← Quay lại trang sách

Chương 1123 Thần Kiếm Thái A

Nha Tử nhanh chóng chạy đến đỡ tôi, sau đó thấp giọng hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì.

Tôi lắc đầu, thành thật mà nói thì suy nghĩ của tôi đang có chút hỗn loạn, có lẽ là không biết nên giải thích thế nào nên đành phải đợi bản thân hòa hoãn một chút.

Nha Tử cũng không ép hỏi tôi, anh ta chỉ bảo tôi không cần phải sợ, hiện tại đã không sao rồi.

Ngay sau đó, đám người lão Yên cũng chạy đến gặp tôi, nói là vừa rồi bọn họ cũng nhìn thấy ở phía trên Thượng Thiên Đài dường như thật sự có thứ gì đó đang động đậy nên hỏi tôi đó là thứ gì.

Tôi đang ngồi trên mặt đất, chân tôi bị bong gân do cú ngã vừa rồi, nên tôi có hơi đứng không vững.

Tôi nhìn chằm chằm vào Thượng Thiên Đài, sau đó mang theo vẻ mặt sợ hãi mà nói: "Quỷ Anh!"

Vẻ mặt của lão Yên lập tức thay đổi, sau đó nắm lấy cánh tay tôi và yêu cầu tôi giải thích rõ ràng, Quỷ Anh là gì?

Tôi cười khổ hỏi lại ông ấy một câu: “Chẳng lẽ ông không biết sao?”

Lão Yên vẻ mặt đầy lo lắng, nói rằng ông ấy từng nghe kể về loại quái vật này, lúc còn làm thổ phu tử, ông ấy vẫn hy vọng có thể thấy được, bây giờ nghĩ lại thì mới biết ý tưởng lúc đó của mình giống như nghé con mới sinh không sợ cọp đến mức nào, Quỷ Anh à, đó là một sự tồn tại có thể hủy diệt cả một thành trì.

“Chưa dừng lại ở đó đâu.” Tôi cố gắng hết sức để thở ra một hơi bị nghẹn, sau đó nuốt bọt máu ở trong miệng. Quỷ Anh kinh khủng ở chỗ là mỗi khi nó phát ra âm thanh tất sẽ tạo thành thương vong.

Nếu không phải tôi nhanh chóng chạy trốn, không chỉ có chuyện hộc máu thôi đâu, mà có thể mạng sống của tôi cũng đã không còn.

Cũng may là con Quỷ Anh này đã bị xiềng xích trói buộc, nếu không ngay lúc chúng tôi vừa bước vào cánh cửa này thì đây chính là ngày chết của chúng tôi!

Nghe tôi miêu tả xong, sắc mặt của lão Yên trông cực kỳ khó coi, nhưng giáo sư Hứa lại thở dài, nói rằng phía trên Thượng Thiên Đài trói buộc một thứ như thế, khó trách quốc vận của nước Tần không tốt.

Dù phong thủy là lĩnh vực thuộc về huyền học, nhưng đừng vội bác bỏ, vì nó thực sự có cơ sở khoa học nhất định. Người xưa không có cách giải thích bằng phương pháp khoa học, nên họ chỉ có thể dùng những lời lẽ mơ hồ để khái quát. Điều này dẫn đến nhiều người cho rằng phong thủy chỉ là mê tín.

Thực tế không phải vậy. Phong thủy thực sự kết hợp nhiều lĩnh vực tri thức như địa lý, khí tượng và các yếu tố khác, cho nên rất nhiều lời nhận định đều có cơ sở khoa học.

Hãy quên đi việc Quỷ Anh có ảnh hưởng đến vận mệnh của nước Tần hay không; chỉ riêng sự uy hiếp của nó cũng đã đủ làm cho nhiều đại thần sợ hãi đến mức không dám làm việc.

Nói không chừng đều bị hù đến chết khiếp rồi.

Lão Yên nhìn về phía Thượng Thiên Đài rồi nói Quỷ Anh rất khó đối phó, chúng tôi nên tìm cách tránh xa nó. Dù sao, nơi này rất trống trải, không cần thiết phải đối mặt trực tiếp với Quỷ Anh.

Tôi rất đồng ý với lời đề nghị này của lão Yên. Quả thực, cơ hội để mấy người chúng tôi chiến thắng Quỷ Anh đúng là rất mong manh.

Không nói cái khác, chỉ nói đến âm thanh của Quỷ Anh thôi thì cũng đã khiến đám người chúng tôi không thể chịu nổi rồi.

Nhưng Hầu Chanh Chanh lại lắc đầu: “Không được, chúng ta nhất định phải xử lý con Quỷ Anh này.”

Tôi cảm thấy khó hiểu nên hỏi cô ấy tại sao, cô ấy chỉ ra hiệu cho chúng tôi nhìn cách bố trí của Thượng Thiên Đài: “Đây rõ ràng là thiết kế của cửa mộ, mọi người đã từng gặp qua trường hợp không đi qua cửa mộ liền có thể tiến vào mộ chưa?"

Tôi ngạc nhiên nhìn qua, bởi vì nơi này rất trống trải nên tôi không nghĩ tới, nhưng hiện tại nghe cô ấy nói như vậy thì tôi lại cảm thấy có chút đạo lý.

Vị trí của Thượng Thiên Đài nằm ở chính giữa, hai bên lại rất trống trải, nhưng lại nhìn không thấy cảnh tượng khi bước qua nó sẽ là cái dạng gì.

Giống như tầm nhìn đã bị thứ gì đó chặn lại, rõ ràng đây là một không gian trống trải với tầm nhìn không bị cản trở nhưng chúng tôi lại không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, giống như nơi đó đã bị ẩn ở phía sau Thượng Thiên Đài vậy.

“Cửa mộ?” Tĩnh Sinh quay đầu nhìn về phía chúng tôi, nói chúng tôi quả nhiên là đám trộm mộ.

Hầu Chanh Chanh lập tức trừng mắt nhìn anh ta, cảnh cáo anh ta đừng nói bậy, bởi vì công việc mà chúng tôi đang làm hoàn toàn khác với việc trộm mộ, đừng hiểu lầm.

Tĩnh Sinh cười hì hì nhưng cũng không có phản bác, chỉ nói bộ trưởng Hầu đã mang đến cho anh ta cảm giác của một tên trộm mộ, làm chuyện gì cũng đều phải che giấu.

Hầu Chanh Chanh cũng không tiện nói gì, bộ trưởng Hầu đối xử với cô ấy hoàn toàn khác với cách ông ấy đối xử với Tĩnh Sinh, mặc dù mấy năm trước có lấy cô ấy ra làm lá chắn, nhưng sau này lại thực sự rất tốt với cô ấy, nếu không thì cô ấy cũng không thể có được một thân bản lĩnh và kinh nghiệm khi được đi du học nước ngoài.

Trong lòng tôi cũng cảm thấy kỳ lạ, tuy bản thân vì sự tồn tại của Lưu Hàn Thu mà không có ấn tượng tốt với bộ trưởng Hầu lắm, nhưng suy cho cùng ông ấy cũng có xuất thân từ 701, mang trên mình sứ mệnh quốc gia, trong lòng có hoài bão phục vụ đất nước nên tôi không tin ông ấy có thể làm ra loại chuyện như vậy.