← Quay lại trang sách

Chương 1039 Lan Đình Tập Tự

Nhìn thấy ông ấy như vậy, tôi không biết phải làm sao, nhưng cuối cùng vẫn là thành thật lắc đầu: “Ông ta chạy thoát rồi.”

“Đuổi theo!" Lão Yên nghiến răng nói.

Mọi người đều biết điều này có ý nghĩa gì. William nhập cảnh mà không che giấu hành tung của mình. Bản thân việc này chính là một hành động khiêu khích.

Hiện tại sau khi khiến 701 bị thương nặng thế mà vẫn có thể chạy thoát được. Nếu chuyện này lan truyền ra ngoài thì không chỉ làm mất mặt 701 mà còn khiến cả quốc gia bị mất mặt theo.

Tôi không kịp hỏi chi tiết đã trực tiếp quát lớn: “Những ai còn đi được thì đi theo tôi!”

****3:

“Bỏ đi."

Đột nhiên, giáo sư Hứa nói một câu.

Ông ấy kéo tôi lại rồi lắc đầu với lão Yên, nói ông cũng hiểu rõ bản lĩnh của William mà, nếu ông ta có thể trốn thoát ngay trong vụ nổ thì chắc chắn đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ rồi, không có khả năng bị chúng ta bắt kịp đâu.

Lão Yên oán hận đấm mạnh xuống đất, sau đó ngẩng phắt đầu nhìn về phía đoàn trưởng Lâm: “Gửi tin tức cho quân khu bộ đội bên ngoài Chiêu Lăng, yêu cầu bọn họ bao vây chặn đường lại. Tôi không tin tên này thật sự có thể mọc cánh trốn thoát thành công?"

Đoàn trưởng Lâm ngay lập tức gửi một tin nhắn, nhưng nơi này nằm sâu trong vùng núi sâu, hơn nữa còn không biết bị chôn vùi ở dưới mấy lớp đất, căn bản không có tín hiệu, tin nhắn cũng không thể gửi đi được.

Lão Yên thấy đã dùng hết mọi biện pháp mà vẫn không bắt được William, lập tức chán nản quỳ ở đó, hồi lâu sau vẫn không mở miệng nói chuyện.

"Lão Yên, ông nói cho chúng tôi biết đi, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?" Một lúc lâu sau, Toản Địa Thử vẫn không nhịn được hỏi.

Tất cả chúng tôi đều nghi hoặc nhìn ông ấy. Phải biết rằng nếu vừa nãy Bạch gia không trực tiếp cho nổ đám người William thì chưa chắc chúng tôi đã thua, nhưng xuất hiện thương vong nghiêm trọng thì chắc chắn là có.

Trong lòng tôi hiểu rõ, mặc dù trong tình huống này chúng tôi đông người hơn họ, nhưng hỏa lực thì lại không đủ.

Nếu không tuyển được thêm vài người đi cùng thì đừng nói đến việc giữ William lại, có ra khỏi đây được hay không còn là một ẩn số.

Nhưng không phải Bạch gia vẫn luôn nhắm vào chúng tôi sao?

Nếu không phải ông ta giới thiệu William đến núi Cửu Vỹ thì có lẽ cũng sẽ không có nhiệm vụ này. Rốt cuộc tại sao ông ta lại làm như vậy.

Lão Yên há miệng thở dốc, hồi lâu sau mới nói: "Bạch gia cùng lắm chỉ là một quân cờ được 701 chôn xuống mà thôi."

A?

Tôi há to miệng, nghi ngờ lỗ tai mình nghe nhầm, từng chữ này khi tách ra thì còn hiểu được, nhưng sao khi nối liền chúng với nhau tôi lại chẳng hiểu nổi?

Lão Yên chậm rãi kể lại một câu chuyện xưa, câu chuyện này khiến tất cả chúng tôi đều không ngừng thổn thức.

Hóa ra mâu thuẫn giữa Bạch gia và lão Yên chỉ là kế hoạch của đội trưởng Bạch. Vốn dĩ kế hoạch này phải do lão Yên thực hiện, nhưng vì Bạch gia là người có tính cách nổi loạn nên để ông ta thực hiện thì sẽ lấy được tín nhiệm của người ngoài hơn.

Năm đó, gia tộc William ở trong nước làm nhiều điều xằng bậy, rất nhiều bảo vật quốc gia đã bị ông ta vận chuyển ra nước ngoài, cho đến nay vẫn chưa thể tìm lại được.

Nhiều lần chạm trán đều có kẻ thắng người thua, nhưng nhìn chung thì 701 chịu nhiều thiệt hại hơn, vậy nên đội trưởng Bạch vẫn luôn nghĩ cách làm sao để có thể tiêu diệt được gia tộc William.

Cuối cùng, bà ấy đã lập ra một kế hoạch - đó là để Bạch gia phản bội 701, dùng bản lĩnh của mình dần lấy được lòng tin của William, đồng thời bí mật thông tri kế hoạch của William về cho nước nhà.

Kế hoạch này vốn rất tốt, tin tức Bạch gia không hợp với lão Yên và đội trưởng Bạch đã sôi trào trong 701, ngay cả những người có ít tiếp xúc với vòng tròn này cũng đã nghe nói qua, vậy nên kế hoạch này có thể tiến hành từng bước một.

Thậm chí đội trưởng Bạch còn phát hiện ra đã có người của William đến liên lạc với Bạch gia.

Tuy nhiên vì để xác thực, đội trưởng Bạch đã không kêu Bạch gia đồng ý ngay, nhưng đúng vào lúc mọi thứ gần như đã sẵn sàng thì đội trưởng Bạch lại xảy ra chuyện!

Lúc này Bạch gia đã bị trục xuất khỏi 701, căn bản không thể trở về được.

Bởi vì những người duy nhất biết đến kế hoạch này chỉ có đội trưởng Bạch và lão Yên, bản thân đội trưởng Bạch còn không thể tự bảo vệ, căn cơ lúc ấy của lão Yên cũng chưa ổn định, cho nên Bạch gia cũng chỉ có thể lang thang ở bên ngoài...

Những năm này ông ta cũng hiếm khi tiếp xúc với lão Yên, chỉ sợ Lưu Hàn Thu lợi dụng mình để gây phiền toái cho lão Yên, loại bỏ lão Yên khỏi chức vụ chủ nhiệm. Đến lúc đó bọn họ mới thật sự là không có đường quay lại.

Nhưng cũng vì những thay đổi này mà kế hoạch của đội trưởng Bạch buộc phải chấm dứt.

Tốt xấu gì trong tay Bạch gia cũng có một món nghề nên mới khiến ông ta tồn tại được cho đến ngày nay, mà lý do ông ta già đi nhanh như vậy cũng là vì mấy năm nay đã gặp quá nhiều chuyện, sự hãm hại của 303, sự tưởng nhớ đối với đội trưởng Bạch cùng với sự tra tấn của việc có nhà mà không thể về. Tất cả những điều này đã khiến ông ta nhanh chóng già đi khi còn rất trẻ.

Khi đội trưởng Bạch được chúng tôi giải cứu khỏi lăng mộ nước Tăng và đến sống tại nhà một người bạn của lão Yên, Bạch gia cũng đã bí mật đến thăm bà ấy.