Chương 983 Lan Đình Tập Tự
Bọn chúng đang ở phía trước chúng tôi, Huyền Giáp Quân ở phía sau, nếu chúng tôi không phát hiện tuyệt đối sẽ bị bao vây.
Tôi đi theo bước chân của đám người Hắc Kim Cương, sau đó gọi Nha Tử lại, kéo anh ta đi ở cuối cùng.
“Sao vậy?” Anh ta thấp giọng hỏi.
Tôi liều mạng đè nén nỗi sợ hãi, nhẹ giọng nói: “Chúng ta đã vào mộ Đường Thái Tông rồi.”
“Cái gì?” Nha Tử bất giác cất cao giọng.
Tôi tát vào gáy anh ta một cái, để cho anh ta nhỏ giọng một chút, anh ta cũng ý thức được chính mình không nên lớn tiếng như vậy, vội vàng thấp giọng nói: “Có ý gì?”
Tôi chậm rãi thở ra một hơi, nói chúng ta ai cũng đoán sai rồi, mộ của Đường Thái Tông và mộ của Trưởng Tôn hoàng hậu căn bản là cùng một chỗ, chỉ là một người ở phía trên một người ở phía dưới mà thôi.
“Không thể nào.” Thanh âm của Nha Tử không cao nhưng rất chắc chắn: “Theo như cậu nói, mộ của Đường Thái Tông ở phía dưới mộ của Trưởng Tôn hoàng hậu? Điều này là không thể nào, bởi vì không hợp với truyền thống của tổ tiên.”
Tôi bị anh ta nói như vậy cũng có chút do dự, nhưng ý nghĩ trong lòng lại không phai mờ được, Nha Tử nói không cần suy nghĩ nhiều, chờ tìm được mộ Đường Thái Tông hết thảy đều sẽ rõ ràng.
Chúng tôi không tiếng động nhanh chóng di chuyển ở trong lối đi, Hắc Kim Cương lo lắng hỏi lão Yên mấy lần hiện tại nên làm gì bây giờ? Rất nhiều Huyền Giáp Quân xuất hiện, nguy hiểm vây quanh, tất cả chúng tôi căn bản không đủ cho bọn chúng nhét kẽ răng.
Nhưng lão Yên cũng không đáp lại anh ta, chỉ bảo anh ta đưa mọi người đến nơi tương đối an toàn trước.
Hắc Kim Cương cũng không có khoác lác, anh ta vô cùng quen thuộc những lối đi này, mang theo chúng tôi quanh co lòng vòng đã quăng xa đám người William, chỉ là anh ta lại thở dài, nói manh mối hữu dụng duy nhất chính là Huyền Vũ Môn kia, hiện tại chúng ta lại không qua đó được.
“Sau lưng Huyền Vũ Môn cũng là một lối đi.” Lão Yên châm một điếu thuốc, sau khi hút hai hơi liền khắc chế bóp tắt điếu thuốc, cũng không ném xuống đất, mà trực tiếp cất vào trong túi.
Hắc Kim Cương có chút gấp gáp, nói nếu phía sau cũng là lối đi, vậy toàn bộ mười mấy lối đi ở phía dưới này đều nối liền với nhau, ở trong này không có cơ quan, cũng không biết lúc nào sẽ đụng phải đám người William kia, thật sự vô cùng nguy hiểm!
Lão Yên cũng nhíu mày, sau đó vẫy tay kêu tôi vẽ một bản đồ địa hình.
Tôi gật đầu, lấy giấy bút từ trong túi ra, đầu tiên là suy nghĩ đại khái về hình dáng, sau đó chậm rãi bổ sung phần ở bên trong.
Bởi vì phương vị chúng tôi đi vào là ngay phía dưới ngọn núi này, sau khi từ cầu treo đi tới đây vẫn luôn đi thẳng về phía trước, cũng chính là hướng tây... Trong lòng tôi tính toán từng chút một, nét vẽ càng lúc càng chậm, đến cuối cùng phải cân nhắc thật lâu mới có thể vẽ tiếp.
“Xong rồi.”
Ước chừng qua nửa giờ tôi mới vẽ xong địa hình, sau đó lông mày nhíu thật chặt.
Lão Yên bảo tôi vẽ bản đồ địa hình, tôi cũng hiểu được dụng ý trong đó - chúng tôi bị tính kế!
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm tôi, hỏi tôi có ý gì, tôi hít sâu một hơi, lấy tay gõ gõ lối đi chúng tôi đang ở, hỏi Hắc Kim Cương lúc anh ta mở rộng lối đi có cảm thấy chỗ nào kỳ lạ không?
Hắc Kim Cương gãi gãi đầu nói: “Không có, chính là không có cơ quan, điểm này làm cho tôi có chút không thích ứng.”
“Đúng, đúng vậy, chính là điểm này!” Tôi hít sâu một hơi, sắc mặt vô cùng tệ.
Chiêu Lăng là lăng tẩm của Đường Thái Tông, cũng không chỉ có một mình ông ấy, có thể nói là từ Hoàng đế, cho tới văn võ bá quan đều ở đây, quả thực là dọn cả hoàng cung tới đây, nhưng một chỗ như vậy lại không có cơ quan bảo vệ nào.
Nguy cơ trong thiên điện, nguy hiểm trên cầu treo nếu chúng ta đủ cẩn thận, thậm chí cũng có thể tránh được, huống chi Hắc Kim Cương rõ ràng không phải đi lên cùng chúng ta, bọn họ từ nơi nào đi lên, vì sao một chút cơ quan cũng không có?
“Đừng vòng vo nữa, nói thẳng đi!” Lão Yên có chút không kiên nhẫn, nói chính xác hơn là có chút lo lắng.
****
Tôi nhìn thẳng lão Yên, nói tôi có thể nói, nhưng suy đoán của tôi nhất định phải được thành lập dựa trên điều kiện tiên quyết là ông phải thẳng thắn, nếu không tôi không có cách nào nói, có một chút suy đoán là bởi vì tôi không biết toàn bộ hoàn cảnh.
Lão Yên cũng nhìn lại tôi, sau một lúc lâu mới gật đầu: “Nếu cậu muốn biết, tôi liền nói cho cậu biết!”
Tôi vểnh lỗ tai lên, lão Yên giấu diếm khiến cho dọc theo đường đi tất cả mọi người rất không được tự nhiên, sự bất mãn của Côn Bố đã ảnh hưởng trực tiếp đến tiến trình của chúng tôi, vì vậy trước tiên tôi phải để lão Yên nói ra kế hoạch của ông ấy.
Lão Yên thở dài: “Tôi chỉ làm thêm một sự chuẩn bị khác, Trường An đoán không sai, đội của chúng ta chủ yếu là dùng để hấp dẫn đám người William, bởi vậy dọc theo đường đi tôi cũng không có cẩn thận che giấu hành tung, chính là vì yểm trợ cho đám người Hắc Kim Cương.
Vị trí của Chiêu Lăng, vị trí của mộ Đường Thái Tông tôi đã sớm hỏi thăm rõ ràng từ chỗ đội khảo cổ, tuy bọn họ tạm thời không có bản lĩnh khai phá, nhưng đã tìm được vị trí vô cùng rõ ràng, về địa hình trong mộ Đường Thái Tông cũng đoán chính xác được năm sáu phần, cho nên trước khi chúng ta còn chưa đến Chiêu Lăng, tôi đã kêu đám người Hắc Kim Cương khởi hành.”