← Quay lại trang sách

Chương 897 Lan Đình Tập Tự

Không dám cử động...

Phía dưới là một vùng đất khá trống trải, tuy cũng có những bụi cây nhưng đã bị dọn sạch sẽ. Nếu không phải ở trên cây, sợ là dù đi qua cũng không phát hiện ra nơi này là một chỗ tuyệt vời, quả thật là một địa điểm lý tưởng để ẩn nấp.

Nhưng người ẩn nấp bên trong lại khiến tôi không thoải mái, đó chính là Lưu Hàn Thu!

Đi bên cạnh ông ta vẫn là Dạ Tinh và Trường Không, còn có một tên có dáng người cao gầy, chắc hẳn là Thiên Diện Hiệp, bởi vì thân hình của anh ta không khác Nha Tử là bao, trên áo sơ mơ còn cài một chiếc kính râm, hiển nhiên trước đó anh ta đã đeo vào lúc lừa gạt tôi.

Cứ như vậy bốn tên đó ở bên trong không nói chuyện trao đổi gì với nhau. Lưu Hàn Thu đang nghiên cứu một cái bản đồ, Dạ Tinh ở một bên chợp mắt, chỉ là đầu tóc đã cắt ngắn càng nhìn càng thấy giống một đứa nhóc nhà bên. Cậu ta mặt một chiếc quần đen bó sát người, phối với áo sơ mi đen cùng áo khoác đen, vẫn là bộ dạng ngoan ngoãn như trước. Nếu không phải bởi vì cậu ta đi theo Lưu Hàn Thu thì tôi thật sự muốn mời chào cậu ta gia nhập 701.

Trường Không vẫn mang hình dáng của một quân sư xảo trá, trên tay cầm quạt xếp không màng thời tiết mà quạt tới quạt lui, cũng không sợ quạt lạnh chính mình, anh ta đi tới bên cạnh Lưu Hàn Thu ngồi xuống, thỉnh thoảng xếp quạt lại chỉ vào bản đồ, Lưu Hàn Thu suy nghĩ điều gì đó rồi gật đầu, trông giống như anh ta đang dạy Lưu Hàn Thu nhìn bản đồ vậy.

Về phần tên Thiên Diện Hiệp kia, anh ta đang cà lơ phất phơ nằm trên một nhành cây, ngay phía dưới cách tôi không xa. May mắn thay lúc nhảy trên cây tôi sợ mình té vì vậy đã vô cùng cẩn thận, nếu không thì vừa xuất hiện đã bị bọn họ bắt gặp rồi.

Tôi muốn quay trở về, nhưng lại sợ phát ra tiếng động khiến bọn họ chú ý, thế là chỉ có thể chui rúc vào nhánh cây. Thời gian từng phút trôi qua, tôi có chút lo lắng, vẫn còn một nửa thời gian trước khi đến kỳ hạn của lão Yên.

Tuy không tìm ra chỗ kỳ lạ của mặt trời kia, nhưng lại tìm thấy được đám người này, chỉ là nếu không trở về thì lão Yên sẽ phái người đi tìm tôi, lúc đó chắc hẳn sẽ kinh động đến Lưu Hàn Thu.

Tôi không sợ bọn họ, nhưng lần này trọng điểm nằm ở gia tộc William, kinh động Lưu Hàn Thu sẽ chỉ lãng phí thời gian mà thôi.

Vào thời khắc quan trọng, tôi nghĩ đến Thất Bộ Định Hải, đây là bộ pháp đặc biệt của Bắc Huyền Vũ Thất Túc trong "Tinh Quan Yếu Quyết", dựa vào phương hướng linh hoạt của bước chân, chỉ cần bảy bước là có thể trong lúc im hơi lặng tiếng liền chuyển nguy thành an, nếu luyện tập thành thạo thậm chí có thể tạo ra những dư ảnh, nghe có vẻ viển vông.

Nhưng theo ghi chép trong sách, quả thật từng có một vị tiền bối của nhà họ Lưu đã tập luyện được nó, nhờ đó mà đối phương trở nên nổi tiếng trong giới trộm mộ, Hắc Linh Tinh Quan cũng tạm thời vượt qua bốn môn phái lớn là Mô Kim, Bàn Sơn, Tá Lĩnh, Phát Khâu.

Nhờ có sự giúp đỡ của cô Tứ nên hiện tại tôi cũng có chút thành tựu, mặc dù không đến mức có dư ảnh, nhưng nếu chỉ lặng lẽ rời khỏi đây thì sẽ không có vấn đề gì.

Tôi đang vui mừng chuẩn bị sử dụng Thất Bộ Định Hải, nhưng vừa mới di chuyển, Thiên Diện Hiệp bên dưới đột nhiên ngồi dậy, tôi bị doạ sợ vội vàng ngồi xuống.

Anh ta phát hiện rồi? Tôi nghĩ thầm.

Chắc không phải đâu, tôi còn chưa kịp động đậy gì mà, nếu anh ta nhạy cảm như vậy thì chắc có lẽ tôi phải tiếp tục dây dưa ở đây. Nhưng nhìn tình hình phía dưới, chỗ này chắc chắn là căn cứ của bọn họ, không biết khi nào thì bọn họ mới rời đi.

"Chủ nhiệm."

Trong lúc tôi không biết nên làm gì, anh ta đột nhiên lên tiếng, thanh âm trong trẻo nghe vào có chút giống Nha Tử.

Tôi lắc đầu, không đúng, lão Yên nói anh ta có thể bắt chước cách nói chuyện của bất kỳ ai, có khi anh ta vẫn còn muốn lợi dụng thân phận của Nha Tử để gạt chúng tôi, vì vậy mới cố ý giữ giọng như vậy.

Tôi dỏng tai lên, nghe thấy anh ta xin ý kiến của Lưu Hàn Thu, nói rằng anh ta chỉ bất bại một lần sẽ không có lần sau, hơn nữa giờ đây chúng tôi đã tách ra hành động riêng lẻ, anh ta chỉ cần bắt chước bất kỳ ai trong chúng tôi cũng có thể khiến đội khác bị ảnh hưởng. Vì vậy, anh ta muốn hành động lần nữa, nhiễu loạn kế hoạch của chúng tôi.

Lưu Hàn Thu biết hành tung của chúng tôi...

Tôi cau mày, kẻ phản bội đã bị bắt tại sao ông ta vẫn biết hành tung của chúng tôi? Tối qua chúng tôi mới quyết định tách ra hành động, sáng hôm nay mới chính thức hành động, tuy nhiên, theo những gì Thiên Diện Hiệp nói, anh ta không chỉ biết chúng tôi sẽ hành động riêng lẻ mà còn biết ai ở đội nào, đây không chỉ là biết đơn giản như vậy.

Anh ta đã cài người vào trong đội của chúng tôi, hay là bọn họ còn có kẻ nào khác đang theo dõi hành động của chúng tôi?

"Cậu đó, chính là quá hấp tấp." Trường Không nho nhã phe phẩy chiếc quạt xếp, nhìn tên đó có bộ dạng văn vẻ lịch sự nhưng chỉ cần tiếp xúc với anh ta thì ai cũng biết anh ta là người như thế nào.

Thiên Diện Hiệp có vẻ không hợp với Trường Không nên vừa mới nghe anh ta nói xong đã nhảy dựng lên: "Tôi hỏi ý kiến chủ nhiệm, liên quan gì đến anh? Anh tưởng mình là người đứng đầu của 303 chắc? Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình."