← Quay lại trang sách

Chương 985 Lan Đình Tập Tự

Kỳ thật ngay từ đầu đội trưởng Bạch chủ yếu bồi dưỡng người nối nghiệp là Bạch gia, chỉ tiếc ông ta tâm thuật bất chính, cũng không có lòng bảo vệ quốc bảo, mà là một lòng một dạ tìm kiếm các ngôi mộ lớn, chỉ vì muốn buôn bán minh khí.

(*) Tâm thuật bất chính: Cơ mưu thâm sâu, đầu cơ trục lợi.

(*) Minh khí: đồ chôn theo người chết

Bởi vì ông ta vi phạm pháp luật, đội trưởng Bạch đã truy nã ông ta khắp các thành phố, từ nay về sau bắt đầu bồi dưỡng lão Yên.

Nhưng Bạch gia rất quen thuộc 701, khiến đội trưởng Bạch phải thay đổi ám hiệu liên lạc, động tác tay và vị trí mật thất của 701, lúc này mới tránh được việc ông ta lợi dụng hết lần này đến lần khác.

Nhưng Bạch gia rốt cuộc cũng là cháu ngoại của đội trưởng Bạch, đội trưởng Bạch chung quy vẫn không xuống tay tàn nhẫn được. Nhưng không lâu sau lại truyền đến tin tức Bạch gia đã chết, thi thể còn được đội trưởng Bạch tự mình hạ táng, nhưng hiện tại ông ta sao lại xuất hiện?

Hơn nữa...... cháu ngoại?

Trên mặt vị đại sư áo vải này có rất nhiều nếp nhăn, chẳng lẽ là chưa già đã yếu?

Khó trách tôi vừa nghe được mấy chữ Thiên Sát Trận đã cảm thấy quen thuộc, nhưng trong nhất thời cũng không nhớ ra là của ai, thật sự là không có biện pháp đem vị đại sư áo vải này liên hệ đến Bạch gia.

Giáo sư Hứa vẫn đang rất tức giận: “Lão Yên, có phải ông hồ đồ rồi không, ông ta tới vậy mà ông lại không nói một tiếng, xảy ra chuyện ông gánh nổi sao?”

“Gánh không nổi cũng phải gánh!” Lão Yên đột nhiên quát.

Ông ấy bực bội gãi gãi đầu, nói ông ấy cũng không biết nên làm gì bây giờ, chuyện của Bạch gia tất cả mọi người đều rõ ràng, ông ta đã quá quen thuộc với những thủ pháp thường dùng của 701.

Nếu cứ dựa theo lẽ thường, nhất định không có biện pháp tránh được Bạch gia, nhưng nếu không dựa theo lẽ thường lại khó tránh khỏi xảy ra một ít sơ suất.

Giáo sư Hứa tức giận, hỏi ông ấy biết Bạch gia đến Chiêu Lăng từ lúc nào?

Lão Yên lại lắc đầu nói bản thân cũng không xác định, chỉ khi đoàn trưởng Lâm nhận được điện báo nói tốc độ của đám người William vô cùng nhanh thì trong lòng mới có nghi hoặc.

Ngay từ đầu tốc độ đi con đường kia vốn đã không chậm, bởi vì nó đã được khai phá qua, chỉ cần William thông minh thì sẽ biết không thể nào hành quân với tốc độ cao trên con đường kia, bởi vì dấu vết chúng tôi lưu lại rất rõ ràng, gã không thể không chú ý đề phòng.

Cho nên lão Yên hoài nghi bọn chúng kỳ thật là đang che dấu tai mắt người khác, chỉ vì muốn tạo ra một âm mưu bọn chúng chỉ vừa mới tiến vào núi Cửu Vĩ, nhưng kì thực tiểu đội tinh nhuệ của William đã sớm tiến vào núi Cửu Vĩ.

Mưu kế như vậy, hiển nhiên không phải là bút tích của William. Lão Yên bình tĩnh phân tích, cuối cùng mới mở miệng nói: “Mà người có thể đoán được tâm tư của tôi chính xác như vậy, cũng chỉ có ông ta…”

Thì ra vừa rồi ông ấy cũng không có nhận ra Bạch gia, chỉ là cảm thấy giống, cũng khó hiểu giống như tôi, tuổi tác của Bạch gia khiến cho ông ấy cảm thấy bản thân đã suy nghĩ nhiều, bởi vậy mới thả lỏng tâm tư một chút. Nhưng một số thói quen nhỏ của đối phương quả thật quá rõ ràng, khiến lão Yên không thể không hoài nghi.

Tôi nghe xong phân tích của ông ấy, đầu óc càng choáng váng hơn, tự mình sắp xếp lại một lần: “Lão Yên, bây giờ có phải là chuyện như thế này không, tên William này đã sớm vào núi, còn mai phục ở bên trong Chiêu Lăng, sau đó lại đi ra ngoài bày ra biểu hiện giả dối, tỏ vẻ gã vừa mới vào núi. Cuối cùng chúng ta trực tiếp trúng bẫy, hai ngày nay thật ra là đang nhảy nhót vô ích?”

Lão Yên nói cũng không thể coi là nhảy nhót vô ích, ít nhất ông ấy dám khẳng định đám người William không có đi con đường dưới vách núi này, bởi vậy phát hiện của chúng ta ở dưới vách núi vẫn tương đối quan trọng.

Nói xong ông ấy liếc mắt nhìn tôi một cái, tôi biết ông ấy đang ám chỉ điều gì, đơn giản là ngọc Huyền Thiên Bắc Đẩu. Nhưng tình hình hiện tại đang vô cùng rối loạn, tuy tôi rất muốn lấy được ngọc Huyền Thiên Bắc Đẩu, nhưng tạm thời cũng không có tâm tư đó.

“Không đúng.” Tôi lắc đầu: “... Lần bố trí này cũng không thể hoàn thành trong chốc lát, bọn họ làm như vậy là vì mục đích gì, vì giết chúng ta sao?”

Điều này hiển nhiên là không có khả năng, lần này William làm ra hành động lớn như vậy tuyệt đối không phải vì giết chết chúng tôi, mà là vì “Lan Đình Tập Tự”. Đã như vậy, vì sao ông ta đã cầm trong tay mà không chịu rời đi liền, mà nhất định phải chờ chúng tôi đến?

Ánh mắt tôi sáng lên, chậm rãi nói: “Bọn chúng không có cách nào lấy được “Lan Đình Tập Tự”, hoặc là nói bọn chúng căn bản vẫn chưa tìm được mộ của Đường Thái Tông, hiện tại bọn chúng làm hết thảy những điều này chỉ là vì muốn mê hoặc chúng ta, dưới tình huống thực lực của chúng ta suy yếu sẽ bức chúng ta đi làm tiên phong, sau khi tìm được mộ táng lại…”

Tôi làm động tác cắt cổ.

Điều này cũng có thể giải thích vì sao vừa rồi chúng tôi lại chạy trốn thuận lợi như thế, nhân thủ của chúng tôi ít, nếu William thật sự muốn giết chúng tôi hoàn toàn không cần phải vây khốn ở bên ngoài, trực tiếp xông vào và hy sinh một hai lính đánh thuê là có thể xé rách tuyến phòng thủ của chúng tôi.