Chương 918 Lan Đình Tập Tự
Cũng đúng, trước đó bọn họ thăm dò nơi đây nhất định đã đi qua con đường này, hôm nay lại đi thêm một lần, tự nhiên là rất quen thuộc.
“Lão Yên, ông cũng đừng nghĩ sử dụng mánh khóe gì, con đường này ai cũng không biết, nếu như ông sử dụng mánh khóe, cũng không ai biết ông sẽ chết ở nơi nào.” Lưu Hàn Thu vẫn không tin lão Yên sẽ thỏa hiệp nhanh như vậy, còn mang theo bọn họ đi Chiêu Lăng, cho nên vừa đi vừa lên tiếng uy hiếp.
Tôi nghe mà buồn cười, trong lòng ông ta cũng đang không yên, nếu không sẽ không có biểu hiện không tự tin như thế.
Lão Yên hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống tôi, cười lắc đầu, bảo Lưu Hàn Thu sớm thu hồi tâm tư này, nếu không ông ấy cũng không muốn treo trái tim lên để dẫn đường cho bọn họ.
Lưu Hàn Thu nghe vậy sắc mặt cứng đờ, một lúc lâu sau mới thở ra.
Toản Địa Thử làm ký hiệu với tôi, tôi mở miệng dò hỏi, ông ấy không tiếng động nói ra mấy chữ: Bắt ba ba trong hũ.
Tôi không hiểu lắm, sau khi Lưu Hàn Thu đi qua, Toản Địa Thử dẫn đầu đi theo, Vân Thất trực tiếp leo lên cành cây, lặng lẽ xuyên qua rừng cây, vô luận Lưu Hàn Thu đi tới chỗ nào anh ta cũng có thể nhìn thấy.
Chúng tôi lặng lẽ đi theo phía sau, cho đến khi đám người Lưu Hàn Thu dừng ở trước mặt một cái cây ước chừng phải lớn bằng bốn đến năm vòng tay của người trưởng thành, cái cây này thoạt nhìn đã có nhiều tuổi, ở xung quanh nó còn có rất nhiều lùm cây, thoạt nhìn giống như là được những lùm cây này bảo vệ!
****
Con ngươi tôi co rụt lại, vị trí của cây cối này không đúng... Cây cối sinh trưởng tự nhiên phần lớn sẽ thuận theo phương hướng của ánh mặt trời, những cây này bởi vì thân ở đáy vực, bởi vậy ánh mặt trời chiếu xạ không đủ, phần lớn bên dưới là thẳng tắp, thẳng đến chỗ với tới ánh mặt trời mới hơi hơi lệch về phía Đông.
Nhưng cái cây này lại khác, bên dưới nó chính là cong......
Toản Địa Thử tay chỉ lên trên, sau đó tay mạnh mẽ hạ xuống, lão Yên ở giữa Lưu Hàn Thu bỗng nhiên động đậy, cả người chạy về phía trước, ở trên cây xoay người một cái liền không thấy bóng dáng.
Lưu Hàn Thu sắc mặt tối sầm, vung tay lên: “Đều đuổi theo cho tôi!”
“Chủ nhiệm Lưu, có chuyện gì mà làm ông nóng nảy như vậy.” Toản Địa Thử chậm rãi chắp tay sau lưng đi ra, đứng ở phía sau Lưu Hàn Thu, cùng lúc đó Vân Thất từ trên cây nhảy xuống, vừa vặn chắn ở phía trước đám người Lưu Hàn Thu.
Mấy người còn lại của chúng tôi thì lập tức phản ứng, nhanh chóng phong tỏa mọi phương hướng, trực tiếp giơ súng lục, tất cả đạn đều đã được nạp, rất có ý tứ một lời không hợp liền nổ súng.
Chỉ là trong lòng tôi biết súng này căn bản không bắn được, trước khi lấy được chứng cứ xác thực về Lưu Hàn Thu, lão Yên sẽ không để cho chúng tôi giết ông ta, nếu không liền vi phạm pháp luật quốc gia.
Lưu Hàn Thu cắn răng kêu ken két, không nói cái khác, ít nhất ở trên số lượng người chúng tôi cũng đã chiếm ưu thế tuyệt đối.
Bên ông ta cũng chỉ có Dạ Tinh và Thiên Diện Hiệp có thân thủ tốt hơn một chút, nhưng người bên chúng tôi đều là cao thủ.
“Quả nhiên vẫn là diễn kịch cho tao xem.” Đột nhiên, Lưu Hàn Thu nở nụ cười, Trường Không bên cạnh ông ta cũng cười đến xán lạn.
Tôi bị ông ta cười đến trong lòng bất an, vội vàng nhìn về phía Toản Địa Thử, ai biết Toản Địa Thử căn bản cũng không có phản ứng gì, chỉ phất phất tay, cổ trùng của Côn Bố trong nháy mắt đã vây quanh bọn họ.
“Nhiệm vụ lần này vô cùng cơ mật, 303 cũng không ở bên trong danh sách được cấp trên phái đi, coi như các người muốn xử lý việc hậu cần, vậy cũng phải chờ chúng tôi mang quốc bảo về. Chủ nhiệm Lưu vội vã như vậy, là có chuyện gì khác sao?” Toản Địa Thử nói xong liền muốn mở bộ đàm, hiển nhiên là muốn liên lạc với cấp trên.
Lưu Hàn Thu vội ngắt lời Toản Địa Thử, hỏi chúng tôi cũng không muốn biết, lão Yên hiện tại đang đi nơi nào sao?
Tôi nháy mắt lao về phía cái cây kia, bên trong cái cây này có lối đi, từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy đã biết, lão Yên hiển nhiên cũng nhìn ra mánh khóe, trong nháy mắt Toản Địa Thử phát ra tín hiệu đã vọt vào.
Nhưng hung hiểm bên trong lối đi này lại không phải thứ chúng tôi có thể nhìn ra, ông ấy cứ như vậy xông vào e rằng cũng có nguy hiểm.
“Trường An, không vội.” Toản Địa Thử lại nhẹ nhàng lắc đầu với tôi, sau đó dùng giọng điệu đùa giỡn bấm bộ đàm, giống như thì thào tự nói, cũng không biết cấp trên nghe được 303 nhiệt tình trợ giúp bộ phận anh em như thế, có thể phát cho 303 một tờ lệnh khen thưởng hay không?
Lưu Hàn Thu lúc này mới nóng nảy, mắt thấy bộ đám sắp kết nối, Dạ Tinh đột nhiên cử động, thân thủ của cậu ta rất nhanh, cơ hồ là trực tiếp đột phá phòng ngự của Côn Bố, giây tiếp theo đã vọt tới trước mặt Toản Địa Thử.
Lúc này có một bóng người nhanh chóng ngăn cản cậu ta, chỉ thấy lão Miêu cười híp mắt nói: “Anh bạn nhỏ, vẫn là về nhà ngây ngốc tốt hơn, sao lại đi tới bên trong núi sâu rừng già, có phải lạc đường rồi không?”
“Lão Miêu, tránh đường!” Tôi đột nhiên cảnh báo, đừng nhìn anh ta có thể trạng to lớn gấp mấy lần Dạ Tinh, nhưng nếu thật sự đánh nhau anh ta căn bản không có khả năng là đối thủ của Dạ Tinh.