← Quay lại trang sách

Chương 1135 Thần Kiếm Thái A

Tôi quay đầu nhìn về phía ông ấy rồi lại nhìn lão Yên và bộ trưởng Hầu ở trước mặt: "Tiền bối, có phải sẽ có một ngày lúc chúng tôi bằng tuổi với các ông, tôi cũng sẽ giống như vậy không?”

****

"Giống chúng tôi như thế chẳng lẽ không tốt sao?" Toàn Địa Thử quay đầu nhìn tôi, sau đó cười hỏi tôi có phải là đang cảm thấy bọn họ đã già rồi nên mới xem nhẹ mọi chuyện không?

Tôi không nói gì, nhưng trong lòng đúng là đang có ý này.

Toản Địa Thử không cần câu trả lời của tôi, bởi vì ông ấy đã nhìn rõ suy nghĩ của tôi nên chỉ cười một tiếng rồi nói: “Không phải chúng tôi đang coi nhẹ, chúng tôi chỉ biết là làm thế nào để giải quyết một số việc tốt hơn thôi! Trường An, con đường cậu cần phải đi còn xa lắm, nếu như cậu vẫn luôn như vậy, tôi cảm thấy 701 hoàn toàn không phù hợp với cậu.”

Thành thật mà nói, tôi có chút không nghe nổi những lời như vậy, lúc lão Yên cố ý để tôi tiếp nhận chức vụ lĩnh đội của 701, bọn họ đã nhiều lần sinh ra ý nghĩ như vậy, cho rằng tôi hoàn toàn không phù hợp với 701 này.

Nhưng nếu đã như vậy, tại sao bọn họ vẫn nhất quyết để tôi tiếp quản chứ?

Mặc dù nói đó là ý định của lão Yên, nhưng tôi không tin ở một đơn vị quan trọng như 701 này, chỉ dựa vào một mình lão Yên là có thể quyết định ai sẽ là lĩnh đội đời tiếp theo, nếu mọi người đều đã đồng ý chọn tôi làm lĩnh đội đời tiếp theo, vậy tại sao bọn họ luôn cảm thấy tôi không phù hợp chứ?

Toản Địa Thử lại lần nữa nhìn ra suy nghĩ của tôi, nhưng lần này ông ấy không cười mà thần sắc tỏ ra nghiêm túc: "Cậu có biết tại sao năm đó lão Yên lại đảm nhận vị trí lĩnh đội không?”

Tại sao?

Tôi nhìn về phía lão Yên, năm đó ông ấy hình như đang trong tình thế bắt buộc, Bạch gia làm phản, đội trưởng Bạch mất tích và đồng thời còn bị chụp cho cái mũ ăn trộm bảo vật quốc gia, lại có Lưu Hàn Thu ở một bên như hổ rình mồi, nên ông ấy chỉ có thể nhận nhiệm vụ trong lúc lâm nguy.

Không, ông ấy cũng không có mệnh lệnh phải tiếp nhận, ông ấy chỉ muốn bảo vệ 701, nên mới giết ra khỏi trùng vây, sau đó ngay trong tình thế bấp bênh này đã ổn định được vị trí của mình.

Tôi khó có thể tưởng tượng được ra cảnh lúc đó ông ấy đã làm thế nào mà có thể trụ được trước sự vây hãm của một nhóm người như thế?

Dù sao lúc đó tuổi của ông ấy kỳ thật cũng không lớn lắm, chỉ mới ngoài ba mươi tuổi mà thôi, trên đầu còn đội cái mũ học trò của tội nhân, mà Lưu Hàn Thu còn là trưởng bối, cho nên tôi không tin cấp trên sẽ giúp đỡ ông ấy.

Toản Địa Thử lắc đầu, nói không phải như thế, chẳng lẽ tôi đã quên mất bộ trưởng Hầu sao?

Tôi bỗng nhiên tỉnh táo lại, lão Yên chưa từng đề cập đến mối quan hệ của mình với bộ trưởng Hầu, như thể người này hoàn toàn không tồn tại.

Nhưng xét theo cách bọn họ vừa mới chung đụng với nhau, có vẻ như giữa hai người họ không giống như có mối thâm cừu đại hận nào, thậm chí còn có một mối quan hệ tốt.

“Bởi vì ông ấy muốn tránh bị nghi ngờ.” Toản Địa Thử vừa cố gắng tìm kiếm cơ quan vừa mở miệng trò chuyện với tôi giống như đang nói việc nhà.

“Bộ trưởng Hầu là một nhân tài kiệt xuất của 701, lúc đội trưởng Bạch còn chưa xảy ra chuyện, ông ấy đã được cân nhắc tới việc lên cấp cao hơn, mặc dù lúc đó ông ấy còn chưa phải là bộ trưởng, nhưng vẫn có chức vụ rất tốt. Tuy nhiên, sau khi đội trưởng Bạch xảy ra chuyện, bộ trưởng Hầu và lão Yên lập tức rơi vào tình thế khó khăn...."

Toản Địa Thử không có phân tích sâu hơn, nhưng tôi cũng đã hiểu.

Có thể là do lúc đó bộ trưởng Hầu mới đứng vững gót chân ở trong đơn vị cấp cao, dưới tình huống không có bất kỳ bằng chứng nào mà ông ấy lại ra tay trợ giúp lão Yên, như vậy sẽ không tránh khỏi tình cảnh bị lửa đốt tới trên người mình, đến lúc đó chỗ dựa duy nhất của lão Yên cũng coi như không còn nữa, cho nên ông ấy không thể giúp lão Yên được.

Mặc dù thoạt nhìn lão Yên không nhận được sự giúp đỡ của ông ấy, nhưng trên thực tế thì với sự hiện diện của ông ấy, những người khác ít nhất sẽ vì nể mặt ông ấy mà không dám ra tay tàn nhẫn với lão Yên.

Nếu không có bằng chứng rõ ràng, cấp trên cũng sẽ không thực sự tin tưởng vào việc đội trưởng Bạch đã làm ra chuyện như vậy, dù sao đội trưởng Bạch đã lãnh đạo 701 nhiều năm và đạt được những thành tựu to lớn.

Nếu không, lão Yên cũng sẽ không có cách nào xông ra khỏi vòng vây.

Tôi chậm rãi thở hắt ra và suy nghĩ cẩn thận về chuyện Toản Địa Thử muốn nói với tôi!

Sở dĩ ông ấy cho rằng tôi có thể không phù hợp với 701, có lẽ là vì tôi chưa có người của riêng mình. Nói như thế nào đây, hiện giờ người của 701 đều do lão Yên để lại cho tôi và những người tôi có thể tín nhiệm cũng chỉ có ba người là Nha Tử, Côn Bố và cô Thu.

Bởi vì bọn họ là những nòng cốt thuộc thế hệ thứ hai được lão Yên giữ lại để đi theo tôi, cũng bởi vì từ lúc tôi bắt đầu chấp hành nhiệm vụ đã cùng họ trải qua sinh tử, lúc đó còn chưa có Lưu Hàn Thu chen vào, bản thân cũng không cần phân rõ các loại sự việc cắt không đứt, gỡ càng rối nên tôi mới càng thêm tin tưởng bọn họ.