Chương 473 Bí mật Hoàng Tuyền Bia, tung tích của Thương Tình Tuyết không rõ
Sau khi Sở Cuồng Nhân giải phong ấn, bày ra chiến lực không có gì sánh kịp, liên tiếp diệt sát năm đạo thống, rung động toàn bộ Thương Khung tinh.
Trong lúc nhất thời, hắn đã có danh xưng thiên hạ đệ nhất nhân, không phải thiên hạ đệ nhất thiên kiêu, mà chính là thiên hạ đệ nhất nhân!!
Danh tiếng của Sở Cuồng Nhân vô lượng.
Mà lúc này, trên phế tích của Hoàng Tuyền phủ.
Một bóng người áo đen bỗng nhiên đi vào, đây là một nữ tử thân mặc trường bào màu đen, trên mặt đeo mặt nạ kim loại, dáng người uyển chuyển.
Sau lưng nữ tử còn có một đoàn hắc vụ, hắc vụ kia giống như là vật sống, thỉnh thoảng phát ra âm thanh.
“Một chưởng diệt Hoàng Tuyền phủ, tê, Sở Cuồng Nhân đúng là một tên quái vật.” Nữ tử mặc hắc bào nhìn hiện trường nói thầm.
Nàng cẩn thận tìm tòi trong phế tích một hồi, “Móa, Hoàng Tuyền phủ thật nghèo nàn, không tìm được một đồ tốt nào, đây cũng là đạo thống đỉnh phong sao? Hay là bị một chưởng vỗ nát hết rồi?!”
“Được rồi, tìm được đồ trước lại nói sau.”
Nữ tử mặc hắc bào lại lật tìm phế tích một hồi.
Dựa vào cảm ứng đặc biệt, nàng đi tới trước thạch quan bị phá nát, phát hiện bia đá màu đen quỷ dị kia, hai mắt tỏa sáng.
“Cuối cùng đã tìm được.”
Nữ tử mặc hắc bào nhìn bia đá trước mặt, trong mắt lộ ra kích động, “Mất nhiều năm như vậy, cuối cùng vật cũng quy nguyên chủ.”
Ngay khi nàng chuẩn bị cầm bia đá đi...
“Đây là chiến lợi phẩm của ta.”
Một giọng nói đạm mạc vang lên.
Chẳng biết từ lúc nào, trên tấm bia đá xuất hiện một bóng người.
Người kia đứng trên bia đá, bạch y tóc đen, tuấn tú tuyệt trần.
Trong nháy mắt nhìn thấy hắn, đồng tử nữ tử mặc hắc bào co rụt lại, sau đó nhanh lùi lại, làm ra tư thế đề phòng, “Sở Cuồng Nhân...”
Chuyện này không ổn.
Muốn lấy đồ trong tay Sở Cuồng Nhân đi, dựa vào nàng căn bản không có khả năng.
“Rống...”
Trong hắc vụ sau lưng nữ tử mặc hắc bào truyền ra một tiếng rống bất an, hắc vụ tăng lên gấp bội, một cái lợi trảo đưa ra ngoài.
“Cẩu vật, an phận chút.” Nữ tử mặc hắc bào khẽ quát một tiếng.
“Ô...”
Tồn tại trong hắc vụ ủy khuất kêu lên một tiếng.
“Ha, sinh vật Ma giới.”
Sở Cuồng Nhân vận chuyển Động Tất Chi Nhãn, đảo qua nữ tử và hắc vụ trước mặt, hiểu rõ tin tức của đối phương.
“Địa Ngục Ma Lang, tu vi Thánh Vương...”
“Chiến Hồng Anh, Thánh nữ tộc A Tu La, tu vi Thánh Nhân...”
Chiến Hồng Anh, là thiên kiêu xếp thứ hai trên bảng Tiềm Long.
“Nói cho ta mọi chuyện liên quan đến tấm bia đá này mà ngươi biết.” Sở Cuồng Nhân đứng trên thạch bia, nhàn nhạt hỏi.
“Nói cho ngươi biết, sau đó ta có thể cầm tấm bia đá này đi không?”
Chiến Hồng Anh nói.
“Có thể, chỉ cần ngươi thắng được ta.”
Vừa nghe thấy hai chữ đầu tiên, vẻ mặt Chiến Hồng Anh vui vẻ, nhưng câu nói tiếp theo triệt để đánh nát vọng tưởng của nàng.
Thắng Sở Cuồng Nhân?
Nói đùa.
Chỉ cần đầu óc nàng không có vấn đề thì có thể biết được bản thân không phải là đối thủ của Sở Cuồng Nhân, đánh với đối phương, đoán chừng nàng không còn nửa cái mạng đâu.
“Sở đạo hữu, tấm bia đá không chỉ quan trọng với ta, còn rất quan trọng với thiên hạ thương sinh, bởi vì vật này liên quan đến Ma giới!!”
“Ha, nói nghe một chút.”
“Tại thời kì Thượng Cổ, Địa Ngục Ma giới từng quy mô xâm lấn Thương Khung tinh, sau đó có một vị Đế giả hoành không xuất thế, đuổi tất cả sinh vật của Ma giới về Ma giới, cũng dùng thủ đoạn tuyệt thế luyện chế ra chín mươi chín khối Hoàng Tuyền Bia, liên tiếp phong ấn các thông đạo từ Ma giới đến Thương Khung tinh...”
Sở Cuồng Nhân nghe Chiến Hồng Anh nói, nét mặt không có bất cứ thay đổi gì, không nhìn ra hắn tin tưởng hay không.
