← Quay lại trang sách

Chương 905 Lan Đình Tập Tự

Vân Thất là người cuối cùng chui vào mộ, nơi thung lũng âm u chỉ còn mỗi mình tôi.

Tôi nhìn cái hố đen thăm thẳm, thỉnh thoảng bên trong vẫn còn truyền tới âm thanh của bọn họ, chắc là tốc độ cũng không nhanh. Tôi nhìn sắc trời, chỉ cảm thấy ánh sao còn nhiều hơn lúc nãy, mà ánh sáng chiếu vào hố cũng mang theo màu đen ngày càng đậm.

Hơi thở bất an tràn ngập từng lỗ chân lông trên cơ thể tôi, tôi nghiến răng nhìn chằm chằm vào vệt đen này, sau vài giây, tôi buộc chặt túi trên lưng, nhảy thẳng vào hố trộm rồi từng chút một bò về phía trước.

Chiếc đèn pin đeo trên đầu chiếu sáng về phía trước, lão Yên và những người khác cũng chưa đi xa, Vân Thất đi cuối cùng, chỉ cách tôi hai hoặc ba mét. Có lẽ anh ta cảm nhận được ánh sáng mạnh nên quay đầu lại nhìn thì nhìn thấy tôi đi theo, anh ta vô cớ mỉm cười nhàn nhạt với tôi rồi còn gật gật đầu.

Sau đó tôi thấy anh ta đưa tay vỗ lão Miêu ở phía trước, cứ như thế cả nhóm đều dừng lại, tôi biết họ là đang đợi tôi.

Tôi tăng tốc, dùng cả tay và chân bò tới, giơ thẳng đèn pin phía trên đầu, nhìn họ với vẻ bối rối. May mắn thay, bọn họ không hề nói gì về việc tôi đi theo xuống, khi thấy tôi đã theo kịp, họ tiếp tục tiến về phía trước, chỉ có lão Yên ở phía trước là không có phản ứng gì, thậm chí còn không quay đầu nhìn lại.

Trong lòng tôi càng thêm nghi ngờ, thái độ của ông ấy thật kỳ lạ, vừa rồi tôi còn có chút đau lòng, nhưng bây giờ tôi cảm thấy rằng ông ấy có thể đang muốn thể hiện điều gì đó qua thái độ này.

Ông ấy muốn nói gì?

Tôi ở cuối đội nên không lo có ai nhìn thấy động tác của mình nên tôi gãi đầu suy nghĩ. Khi tôi leo thêm hai mét về phía trước, tôi chợt hiểu ra - ông ấy là đang cố ý, tuy tôi không biết ông ấy làm vậy để cho ai nhìn, nhưng chắc chắn ông ấy cố tình thể hiện trước mặt người khác rằng quan hệ giữa tôi và ông ấy cũng không tốt.

Không phải là Lưu Hàn Thu... Sau vở diễn lần trước của chúng tôi, chiêu trò này có lẽ sẽ không lừa được ông ta nữa, chẳng lẽ là người của gia tộc William sao?

Tôi nghi ngờ nhìn bóng lưng của lão Yên, ông ấy rốt cuộc dựa vào đâu mà suy đoán người của gia tộc William đã vào núi, thậm chí còn từng thời từng khắc theo dõi chúng tôi?

Tôi tin tưởng vào trực giác của ông ấy nên từ lúc vào núi đến nay tôi vẫn luôn chú ý, nhưng vẫn chưa tìm được dấu vết nào của gia tộc William. Khu rừng núi này rất rậm rạp, nếu có nhiều người đi qua nhất định sẽ để lại dấu vết, nhưng tôi dù có tìm kiếm kỹ càng đến thế nào cũng không tìm thấy bất kỳ dấu vết gì.

Theo tin tức tình báo, lần này William không hề làm ầm ĩ giống như lần trước ở núi Cửu Hoa, ông ta mang theo không ít lính đánh thuê có quốc tịch nước ngoài, chẳng lẽ những người này đều biết thuật ẩn thân?

Tôi có hơi chán nản, lão Yên cũng không nói gì, tôi khó có thể phán đoán được. Suy cho cùng, tôi và William cũng chỉ mới va chạm nhau có một lần, trừ biết đến gương mặt của ông ta thì những thứ khác tôi đều mù tịt.

Đột nhiên, trong đầu tôi hiện lên một bóng người, sau đó vẻ mặt của tôi dần trở nên căng thẳng, chẳng lẽ lão Yên là vì người kia?

Cũng không biết cô Tứ đã xử lý Diêm La Vương như thế nào?

"Đến rồi."

Ngay lúc tôi đang suy nghĩ lung tung thì lão Yên làm động tác dừng lại, Toản Địa Thử dẫn đầu từ bên người ông ấy chen qua, theo sau là lão Yên, Côn Bố và Đại Đầu. Là những người lính, thân thủ của họ rất tốt, không bị độ cao doạ sợ nên Đại Đầu cũng nhanh nhẹn hơn rất nhiều.

Vừa nhảy xuống, anh ta liền kêu lên: “Đây là lối đi trong lăng mộ sao?”

Dĩ nhiên không có ai để ý đến anh ta, câu hỏi này thật sự không thích hợp, nhưng anh ta vẫn không cảm thấy gì, vui vẻ chạy khắp nơi nhìn xem, thậm chí còn muốn sờ bức tường của ngôi mộ, thế là bị Vân Thất ngăn cản.

Đại Đầu lầm bầm mấy câu, lại không dám nói lời nào, điều này khiến tôi có chút tò mò dường như anh ta và lão Miêu đã dựa vào ánh mắt của Vân Thất mà hành động.

"Con đường vào mộ này được làm bằng đá xanh, cách nung rất cổ xưa, sợ là ngôi mộ này đã có từ rất lâu rồi." Lão Yên đưa tay chạm vào vách mộ, sau đó cẩn thận nhìn xuống dưới rồi ngửi thử. Sơn của bức tường này đã trộn với gạo nếp, vì vậy mới có mùi gạo nếp bị biến chất.

Tôi gật đầu hiểu ý, sơn tường mộ bằng gạo nếp là một phương pháp phổ biến thời xưa, nó không chỉ giúp tường mộ chắc chắn hơn mà còn ngăn chặn việc xác chết vùng dậy.

Gạo nếp từ xưa đến nay có công dụng khử thi độc nên cũng được coi là có tác dụng ngăn xác chết vùng dậy, một số con cháu của người đã khuất cũng không muốn tổ tiên của mình đột ngột nhảy ra khỏi mộ.

Nhưng việc quét gạo nếp lên quan tài là việc không tôn trọng tổ tiên, nên họ đã phát minh ra phương pháp sơn tường bằng gạo nếp, cho dù xác chết vùng dậy, cũng sẽ khiến cho những thứ đó không ra khỏi mộ được.

****0:

"Đi lên phía trước xem thử." Lão Yên chậm rãi đi về phía trước, vẻ mặt ông ấy hết sức thận trọng.

Toản Địa Thử thì đi sát mép tường, nghiêng tai lắng nghe thứ gì đó, tay liên tục cử động, động tác này vô cùng nhỏ nếu như không nhìn kỹ có lẽ cũng không phát hiện ra.