← Quay lại trang sách

Chương 978 Lan Đình Tập Tự

Nhưng lính đánh thuê cũng không phải ăn chay, đám cổ trùng kia cũng chỉ có thể gây nhiễu loạn bọn họ trong chốc lát, sau khi bọn họ kịp phản ứng, chúng tôi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

“Đi!” Tôi một tay đẩy đoàn trưởng Lâm vào trong động, sau đó bản thân cũng đi theo vào.

Pằng Pằng!

Chúng tôi vừa mới rút lui, tiếng súng dày đặc đã truyền tới, phía sau căn phòng là một lối đi đen kịt, chúng tôi cũng không kịp suy nghĩ, trực tiếp chui vào.

Chạy được mấy phút trong bóng tối, tôi mới nói: “Không sao, bọn chúng trong lúc nhất thời sẽ không đuổi kịp.”

Tôi há to miệng thở hổn hển, ra hiệu cho lão Yên vặn đèn pin ra.

Tạch......

Theo tiếng vang nhỏ, ánh sáng ở bên người sáng lên.

“Lão Yên, sao ông lại chạy ra sau lưng tôi?” Tôi thở hổn hển xoay người, không phải ông ấy là người chạy ra ngoài đầu tiên sao?

“Hì hì......”

Một khuôn mặt vặn vẹo đang nhe răng với tôi, tôi bị dọa đến mức đặt mông ngồi dưới đất, lớn tiếng rống lão Yên lão Yên, các người con mẹ nó đang ở đâu?

Trên người tôi không có vũ khí gì, trong lúc hoảng loạn đã tùy tiện lấy một tảng đá trên mặt đất ném qua.

“Ai u!”

Khuôn mặt vặn vẹo thống khổ kêu rên một tiếng, tôi nghe âm thanh này không giống như của cương thi, ngược lại giống như là người.

Tôi chống đỡ đứng lên khỏi mặt đất, thử hỏi: “Mày là ai?”

Người này tức giận nói: “Cậu không phải muốn bật đèn sao? Tôi bật đèn cho cậu, cậu không cảm kích thì thôi, sao lại giống như nhìn thấy quỷ vậy.”

Tôi hoảng hồn chưa kịp định thần nhìn người này, dáng dấp của anh ta cũng đoan chính, vừa rồi cảm thấy khuôn mặt của anh ta vặn vẹo là bởi vì bị ánh đèn pin chiếu vào, sau khi biết là người thì càng nhìn càng thuận mắt.

Chỉ là...... Sao lại có người ở chỗ này?

“Sao cậu lại chạy tới đây?”

Đột nhiên, thanh âm của lão Yên truyền đến, tôi quay đầu nhìn về phía ông ấy, chỉ thấy vẻ mặt ông ấy nhiệt tình nghênh đón người giơ đèn pin này. Cười nói tôi vẫn luôn chờ tin tức của cậu, còn tưởng rằng cậu chưa tiến vào Chiêu Lăng, không ngờ cậu đã tới đây.

Vẻ mặt tôi mơ hồ, thì ra người này là người do lão Yên an bài?

Người này nhìn thấy lão Yên cũng nhếch miệng cười: “Lão Yên, động tác của ông chậm quá, tôi đã đợi các người hơn nửa ngày rồi.”

Những người khác cũng vây quanh lại đây, vẻ mặt của đoàn trưởng Lâm kinh ngạc, nhưng đám người Toản Địa Thử rõ ràng nhận ra người này, rất nhanh tôi liền biết được chút gì đó từ trên mặt từng người bọn họ.

Toản Địa Thử rõ ràng biết người này sẽ đến, Nha Tử, Côn Bố còn có giáo sư Hứa biết người này, nhưng cũng cảm thấy khó hiểu về sự xuất hiện của anh ta, còn đoàn trưởng Lâm là hoàn toàn không quen biết.

Lão Yên quả nhiên có kế hoạch của ông ấy......

“Tự giới thiệu một chút, Hắc Kim Cương, nhân viên hậu cần của 701.” Người này hướng về phía chúng tôi cười, khuôn mặt ngăm đen kia đối lập với hàm răng trắng sáng, thoạt nhìn rất khôi hài.

Nhưng vừa nghe đến thân phận là nhân viên hậu cần của anh ta tôi liền ngây ngẩn cả người... Nhân viên hậu cần xuống mộ làm gì, mang đồ ăn cho chúng tôi sao?

Lão Yên thì hưng phấn, sau khi xác định đám người William trong khoảng thời gian ngắn sẽ không theo kịp, ông ấy vỗ vỗ vai Hắc Kim Cương, ra hiệu cho anh ta ngồi xuống.

Sau đó một đám người ngồi xuống trong mộ đạo không biết từ lúc nào đã trở nên rộng rãi hơn.

“Không tệ chứ? Tôi nhàn rỗi không có việc gì làm, liền mở rộng nơi này một vòng.” Hắc Kim Cương ngồi xuống vui vẻ nói.

Thì ra là do anh ta mở rộng......

Tôi trong nháy mắt không biết nên nói gì.

Lão Yên vỗ lên vai anh ta, bảo anh ta bớt nói những thứ vô dụng này đi, nói về những phát hiện trước, còn chuyện sắp xếp cho anh làm đã làm xong chưa?

Hắc Kim Cương cũng thu hồi tâm tư vui đùa, sắp xếp lại suy nghĩ sau đó mở miệng nói: “Lão Yên, lần này thật không dễ làm!”

Thì ra Hắc Kim Cương là do lão Yên phái tới, dọc theo đường đi tất cả hành vi quỷ dị của lão Yên là vì yểm hộ cho Hắc Kim Cương, ông ấy vẫn luôn hoài nghi người của gia tộc William đã dẫn đầu tiến vào núi Cửu Vĩ, bởi vậy đã cố ý làm ra một ít chuyện thật thật giả giả, để hấp dẫn toàn bộ tầm mắt ở trên người đội chúng tôi đi, trên thực tế Hắc Kim Cương đã sớm mang theo vài tên cao thủ đi theo tuyến đường lão Yên cho anh ta lên núi.

Tôi nghe vậy thì hỏi anh ta những người khác đâu?

Hắc Kim Cương làm ra động tác bảo tôi an tâm chớ nóng nảy cứ bình tĩnh nghe anh ta nói, tôi ngượng ngùng gãi gãi đầu, cũng không thể trách tôi nóng vội, phía sau chính là truy binh, chúng tôi cũng không có thời gian.

Cũng may Hắc Kim Cương cũng không dây dưa dài dòng, anh ta chỉ dùng mấy câu đã nói xong những phát hiện trên tuyến đường mà anh ta đi.

Anh ta đi dọc theo núi Cửu Vĩ đi lên, bởi vì có chúng tôi ở phía trước mở đường, cho nên bọn họ đi đường rất thuận lợi, hơn nữa lão Yên thỉnh thoảng sẽ lưu lại một ít ám hiệu chỉ đường, bởi vậy anh ta đi vô cùng thuận lợi.

Cho đến khi người của William lên núi......

Đám người William quả thật có người đã đi lên núi trước, nhưng bởi vì không có đại sư hướng dẫn, cho nên cũng đi không xa. Đám người Hắc Kim Cương ở trong một khe núi đã phát hiện ra lính tiên phong của William, thậm chí còn nghe lén cuộc nói chuyện giữa bọn họ.