← Quay lại trang sách

Chương 1031 Lan Đình Tập Tự

Càng đừng nói đến mấy tên lính đánh thuê kia, từng người một xụi lơ trên mặt đất, chỉ có một hai người là đỡ hơn một chút.

“Đây chính là hệ quả của việc quá mức ỷ lại vào vũ khí.” Lão Yên nhẹ giọng nói.

Tôi nghiêm túc gật đầu, thể lực của lính đánh thuê cũng không tính là kém, bọn họ một đường đi đến Chiêu Lăng, chỉ điểm này cũng có thể thấy được thể lực của họ rất tốt. Chỉ là bọn họ ỷ lại quá nhiều vào vũ khí hiện đại, bởi vậy nếu so sánh với mấy người bên đoàn trưởng Lâm thì có vẻ mệt hơn rất nhiều.

“Đi qua nhìn thử xem?” Giáo sư Hứa quay đầu nhìn lão Yên.

Lão Yên lắc đầu: “Các ông đi đi, với bộ dạng này của tôi không thể đi lên được nữa, lỡ như có cơ quan gì tôi lại làm liên luỵ mọi người.”

Chân mày tôi cau lại, nhưng có nói gì thì lão Yên cũng không chịu đi lên cùng chúng tôi, tôi cũng hết cách đành phải ở lại chăm sóc ông ấy.

Lão Yên kêu tôi cũng lên xem đi, tôi chỉ chỉ tay đang treo cổ tỏ vẻ bất lực.

“Trường An, cậu nói xem bên trong thật sự là hài cốt của Lý Thế Dân và Trưởng Tôn hoàng hậu sao?” Lão Yên dường như có chút lo lắng.

Tôi rất bất ngờ trước thái độ của ông ấy. Chính ông ấy là người nói rằng họ đã được chôn cùng nhau trong quan tài. Bây giờ quan tài được mở ra, ông ấy lại là người phủ quyết. Tôi tò mò hỏi ông ấy có chắc chắn không?

“Chắc chắn.” Ông ấy gật đầu khẳng định, nói hình vẽ trên đó là hoa hợp hoan, nghe nói là hoa đính ước của Lý Thế Dân và Trưởng Tôn hoàng hậu, huống chi hoa này còn là hoa khai tịnh đế, đủ để chứng minh đây chính là hợp táng quan.

(*) Hoa hợp hoan: thường được coi là biểu tượng của hạnh phúc và đoàn tụ, do tên gọi "hợp hoan" mang nghĩa là "hợp lại và vui vẻ".

(*) Hoa khai tịnh đế: là một thành ngữ Trung Quốc, có thể được dịch là "hoa nở thấy gương sáng". Thành ngữ này thường được dùng để miêu tả cảnh đẹp hoặc thời điểm tốt đẹp. Nó mang nghĩa biểu tượng của sự viên mãn, hoàn hảo và thường được sử dụng để diễn tả những khoảnh khắc hoặc điều kiện tốt đẹp trong cuộc sống.

(*) Hợp táng quan: là thuật ngữ trong phong tục tang lễ và mai táng, đặc biệt phổ biến trong văn hóa Đông Á. "Hợp táng" nghĩa là chôn cất chung, và "quan" có nghĩa là quan tài. Vậy "hợp táng quan" là chỉ quan tài dùng để chôn cất nhiều người cùng một chỗ.

Tôi nhìn hình vẽ này cũng cảm thấy ông ấy nói không sai, nếu không phải hợp táng, ắt hẳn không có Đế Vương nào sẽ nguyện ý khắc hình vẽ như thế ở trên quan tài cả, bình thường sẽ khắc hình vẽ ngôi cửu ngũ long văn như thường lệ.

(*) Cửu ngũ long văn: là một biểu tượng mạnh mẽ và quan trọng trong văn hóa Trung Quốc, thể hiện sự quyền lực và tôn nghiêm của Hoàng đế.

Côn Bố dẫn đầu leo lên quan tài, Toản Địa Thử cũng nhanh chóng đi lên, đoàn trưởng Lâm cũng theo sau, sau đó là William.

Vốn dĩ chân cẳng của ông ta không thuận tiện, tôi cho rằng ông ta sẽ không thể leo lên được, nhưng ông ta đã kêu hai thuộc hạ nâng ông ta lên, dù mất phong độ cũng muốn leo lên. Cuối cùng ông ta run rẩy đứng ở bên cạnh quan tài, chỉ nhìn lướt qua bên trong quan tài liền đen mặt quay đầu oán hận nhìn chúng tôi.

“Sao lại còn một lớp quan tài nữa?” Đoàn trưởng Lâm xem như đã hỏi giúp ông ta.

Tôi xòe tay nói: "Quan tài xưa nay đều có quy định như vậy, bên ngoài có quan tài bằng đá, bên trong có quan tài bằng gỗ. Đoàn trưởng Lâm anh nhìn thử xem bên trong có phải là quan tài bằng gỗ không?

Đoàn trưởng Lâm nhìn vào trong sau đó lập tức gật đầu, quả thực có một chiếc quan tài bằng gỗ màu đen.

Tên phiên dịch ở một bên cũng nhanh chóng phiên dịch lại cho William, vẻ mặt của ông ta mới từ từ dịu lại.

Phanh!

Đột nhiên có một tiếng động lớn, chỉ thấy Côn căn bản không nghe chúng tôi nói chuyện đã nhanh chóng nhảy vào.

Anh ta vừa nhảy vào, tôi đã không còn nhìn thấy thân ảnh của anh ta nữa. Tình huống bên trong được đoàn trưởng Lâm thuật lại cho chúng tôi, bởi vì Toản Địa Thử cũng đã nhảy xuống.

Tuy nhiên, cách kể chuyện của đoàn trưởng Lâm quá khoa trương, thỉnh thoảng còn phải hét lên cảm thán một hai câu, khiến tôi và lão Yên chỉ muốn kéo anh ta xuống để tự mình đi lên xem.

May mắn thay, sau khi giáo sư Hứa được Nha Tử nâng đỡ cũng đã leo được lên trên quan tài, lúc này chúng tôi từ lời kể của họ cũng đã nắm được đại khái tình huống bên dưới.

Bên trong chỉ có một chiếc quan tài màu đen, nhưng vô cùng lớn, chỉ nhỏ hơn chiếc quan tài đá này khoảng hai ba mươi centimet. Bốn phía chỉ đủ chỗ để đứng.

Theo như lời của giáo sư Hứa, xung quanh chất đầy vật bồi táng, có nhiều đồ gốm đơn giản và một số thứ vừa nhìn đã biết là gương lược của phụ nữ. Nếu không có gì bất ngờ thì đây quả thực là hợp táng quan như lão Yên đã nói!

Nếu đã mở được lớp quan tài bên ngoài thì không có lý do gì không mở tiếp lớp bên trong. Vì vậy, Côn Bố và Toản Địa Thử sau khi sờ một vòng đã quyết định tiếp tục mở quan tài ra.

Giáo sư Hứa cau mày, thăm dò hỏi lão Yên xem có nên tiếp tục mở quan tài ra không.

“Có chỗ nào không giống bình thường à?” Lão Yên hỏi ngược lại.

Giáo sư Hứa lắc đầu rồi lại gật đầu, nói ông ấy cũng không chắc chắn. Ông ấy nói rằng chiếc quan tài gỗ màu đen này ngoài kích thước đặc biệt lớn còn có một số hình vẽ ông ấy vẫn chưa tìm hiểu được, vì vậy ông ấy muốn nhìn rõ hơn.