Chương 984 Lan Đình Tập Tự
Lão Yên để đám người Hắc Kim Cương khởi hành là có hai mục đích, một là phòng ngừa đám người William có tốc độ quá nhanh sẽ đi trước chúng tôi! Chúng tôi muốn xuất phát nhất định phải chuẩn bị rất nhiều thứ, nhưng đám người Hắc Kim Cương thì không cần, bọn họ làm đội tiên phong có thể trang bị nhẹ ra trận, có thể tranh thủ một ít thời gian, thứ hai cũng là nghĩ nếu Hắc Kim Cương có thể nhanh chóng tiến vào Chiêu Lăng mang về “Lan Đình Tập Tự” thì chính là chuyện không thể nào tốt hơn.
Hắc Kim Cương cười khổ nói, lão Yên, ông cũng quá coi trọng tôi rồi.
“Về sau thì sao?” Tôi cũng không có buông tha ông ấy, khăng khăng hỏi.
Lão Yên buông tay: “Như cậu đã biết, hàng loạt chuyện xảy ra trên đường đi chính là để mê hoặc William, làm cho gã nghĩ rằng nội bộ chúng ta không hòa hợp sau đó chủ động xuất hiện, cậu xem, không phải đã có hiệu quả rồi sao?”
Tôi khiếp sợ nhìn về phía lão Yên, thì ra vừa rồi tôi mạo hiểm đi ra ngoài tranh thủ thời gian chạy trốn cho bọn họ, trên thực tế trong lòng ông ấy đã có tính toán?
Lão Yên cũng không giải thích, tôi đè nén cơn giận trong lòng không hỏi ông ấy nữa, đến lúc này nếu ông ấy còn không muốn nói thật, vậy thì thứ ông ấy giấu diếm nhất định không thể nói cho chúng tôi biết, tiếp tục truy cứu cũng không có ý nghĩa gì, tôi cũng không muốn nhiều lời.
Lão Yên thúc giục tôi nói ra suy đoán của mình, tôi suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Lão Yên, trước đó không phải ông đã nói ông cảm thấy đám người William có thể đã sớm đến rồi sao?”
Ông ấy nghe vậy thì nhìn tôi một cái, tôi không đợi ông ấy trả lời, liền lẩm bẩm: “Tôi cảm thấy ông đoán cũng không sai, bọn chúng quả thật đã sớm đến nơi này, nhất cử nhất động sau khi chúng ta tiến vào cầu treo đều đã bị bọn chúng nắm giữ, thậm chí... hiện tại chúng ta đứng ở chỗ này nói chuyện.”
Hì hì......
Tôi vừa dứt lời, một trận cười cổ quái vang lên, lão Yên rống to một tiếng ai? Trong khi đó, súng của chúng tôi đã được nạp đạn và hướng thẳng về phía nơi phát ra âm thanh.
“Nói rất đúng, lão Yên, ông đã tìm được một học trò giỏi.” Trong bóng tối, một thanh âm truyền đến, tôi và lão Yên bảo vệ mọi người ở phía sau, sau đó nhìn về phía người này.
Đại sư phong thủy......
Người này không chỉ biết tôi, xem ra cũng là người quen cũ của lão Yên, nhưng ông ta vừa mới giúp tôi một chuyện, tuy rằng tôi không biết vì sao ông ta lại giúp tôi.
Lão Yên nghe vậy thì cau mày, nhưng không nói gì.
Người này đứng cách chúng tôi chừng hai mét, vừa vặn ẩn trong bóng tối của đèn pin trông càng them6 quỷ dị: “Thế nào, lão Yên, ông hao tổn tâm trí cũng không giải được Thiên Sát Trận này của tôi…”
“Câm miệng!” Lão Yên gầm lên, nhưng chúng tôi đã nghe thấy.
Thiên Sát Trận...... Sao lại nghe quen như vậy?
Tôi còn chưa nghĩ ra, đại sư phong thủy đã cười ha hả: “Lão Yên ơi lão Yên, chủ nhiệm 701 ông cũng làm được rồi! Lần này tôi xem ông làm thế nào mang theo đám thủ hạ này chạy đi, à, không đúng, các người sợ là trốn không thoát, về phần “Lan Đình Tập Tự” tôi liền cầm đi trước.”
Lão Yên tức giận đến cả người run rẩy, nhưng không nói gì, tôi muốn lên tiếng, cũng bị ông ấy ngăn cản.
Người này dường như chỉ đến khiêu khích vài câu, cuối cùng còn nhìn về phía tôi, nói ông ta coi trọng tôi, nếu tôi muốn rời khỏi 701, có thể tìm tới ông ta bất cứ lúc nào.
Nói xong câu đó ông ta liền chậm rãi rời đi, tiếng cười cổ quái vẫn quanh quẩn như cũ, giống như quỷ ma làm cho người ta sợ hãi.
“Lão Yên, có phải là ông ta không?”
Giọng nói của giáo sư Hứa cất giấu cảm xúc tuyệt vọng, nhưng đã mạnh mẽ ngăn chặn lại, chỉ trừng mắt nhìn lão Yên.
Lão Yên không nói gì, giáo sư Hứa trong nháy mắt sụp đổ, rống to nói: “Ông ta không chết, đúng không? Tên súc sinh này quả nhiên còn sống, cho nên con mẹ nó ông là đang đề phòng ông ta? Khó trách, khó trách từ khi đi qua cầu treo ông đã không thích hợp, thì ra là ông ta! Tên súc sinh này!”
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy giáo sư Hứa tức giận như thế, ông ấy là người nho nhã, chưa bao giờ nói ra miệng những lời mắng chửi.
Thiên Sát Trận......
Tôi ở trong đầu cực lực tìm tòi, một lúc lâu sau chậm rãi mở to hai mắt, nhìn lão Yên không nói một lời, chỉ cảm thấy huyệt thái dương nhảy thình thịch đến đau nhức.
Dọc theo đường đi lực tiến công của lão Yên không đủ, nhiều lần giả bộ qua loa cũng có thể nói thông, gặp được ông ta, tất cả thủ đoạn của lão Yên e rằng đều vô dụng.
Một học trò khác của đội trưởng Bạch, người suýt chút nữa tiếp nhận 701, Bạch gia đại sư phong thủy đứng đầu Trung Quốc, vậy mà chưa chết, còn xuất hiện ở trong Chiêu Lăng này…
****
“Nhưng mà, làm sao có thể, thoạt nhìn ông ta còn lớn tuổi hơn đội trưởng Bạch!”
Tôi khiếp sợ nhìn về phía lão Yên, sự tích của Bạch gia ở 701 kỳ thật cũng không tính là bí mật, người già hơi có chút tuổi đều biết. Nhưng tất cả mọi người đều ngầm hiểu, đối với sự tồn tại của ông ta một chữ cũng không đề cập tới.
Tôi biết cũng là bởi vì có một lần uống rượu say, Nha Tử đã lỡ miệng nói ra.
Nghe nói Bạch gia là cháu ngoại của đội trưởng Bạch, bởi vì tư chất cao, cha mẹ lại mất sớm, bởi vậy quanh năm đều đi theo đội trưởng Bạch lang bạt giang hồ, xem như là đàn anh của lão Yên.