đã đắc tội dinh thự Hoành Sơn. Người Nhật sẽ không tha cho anh trừ khi anh rời khỏi Thiên Tân. Người Nhật một ngày không đi, anh một ngày không quay lại."
- “Cho nên tôi chủ động đến tận nơi để họ khỏi phải tốn công sức?”
- "Việc này không liên quan gì đến họ. Em chỉ muốn nhờ anh giúp em một việc. Lệ Anh Lương đã nói, chỉ cần em chịu hợp tác với anh ta, anh ta sẽ nhường Tịnh Tuyết cho em."
- Thẩm Chi Hằng quay lại nhìn Mễ Lan rồi nói: "Thật kỳ lạ. Người như cậu, ngây thơ trong sáng như vậy lại có thể lừa tôi suốt ba năm."
- “Em nghĩ Lệ Anh Lương không có lừa em. Anh ta thực sự không yêu Tịnh Tuyết, một chút cũng không yêu. Anh ta cũng thực sự không dám đối địch với anh nữa. Anh không biết anh ta đã sợ hãi như thế nào khi nhắc đến anh đâu. Em có thể nhìn ra anh ta chỉ muốn quay lại làm kẻ phản bội. Anh ta nói nếu anh ta không bị anh bắt cóc thì có lẽ bây giờ anh ta đã được thăng chức rồi."
- Thẩm Chi Hằng mỉm cười nhẹ: "Vậy nếu cậu hợp tác với anh ta có thể có được một Kim Tịnh Tuyết và cũng có thể thể hiện tốt trước mặt tôi. Còn tôi thì sao? Tôi được lợi ích gì?"
- Tư Đồ William cẩn thận suy nghĩ một lát: "Anh sẽ chẳng nhận được lợi ích gì, chỉ có thể trải qua một phen hoảng hốt. Lệ Anh Lương đang định giúp chúng ta một tay khi chúng ta chạy trốn, đồng thời muốn hòa giải với anh.”
- "Vậy thì tôi chịu thiệt quá rồi."
- “Coi như là giúp em một việc. Em sẽ không để anh thiệt thòi. Anh cả như cha. Từ giờ trở đi, em sẽ hiếu kính với anh như cha của mình, được chứ?" Sau đó, cậu ta quay sang Mễ Lan và chắp tay: "Tôi có ơn cứu mạng cô. Tôi không cần cô báo đáp nữa. Cô đã đánh Tịnh Tuyết người không ra người, quỷ không ra quỷ. Tôi cũng không tính toán với cô, chỉ cần bây giờ cô giúp tôi nói vời lời tốt đẹp, khuyên anh ấy giúp tôi một lần là được rồi.”
- Mễ Lan nghiêng đầu: "Tôi mới không muốn anh ta đi mạo hiểm."
- "Nha đầu thúi nhà cô-"
- Thẩm Chi Hằng giơ tay: "Được rồi, đừng tranh cãi nữa. Tôi sẽ giúp cậu, nhưng cậu cũng phải nhớ lời nói của mình.”
- Tư Đồ William Anh lập tức đứng dậy cúi đầu chào