← Quay lại trang sách

Chương 538 Kim Thân Của Địa Tạng

“Chị, chị Thu, sao thứ gì chị cũng mang theo thế?” Tôi nuốt khan một cái.

Cô Thu bật cười: “Đây có là gì, trong ba lô của tôi còn nhiều thứ lắm, cậu có muốn xem qua không?”

Nhìn vẻ mặt khoe khoang của cô ấy, tôi liền thấy mất hứng thú, chỉ là thỉnh thoảng vẫn liếc mắt ngó vào chiếc ba lô của cô ấy một cái, tôi luôn cảm thấy cô Thu rất thần kỳ, thứ gì cũng có.

Theo sau động tác của cô ấy, một thân cây to lớn từ từ nghiêng sang một bên, tôi tìm một nơi cây không thể đổ trúng người mình để đứng và im lặng quan sát, cái cây kia đổ xuống chỉ trong nháy mắt, tiếng gào thét như sấm sét của gấu đen cũng xuyên qua lỗi tai chúng tôi.

Tôi đang cảm thấy vui mừng, nhưng lời nói của cô Thu lại làm tôi cả kinh, cô ấy hỏi tôi tại sao khốn hồn trận này có thể ngăn chặn được cả âm thanh?

Tôi lập tức ngẩn người ra, khi lão Yên dạy tôi không hề nhắc tới vấn đề này, mà vừa rồi tôi cũng quên béng mất, đến khi cô Thu nhắc tôi mới để ý tới.

“Trường An, có điều gì đó không ổn, phải thật cẩn thận.” Sắc mặt của cô Thu hoàn toàn đen lại: “Từ giờ phút này trở đi, cậu phải dùng chính con mắt của mình để phán đoán, ngoại trừ bản thân ra, cậu đừng tin tưởng bất cứ ai.”

“Bao gồm cả chị sao?” Tôi ấp úng hỏi.

Cô Thu vỗ nhẹ lên bả vai tôi: “Đúng vậy, bao gồm cả tôi.”

Tôi hít một hơi thật sâu, mặc dù cảm thấy có chút khó chịu, nhưng tôi vẫn trịnh trọng gật đầu: “Được, tôi hiểu rồi.”

Không chờ tôi kịp nói hết lời, mặt cô Thu đã nghiêm lại, rồi chạy theo hướng tiếng gầm của gấu đen phát ra, tôi cũng nhanh chóng phản ứng lại, tôi biết giờ phút này không phải lúc để buồn bã, nên tăng tốc đuổi theo.

Côn Bố, anh làm ơn đừng xảy ra chuyện gì cả!

Nhưng khi đến nơi, tôi đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho ngây cả người: Côn Bố đang đứng trước mặt con gấu đen, quay lưng về phía chúng tôi, đứng trước thân hình cao lớn của con gấu đen kia, trông anh ta giống hệt như một đứa bé vừa mới tập đi, không chỉ gầy yếu mà còn rất nhỏ bé, chỉ cần một ngụm của con gấu kia cũng có thể nuốt chửng anh ta.

Tuy nhiên, gấu đen không hề di chuyển, Côn Bố cũng không nhúc nhích, hai bên cứ ở thế giằng co như vậy, như thể cả hai đều không thể làm gì được đối phương.

Cô Thu dừng lại trước mặt tôi, nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại ra hiệu cho tôi giữ im lặng. Kỳ thật không cần cô ấy nhắc nhở, động tác của tôi cũng đã sớm chậm lại, tuy tôi không hiểu tại sao, nhưng cũng biết con gấu đen kia cùng Côn Bố đang trong một trạng thái thần kỳ, chỉ đợi đối phương sụp đổ trước!

“Chị Thu, tình huống này là thế nào?” Tôi trầm giọng hỏi.

Đối với trạng thái hiện tại của Côn Bố, con gấu đen kia hẳn không nên sợ hãi mới phải, nhưng bây giờ nó lại đang thở hổn hển, trong đôi mắt đen của nó còn xuất hiện nỗi sợ hãi như con người, dường như đứng trước mặt nó hiện giờ không phải là một miếng thịt mặc nó nuốt chửng bất cứ lúc nào, mà là một thần chết đang muốn lấy mạng của nó.

Cô Thu khẽ lắc đầu: “Tôi cũng không rõ lắm, chẳng qua nếu Côn Bố đã dám dẫn dụ gấu đen rời đi, hẳn anh ấy cũng đã có cách, chúng ta chỉ đang lo lắng thái quá thôi.”

“Có cách?” Tôi lặp lại, sau đó không đồng ý với lời nói của cô Thu: “Anh ấy thì có cách gì được chứ? Cứ cho là anh ấy có cổ trùng hoặc vẫn là Cổ Vương của Miêu Cương, nhưng lão Yên rõ ràng đã từng nói, trên người anh ấy vẫn còn vết thương, thay máu cũng đâu thể hồi phục trong một khoảng thời gian ngắn như vậy được.”

Cô Thu có chút bực bội: “Làm sao tôi biết được? Mắt thấy là thật, cậu nhìn xem con súc sinh kia bây giờ có dám ra tay với Côn Bố không?”’

Mặc dù không hiểu tại sao, nhưng lời cô Thu nói quả không sai, con gấu đen kia đang sợ, nó nhìn chằm chằm vào Côn Bố, trong ánh mắt không có chút ý định tấn công nào, cùng lắm nó cũng chỉ đang giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng của một con gấu, nên không thể trực tiếp bỏ chạy.

“Chúng ta mau rút lui, nếu không, có thể chúng ta sẽ cản trở Côn Bố mất.” Cô Thu nhanh chóng đưa ra quyết định.

Tôi không yên tâm nói: “Hay chúng ta cứ ở đây quan sát đi, chẳng may Côn Bố không trở tay kịp, chúng ta còn có thể hỗ trợ kịp thời.”

Mặc kệ Côn Bố đã dùng biện pháp gì, tôi cũng không thể mặc kệ anh ta ở lại đây một mình. Cô Thu thấy tôi kiên quyết như vậy cũng chẳng còn cách nào khác, đành phải gật đầu, rồi ra hiệu cho tôi không được gây ra tiếng động nào nữa!

****4:

Chúng tôi núp sau một bụi cây, cứ chờ đợi như vậy, con gấu đen kia và Côn Bố đều rất kiên nhẫn, không tiến công cũng không lui về phía sau, như thể đã biến thành hai pho tượng!

Nhưng tôi biết không phải vậy, tay Côn Bố đang cử động, tay anh ta đã cử động ngay từ lúc đầu, như thể đang cầm thứ gì vậy.

Đôi mắt của con gấu đen không nhìn thẳng vào Côn Bố, nói thẳng ra là nhìn chằm chằm vào tay anh ta… trong tay Côn Bố nhất định có thứ gì đó.

“Cậu nhìn đi.” Cô Thu đẩy người tôi: “Chung quanh con gấu đen kia toàn là côn trùng!”

Đồng tử của tôi đột nhiên co lại, vì toàn thân con gấu đen kia đều là lông đen, hơn nữa bây giờ cũng đang là buổi tối, tầm nhìn không được tốt, cho nên lúc mới đầu tôi mới không nhìn thấy rõ.