Chương 976 Lan Đình Tập Tự
Khoảng một phút sau, bên ngoài cũng có tiếng hét lớn, có lẽ là người phiên dịch: “Ra ngoài một mình, đừng mang theo vũ khí.”
Tôi giơ hai tay lên, chậm rãi đi ra ngoài, sau đó dùng chân thuận tiện đóng cửa lại.
Ngay khi vừa bước ra tôi liền cảm thấy may mắn vì chúng tôi đã không lựa chọn cứng đối cứng, lần này William đã chuẩn bị vô cùng chu đáo! Gã đứng ở giữa đám người, vẫn đội mũ mặc áo gió màu đen, chống gậy, nếu không phải chỗ này không phù hợp, tôi thật sự cho rằng gã đang muốn đi tham gia một bữa tiệc.
Hai bên phía trước gã đều có hai người da trắng mặc quân phục trên vai vác súng đã lên đạn che chắn, phía sau còn có sáu người giống như vậy, họng súng của bọn họ đều hướng về phía tôi.
Lính đánh thuê.....
Thần sắc trên mặt tôi cũng không thay đổi, nhưng trong lòng đã nhấc lên sóng to gió lớn.
William có lá gan cũng quá lớn rồi, thật sự mang theo lính đánh thuê nhập cảnh, đây chính là muốn đánh vào mặt chúng tôi một cách trắng trợn!
Gia tộc William nhập cảnh còn có thể nói là tranh đấu giữa các thế lực trong dân gian, nhưng mang theo lính đánh thuê thì ý nghĩa hoàn toàn khác, binh chủng của mỗi quốc gia muốn nhập cảnh đều vô cùng nghiêm ngặt, lặng lẽ nhập cảnh như này có uy hiếp vô cùng lớn đối với quốc nội, huống chi lính đánh thuê ở trình độ nào đó cũng không khác gì phần tử khủng bố, chỉ cần trả tiền thì chuyện gì cũng có thể làm được, bởi vậy quốc gia của tôi khống chế lính đánh thuê càng thêm nghiêm khắc.
William này quả thực là khiêu khích trắng trợn......
Tầm mắt tôi trực tiếp dừng lại trên người William, gã hơi khom lưng ho khan hai tiếng, thoạt nhìn tinh thần không tốt lắm, tôi nghi hoặc nhíu mày, gã trông có vẻ gầy đi rất nhiều so với lần ở núi Cửu Hoa, dường như chỉ cần một trận gió là có thể thổi ngã.
Ngoài ra còn có một người Trung Quốc mặc một thân áo vải màu xám, thoạt nhìn có chút xuất trần, tuổi tác đại khái lớn hơn lão Yên một chút, rất có khí chất tiên phong đạo cốt, hẳn là người được gọi là đại sư. Tôi nhìn không ra lai lịch của ông ta, nhưng ông ta lại quan sát tôi một lúc lâu, ánh mắt kia không giống như nhìn thấy một người xa lạ.
Ngoại trừ bọn họ ra còn có mấy người đứng bao vây ở bên ngoài, có người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, cũng có người trong nước tóc đen da vàng, càng nhìn tôi càng nghiến răng, phong cách mộ táng của mỗi quốc gia đều không giống nhau, nếu không có những kẻ bán nước này, William căn bản không thể nhiều lần phạm tội trong lãnh thổ nước tôi.
Trong lúc tôi đánh giá bọn họ, William thấp giọng nói một câu gì đó, một câu ngắn ngủi nhưng gã lại nói rất lâu, bởi vì ở giữa gã không ngừng ho khan, tôi thật sự hoài nghi gã muốn ho ra cả phổi.
Sau đó giữa mấy người kia, có một người đầu đinh đeo kính gọng tròn đứng ra.
“Trên người mày có thứ gì?” Giọng nói này rõ ràng là của người phiên dịch vừa rồi.
Tôi cười ha hả nói: “Lan Đình Tập Tự.”
Vẻ mặt của tên phiên dịch kia trong nháy mắt đã thay đổi, vị đại sư mặc áo vải kia cũng nhịn không được đi về phía trước hai bước, lạnh lùng nói: “Nhóc con, cậu cũng đừng tùy tiện nói bậy.”
Tôi nhún vai, nói dối có gì tốt, các người chỉ cần tùy tiện lục soát là có thể biết thật hay giả.
Sắc mặt của đại sư áo vải thay đổi mấy lần, cuối cùng thấp giọng trao đổi với William, tôi phát hiện William nháy mắt đã trở nên kích động, kịch liệt ho khan, thân thể đang đứng thẳng cũng cúi xuống, vẫn là nhờ một thủ hạ thuận khí gã mới bình tĩnh lại, mặc dù như vậy, khuôn mặt cũng đã ho đến đỏ bừng.
Lập tức, William ngẩng đầu nhìn về phía tôi, trong ánh mắt tràn đầy tham lam, sau đó gã nói một câu gì đó, nhưng tôi lại nghe không hiểu.
Phiên dịch rất nhanh liền phản ứng, hung tợn nói: “Lấy ra đây!”
Tôi nở nụ cười, chỉ chỉ đám người phía sau bọn họ: “Tôi cũng không ngốc, tôi hiện tại lấy ra, giây tiếp theo liền sẽ chết, tôi đi ra là để làm giao dịch với các người, cũng không phải đem “Lan Đình Tập Tự” tặng cho các người.”
Tên phiên dịch đã phiên dịch lại cho William, sau đó William nhanh chóng trao đổi vài câu với tên phiên dịch, sau đó tên phiên dịch cung kính gật đầu. Cuối cùng quay đầu nhìn về phía tôi, nói giao dịch cũng được, nhưng trước tiên phải chứng minh có phải là hàng thật hay không.
“Không phải hàng thật.” Tôi thành thật nói.
Tên phiên dịch xông lên, tát lên mặt của tôi một cái, sau đó vẫy tay, bên kia truyền đến thanh âm đồng loạt lên đạn.
“Nhóc con, bớt cùng tao chơi trò này đi! Trò này tao đã sớm chơi chán, mày còn không biết xấu hổ lấy ra khoe khoang, khuyên mày một câu tốt nhất thành thật không nên giở trò, nếu không những khẩu súng kia trong nháy mắt có thể bắn mày thành cái sàng.” Tên phiên dịch kéo cổ áo tôi, hung tợn nói.
Tôi cười châm chọc, một kẻ hèn nhát khúm núm trước mặt William như vậy, cũng chỉ là chó cậy gần nhà mà thôi.
“Hán gian!” Tôi lạnh lùng mắng.
Tên phiên dịch thẹn quá hóa giận, siết chặt nắm đấm lại muốn đánh lên, tôi cười tủm tỉm nói: “Mày nên kiềm chế một chút, nếu như tao cảm thấy không thoải mái, tao liền trực tiếp hủy “Lan Đình Tập Tự”, mày đoán xem mày sẽ có hậu quả gì?”
Nắm đấm của tên phiên dịch dừng ở trước mặt tôi không tới một centimet, nghiến răng nghiến lợi uy hiếp tôi, nói bản thân cũng không phải là sợ tôi.