Chương 1016 Lan Đình Tập Tự
Nhưng tại sao anh ta lại mặc quần áo của lính đánh thuê?
“Chuyện này để nói sau đi.” Vẻ mặt anh ta lo lắng, trực tiếp giãy khỏi tay tôi, nhanh chóng chạy tới bên cạnh cửa đá.
Nhiều người như vậy lao tới, cửa đá lập tức bị chặn lại, tôi chỉ thấy đau đầu..
Giáo sư Hứa nắm chặt tay tôi, sợ tôi xông lên, tôi chỉ cười lắc đầu. Tôi sẽ không xông lên, lúc này nếu tôi còn nhìn không ra manh mối, đúng là uổng phí Toản Địa Thử cố ý chạy tới nhắc nhở tôi.
Không biết từ khi nào người của chúng tôi càng ngày càng rời xa cửa đá, xông lên phía trước đều là lính đánh thuê. Tuy nhiên, trong lúc hỗn loạn cũng không ai để ý đến tình huống này. Thậm chí bọn chúng còn cố gắng để tiến lên phía trước.
“Tôi muốn rời tay, ai tới giúp tôi?” Nha Tử gào lên.
Bạch gia lập tức đáp lại, tuy nhiên tôi không hiểu tiếng Anh, sau đó có một lính đánh thuê nhanh chóng tiếp nhận khóa trên tay Nha Tử, anh ta thoát ra ngồi xuống đất, Toản Địa Thử đỡ anh ta qua một bên nghỉ ngơi.
Lần này người của chúng tôi cách cửa đá gần nhất cũng đã rút ra, tôi lạnh lùng quan sát, nhưng không rõ họ đang có ý định gì.
Trong cửa đá thực sự có một thứ gì đó, tôi có thể chắc chắn đó không phải là thứ mà chúng tôi có thể kiểm soát được. Vậy thì, bọn họ chuẩn bị làm gì tiếp theo đây?
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, từ trong cửa đá truyền đến âm thanh rền vang, tôi ngay lập tức nhìn lên và thấy nụ cười vui sướng trên mặt của Toản Địa Thử và Nha Tử – thành công rồi?
“A!!!”
Đột nhiên, một tên lính đánh thuê đang chen chúc ở bên trong kêu lớn.
Bởi vì người này ở sâu bên trong, sự hỗn loạn của người này khiến mọi người đều rối loạn. Những người bên trong thì chạy ra ngoài, những người bên ngoài không biết xảy ra chuyện gì thì đang cố gắng chen chúc vào bên trong, hiện trường bất ngờ biến thành một cảnh hỗn độn.
“Chạy!”
Bạch gia hét lớn một câu, nhưng đám lính đánh thuê kia nghe không hiểu tiếng Trung, vẫn đang vô cùng hỗn loạn.
Bạch gia cũng mặc kệ bọn họ, co cẳng chạy tới bên người William, che chở gã lui về phía sau.
Lão Yên bị bọn chúng quên lãng ở một bên, tôi lập tức đi qua đỡ lấy ông ấy, vừa đỡ lấy máu cả người tôi đều sôi trào.
Sao bọn chúng dám!
“Xem tình hình trước rồi nói sau.” Giọng nói suy yếu của lão Yên không rõ ràng lắm.
Tôi đỡ ông ấy ngồi ở một bên, lúc này mới đặt lực chú ý ở trên cửa đá.
Vừa nhìn tôi liền trợn tròn mắt – chỉ thấy tốp năm tốp ba lính đánh thuê ngã trên mặt đất kêu gào, đám người Nha Tử và Toản Địa Thử thì thờ ơ nhìn.
Cửa đá còn đang phát ra tiếng “thùng thùng thùng”, nhưng cho dù không có người ở trên cửa đá chống đỡ, cũng không thấy thứ gì chạy ra.
Tình huống gì đây?
Tôi cau mày, quay đầu nhìn Bạch gia đang rút lui thật xa cùng William và người phiên dịch, trong lòng cảm thấy nghi ngờ.
Lính đánh thuê bởi vì ông ta mà tới đây hai lần, nếu như ông ta không lên tiếng, tôi nghĩ William dù thế nào cũng sẽ không phái người tới đây, dù sao gã cũng nóng lòng để chúng tôi xông lên làm bia đỡ đạn.
Rốt cuộc ông ta có ý gì?
Lúc trước ở trong phòng, ông ta cũng giúp tôi.
Nhưng ông ta đã làm hại lão Yên bị thương thành cái dạng này... Tôi chỉ cảm thấy một đường nét dần dần trở nên rõ ràng hơn, nhưng phần quan trọng nhất vẫn thiếu một mắt xích, dù làm thế nào cũng không thể kết nối được.
Đùng!
Theo âm thanh liên tiếp không ngừng, cửa đá rốt cục phát ra một tiếng vang kịch liệt, tôi chỉ cảm thấy tai mình ù đi.
Ầm ầm......
Tiếng nổ vang càng lúc càng lớn, khi đạt tới đỉnh điểm, toàn bộ cửa đá đã vỡ tan thành từng mảnh, hai tên lính đánh thuê chưa kịp rời đi nháy mắt đã bị cửa đá sụp xuống đè ở phía dưới, ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kịp phát ra.
Máu chảy ra từ bên dưới cửa đá đã vỡ vụn, có chút chói mắt.
Tuy nhiên, ngoài nỗi sợ hãi kéo dài, những lính đánh thuê khác dường như không hề có cảm giác gì về cái chết của hai người đồng đội của mình, thậm chí họ còn vui mừng vì người chết không phải bọn họ.
Mặc dù tôi không thể hiểu được lời nói của họ, nhưng tôi rất quen thuộc với phản ứng của từng người khi họ gặp nguy hiểm, bọn họ rõ ràng là đang cảm thấy rất may mắn khi có người chắn ở phía trước.
Khi mọi thứ đã lắng xuống, tôi nhìn về phía trước thì đột nhiên cảm thấy đầu đau nhức - một cánh cửa đá khác đứng sau cánh cửa này khoảng một mét.
Đương nhiên, phía trên còn treo một cái Tâm Tỏa!
Mẹ nó, cái miệng quạ đen của Nha Tử sẽ không nói trúng chứ?
Hình xăm Cửu Long có chín con rồng, nơi này cũng tổng cộng có chín cái cửa đá, chín cái Tâm Tỏa?
Tôi nhìn về phía Nha Tử, anh ta dang tay ra, một bộ dáng vô tội.
Tôi bất lực lắc đầu, cũng không có vội vàng di chuyển, vừa rồi phía sau cửa đá có thứ gì đó, nhưng bây giờ cửa đá đã sụp đổ lại không nhìn thấy thứ đó, tôi không khỏi có chút sợ hãi.
****
“Trường An, cậu lại đây!” Toản Địa Thử vẫy tay với tôi.
Tôi lo lắng cho lão Yên, giáo sư Hứa liền cùng tôi đỡ lão Yên đi qua, vừa lúc cũng bảo Côn Bố xem cho lão Yên một chút.
Toản Địa Thử nhìn lính đánh thuê lăn lộn đầy đất, nhỏ giọng hỏi vừa rồi tôi có nhìn ra là kế sách gì không?