← Quay lại trang sách

Chương 1163 Thần Kiếm Thái A

“Ừ.” Nha Tử gật đầu lấy lệ một cái, sau đó tiếp tục lật từ chỗ này ra sau.

Tôi không thể làm gì khác hơn là lẳng lặng chờ đợi, đợi anh ta xem xong sau đó giải thích cho tôi.

Tôi chỉ cảm thấy tôi không nên chờ giải thích của anh ta, thế này cũng quá điên rồi thì phải?

Theo Nha Tử giải thích, ghi chép trên này chính là kế hoạch ban đầu của người Nhật Bản.

Bọn chúng đã liệt Trung Quốc vào lãnh thổ của quốc gia mình, tiến hành chia cắt từng địa phương một. Chỉ có điều kế hoạch lúc đó của bọn chúng vẫn chưa thực hiện được.

Hơn nữa sau việc thần kiếm Thái A, tiến vào Trung Quốc là một nhiệm vụ rất quan trọng!

Đại khái là quân đội Quan Đông đã phái một sư đoàn đến khai mở Ly Sơn, dường như khi chúng tôi đi vào con đường hầm này về cơ bản không chỉ có một đầu, có một số đã đào ra được một nửa rồi từ bỏ, cũng có một số rất gần với cung A Phòng, bởi vì đủ loại nguyên nhân cho nên đành phải từ bỏ.

Tôi không biết nên nói là vận may tốt hay là không tốt, bởi vì trong số rất nhiều đường hầm, hết lần này đến lần khác chúng tôi lại phát hiện ra con đường này, thuận lợi tiến vào cung A Phòng.

“Bọn họ cần thần kiếm Thái A để làm gì?” Tôi đột nhiên nghĩ đến.

****

Cho dù thần kiếm Thái A có lịch sử lâu đời thì với người bình thường mà nói cùng lắm cũng chỉ là một thanh kiếm cổ sắc bén hơn nhiều mà thôi, ngoài việc lấy ra triển lãm thì hoàn toàn không có tác dụng gì khác.

Bởi vì không phải ai cũng có thể sử dụng thần kiếm Thái A, nghe nói còn có yêu cầu rất cao về cả sức mạnh lẫn tốc độ.

Vẻ mặt Nha Tử càng quái gở hơn, anh ta ném thư tịch - thứ với tôi mà nói chính là thiên thư cho tôi, sau đó khẽ nói: “Cậu không thể nào đoán được bọn họ là vì cái gì đâu, cái này đúng là châm chọc rất lớn đó.”

Tôi cũng cười cười, sao lại không biết được chứ?

“Mọi thứ trong ngôi mộ này đều hướng về thuốc trường sinh bất lão, đoán chừng bọn họ đến cũng là vì cái này chứ gì?”

Nha Tử khẽ gật đầu: “Không sai, điều đáng sợ là bây giờ bọn họ đang chuẩn bị mở lại cái nhiệm vụ này, điều này đại biểu cho bất luận thế nào chúng ta cũng phải tìm ra thần kiếm Thái A mang đi ra ngoài, sau đó phong tỏa Ly Sơn. Bây giờ cũng không phải chuyện của riêng bộ môn 701 mà là chuyện lớn của quốc gia đó!”

Mở lại cái nhiệm vụ này?

Tôi chỉ cảm thấy không thể tin nổi, điều này sao có thể chứ?

Lẽ nào bọn chúng thật sự cho rằng tình huống của nước tôi vẫn còn giống như trước kia, để cho bọn họ muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao?

Đương nhiên, cái này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm chính là ảnh hưởng của việc bọn họ mở lại nhiệm vụ tới nước tôi.

Ban đầu bọn họ vì nhiệm vụ này mà đã tàn sát bừa bãi trong phạm lớn ở nước tôi, không biết bao nhiêu người đã bị bọn họ tàn sát. Bây giờ bọn họ mở lại nhiệm vụ, cho dù chúng tôi cũng đã không còn dễ ức hiếp như vậy nhưng cũng sợ bọn họ giở trò quỷ gì đó, dù sao thì thủ đoạn ngầm khó lòng phòng bị.

Nha Tử nói không sai, đây cũng không phải là chuyện của riêng 701. Nếu như bây giờ chúng tôi còn để cho thần kiếm Thái A rơi vào trong tay bọn họ thì không chỉ là một dạng sỉ nhục mà còn thật xin lỗi các vị đạo trưởng Hiệp Hội Cầu Phúc Trung Hoa Kháng Nhật đã liều mạng bảo vệ Ly Sơn năm đó!

Vả lại nói cách khác, Ninja nhập cảnh chính là một dạng khiêu khích chúng tôi. Lần này chúng tôi nhất định phải hung hăng gõ cho đối phương một cái thì mới có thể khiến cho bọn họ nhớ kỹ dạy dỗ.

Tôi vỗ nhẹ đầu, trước hết ném cái suy nghĩ này ra sau ót, bây giờ việc nguy cấp nhất chính là đám lão Yên mà nhỉ?

Hai tên Ninja này dám ra tay với tôi và Nha Tử đã nói rõ đám lão Yên không thể tạo thành uy hiếp gì cho hai người này.

Nhưng mà tại sao chứ?

Rõ ràng bọn họ bước vào khu tế đàn này trước tôi và Nha Tử một bước, vậy mà sao bây giờ lại không nhìn thấy người?

Không thể nào, khu tế đàn này không lớn, nếu như bọn họ không ở tầng hầm… như vậy cũng chỉ có một khả năng, bọn họ đã đi lên đỉnh rồi.

Có lẽ là đi lên đỉnh, tiếng súng của chúng tôi cũng không nhỏ, bọn họ chắc chắn có thể nghe thấy. Chúng tôi ở chỗ này lục đồ trên người Ninja đã được một khoảng thời gian, đủ để bọn họ nghe được động tĩnh từ phía trên đi xuống xem xét, nhưng đến giờ vẫn không có ai đi xuống.

Việc này chắc chắn là không bình thường, nói rõ bọn họ hoàn toàn không biết chúng tôi đã xảy ra chuyện ở đây. Vả lại điều này cũng không sao lý giải được, khoảng cách ngắn như vậy, bọn họ nhất định có thể nghe được tiếng động.

Nếu như không nghe được… vậy thì nói rõ trong chúng tôi có một bên, thậm chí cả hai bên đều xảy ra vấn đề!

Tôi và Nha Tử tiếp tục lục tìm trên người Ninja một phen nhưng cũng không tìm ra thêm manh mối nên cũng từ bỏ, đi thẳng lên trên đỉnh tế đàn.

Hành lang lượn vòng đi lên nhìn đặc biệt dốc đứng, rõ ràng tế đàn thấp hơn Thượng Thiên Đài rất nhiều, thế nhưng trong quá trình trèo lên lại khiến cho người ta cảm thấy mệt mỏi hơn. Loại thiết kế thang lầu này rất dễ khiến cho người ta ngã cắm đầu thẳng từ trên xuống, cũng không biến ban đầu thợ mộc xây dựng nghĩ gì.