← Quay lại trang sách

Chương 979 Lan Đình Tập Tự

Dường như William không phải hướng về phía “Lan Đình Tập Tự”, mà là hướng về phía thuốc gì đó.

“Lần này bọn chúng dẫn theo lính đánh thuê, hỏa lực vô cùng mạnh mẽ, chuyện này có chút khó làm, lão Yên, chúng ta vẫn phải dùng trí thì mới có cơ hội thắng.” Hắc Kim Cương nói.

****

Lão Yên ngược lại không quan tâm cái này, chỉ truy hỏi Hắc Kim Cương có hoàn thành chuyện ông ấy giao phó không?

“Yên tâm, đã chuẩn bị tốt, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ khiến cho bọn họ có tới mà không có về.” Hắc Kim Cương tràn đầy tự tin cam đoan, nhưng cuối cùng vẫn bỏ thêm một câu, nói nhất định phải giải quyết lính đánh thuê trước.

Anh ta nói những người này đều là những người không sợ chết, nếu thật sự liều mạng e rằng đồ đạc đã chuẩn bị sẽ không đủ dùng.

Lão Yên lại khoát tay nói không đâu, thật sự đến thời điểm cuối cùng, dù thế nào cũng phải giữ lại đám cường đạo này.

Tôi không biết họ nói về sự chuẩn bị gì? Trong lòng chỉ cảm thấy kỳ lạ, ngay từ đầu lão Yên đã có tính toán sao lại không nói với chúng tôi?

Lộc cộc......

Một trận tiếng bước chân tới gần truyền đến, tôi nghiêng lỗ tai cẩn thận lắng nghe, sắc mặt nhất thời thay đổi.

Nơi này có không gian không lớn, đám người William có hỏa lực mạnh, chúng tôi rất khó trốn thoát.

“Đi thôi!” Hắc Kim Cương khoát tay, nhẹ giọng nói, sau đó đứng dậy nhấc một thứ đồ gì đó dưới mông lên, một hầm ngầm đen kịt liền xuất hiện.

Toản Địa Thử cười hì hì nói tay nghề của cậu sắp bắt kịp tôi rồi.

Hắc Kim Cương cũng không nói gì, chỉ thúc giục chúng tôi đi mau, chúng tôi cũng biết không thể trì hoãn, tay chân nhanh nhẹn đi vào. Hắc Kim Cương đi ở cuối cùng, sau khi anh ta đi xuống, tấm ván vừa buông xuống, ai cũng không biết nơi này còn có huyền cơ khác.

“Đi thôi.” Hắc Kim Cương nhẹ giọng nói.

Lão Yên cau mày hỏi anh ta nơi này là nơi nào? Anh ta nói là nơi nghỉ ngơi của các anh em, vốn chỉ muốn đào một cái hầm ngầm để phòng ngừa vạn nhất, ai biết lần đào này lại phát hiện dưới đất trống không.

Tôi vừa nghe liền biết không thích hợp, chúng tôi cách căn phòng kia nói xa cũng không xa, nói gần cũng không gần, phần trống không này không phải là hang ổ của thủy quái chứ?

Nếu đúng là như vậy, chúng tôi có thể xem như là tự dâng mình tới cửa.

Lão Yên lắc đầu nói không phải, ngửi mùi đất tanh này hẳn là dính liền với mộ.

Tôi lập tức hưng phấn lên, mộ thất của Trưởng Tôn hoàng hậu đã xuất hiện, hiện tại còn có thể là mộ của ai?

Hắc Kim Cương cũng nở nụ cười, nói lão Yên lần này đoán đúng rồi, nếu không phải đã phát hiện ra thứ trọng đại, chúng tôi cũng không tiện tùy tiện đi tới, cũng sẽ không chờ ở chỗ này.

“Đi, tôi dẫn các người qua đó nhìn xem.” Vẻ mặt Hắc Kim Cương tự hào.

Tôi đi chừng mười phút liền nắm rõ phương hướng – cái hầm ngầm này có cùng phương hướng với lối đi xuất hiện phía sau cung điện của Trưởng Tôn hoàng hậu, chỉ là một cái ở trên một cái ở dưới, huống chi lối đi chúng tôi vừa mới xông vào, sợ là đều thông tới bốn hướng, cái nào thật sự thông tới mộ của Đường Thái Tông ai cũng không nói rõ được.

Toản Địa Thử nghe tôi nói như vậy thì nổi lên có hứng thú, nói những thứ khác ông ấy không quen, nhưng địa đạo thì ông ấy lại rất quen thuộc, nếu thật sự không được ông ấy sẽ lần lượt dò xét từng cái, chắc chắn có thể dò ra.

Lão Yên cười ha hả nói không cần, Hắc Kim Cương đã có nắm chắc, nói rõ cậu ta đã tìm được con đường chính xác!

Tôi nhìn Hắc Kim Cương, liền thấy anh ta đang cười ngây ngô, nói anh ta cũng không xác định, nhưng anh ta đã thấy được một thứ cổ quái.

Cứ như vậy đi về phía trước năm sáu phút, phía trước có ba người tiến lên nghênh đón, Hắc Kim Cương cũng không cẩn thận giới thiệu, chỉ nói đều là người của đơn vị hậu cần.

“Lão Yên, đơn vị hậu cần của các ông cũng đều có năng lực như vậy sao?” Đoàn trưởng Lâm hỏi ra nghi hoặc trong lòng tôi.

Lão Yên lườm anh ta một cái, nói cậu cho rằng cùng một dạng với đơn vị bếp núc quân đội của các cậu sao? Đơn vị hậu cần của chúng tôi quản lý chính là trang bị của chúng tôi, có thể có năng lực không?

Tôi giật mình…

Tôi chợt hiểu ra, mỗi lần chúng tôi dùng đều là trang bị tốt nhất, có rất nhiều thứ tốt còn chưa đưa vào sử dụng đều được đưa tới chỗ chúng tôi trước, thì ra là do bọn họ phụ trách.

Hắc Kim Cương lúc này ngược lại có chút ngượng ngùng, nói không có không có, cũng không kém nhiều lắm.

Ba người còn lại nói chuyện có chút thận trọng, chỉ lần lượt chào hỏi chúng tôi, sau đó liền tránh ra con đường phía trước, lúc này tôi mới có thể thấy rõ tình hình phía sau bọn họ.

Một cửa thành thu nhỏ đang đứng ở nơi đó, ba chữ rộng rãi đại khí phía trên làm tôi chấn động thật lâu cũng không hồi phục được.

Huyền Vũ Môn!

Sự biến Huyền Vũ Môn gây chấn động Đại Đường, nói vậy phàm là người hiểu rõ lịch sử đều sẽ biết.

Sự biến Huyền Vũ Môn (玄武門之變, Huyền Vũ Môn chi biến) là sự kiện tranh giành quyền lực diễn ra vào ngày 2 tháng 7 năm 626 khi Tần vương Lý Thế Dân, một người con trai của Đường Cao Tổ (vị hoàng đế sáng lập nhà Đường), trong cuộc đua giành ngôi vị với anh mình là Thái tử Lý Kiến Thành đã tổ chức một cuộc phục kích trước cửa Huyền Vũ, trên con đường tới cung của Đường Cao Tổ, giết chết anh cả là Thái tử Lý Kiến Thành cùng em trai là Tề vương Lý Nguyên Cát. Sau khi biết chuyện, Đường Cao Tổ không còn cách nào khác đành nhường ngôi cho người con thứ hai lên ngôi Hoàng đế, cũng chính là Đường Thái Tông sau này..