“Ngươi nói là, tấm bia đá này chính là Hoàng Tuyền Bia?”
“Không sai, chín mươi chín khối Hoàng Tuyền Bia tạo thành Hoàng Tuyền đại trận, trấn áp thông đạo Ma giới, hơn nữa, đây là tấm bia đá quan trọng nhất, là mắt trận của Hoàng Tuyền, cũng là vật mà tộc A Tu La ta đời đời trông giữ, nhưng nhiều năm trước, Hoàng Tuyền đại trận phát sinh một trận rung chuyển kịch liệt, có người thừa cơ cầm tấm bia đá này đi, mãi đến không lâu trước, Hoàng Tuyền phủ hiện thế, thông qua Hoàng Tuyền Chi Nhãn của bọn họ, chúng ta mới xác định vị trí của bia đá.”
“Hiện tại, có thể xin Sở đạo hữu trả lại cho ta không?”
Chiến Hồng Anh hỏi.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, tỉ mỉ suy nghĩ một phen, nói: “Muốn ta trả lại tấm bia đá này cho các ngươi cũng không phải không được, chờ ta nghiên cứu xong, thì ngươi cầm đi.”
Hắn không hoàn toàn tin tưởng lời nói của đối phương, khối Hoàng Tuyền Bia này ẩn chứa uy áp đến đạo vô cùng nồng đậm, phía trên có tự phù kỳ lạ, dường như ẩn chứa phù đạo chí lý, còn có các loại cảm ngộ đế đạo.
Đây là một kiện trọng bảo cực kỳ không tầm thường.
Chỉ bằng dăm ba câm của Chiến Hồng Anh đã muốn hắn từ bỏ bảo vật như vậy, hiển nhiên, đây là chuyện không thể nào.
Đầu hắn bị nước vào mới có thể làm ra chuyện ngu xuẩn này.
“Những năm gần đây, Ma giới rục rịch, lúc nào cũng muốn phá hỏng phong ấn, nếu không cầm Hoàng Tuyền Bia, nhiều nhất là mười năm, đại quân Ma giới sẽ lần nữa buông xuống.”
“Mười năm? Không cần dùng lâu như vậy.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Lĩnh hội một tấm bia đá phải cần mười năm?
Mười ngày hắn đã ngại nhiều.
Chiến Hồng Anh không khuyên được Sở Cuồng Nhân, nhất thời không biết nên nói cái gì.
“Nếu ngươi không có gì muốn nói, vậy thì tạm biệt.”
Sở Cuồng Nhân thu tấm bia đá kia vào Càn Khôn giới.
Ngay sau đó, bóng người hắn biến mất tại chỗ.
“Ô ô...”
Hắc vụ sau lưng Chiến Hồng Anh kêu lên hai tiếng.
“Ngu ngốc, ta cũng không biết nên làm cái gì, Hoàng Tuyền Bia rơi vào tay tên kia, trừ phi chính hắn từ bỏ, nếu không, ai có thể lấy được từ tay hắn.” Chiến Hồng Anh có chút bực bội nói.
“A a a, tức quá!!”
Chiến Hồng Anh nắm tóc, “Đi tìm người đánh một trận, phát tiết một chút, cũng không biết Tiêu Kinh Trần có chết trong Huyền Hoàng Thần Cung không, không được, chỉ có thể đi tìm Vương Thiên Đằng.”
...
Huyền Thiên tông.
Sở Cuồng Nhân trở lại Huyền Thiên tông, đang định lĩnh hội tấm bia đá kì lạ này, nhưng Như Yên trưởng lão và bạch bào tướng bỗng nhiên đến tìm hắn.
“Xảy ra chuyện gì?”
Nhìn vẻ mặt ngưng trọng của hai người, Sở Cuồng Nhân cau mày.
“Chưởng môn, hình như Thương Tình Tuyết đã xảy ra chuyện.”
“Xảy ra chuyện?”
“Đúng, mấy ngày nay, chúng ta vẫn luôn liên hệ với nàng, nhưng không hề có trả lời.” Như Yên trưởng lão nói ra.
“Ta muốn ra ngoài tìm nàng.”
Bạch bào tướng nói.
“Ta giúp các ngươi nhìn xem.”
Sở Cuồng Nhân nói xong, linh niệm to lớn lấy Huyền Thiên tông làm trung tâm dần dần khuếch tán ra, bao trùm toàn bộ Thương Khung tinh.
Trừ một chút ẩn bí chi địa ra, cảnh tượng ở các nơi khác nhanh chóng lướt qua đầu hắn như đèn pin chiếu rọi.
Nhưng hắn vẫn không phát hiện hành tung của Thương Tình Tuyết.
Chuyện này có hai lời giải thích.
Đệ nhất, Thương Tình Tuyết không ở Thương Khung tinh.
Đương nhiên, khả năng này rất nhỏ.
Sở Cuồng Nhân càng nghiêng về khả năng thứ hai hơn, chính là Thương Tình Tuyết tiến nhập vào bí cảnh không gian nào đó, hoặc bị người ta che giấu.
“Lần cuối cùng Thương Tình Tuyết liên hệ với các ngươi là ở nơi nào?”
Sở Cuồng Nhân hỏi.
“Là tại Tinh Vân Đạo Châu, nơi đó là địa bàn của Hoang Nguyên cung.”
Như Yên trưởng lão nói.
“Ha, Hoang Nguyên cung, cái tên có chút quen thuộc.” Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên lấy ra một phong thư, nói: “Trước đó Liễn Dật Thanh đột nhập vào Huyền Thiên tông không phải đến từ Hoang Nguyên cung sao? Ta vốn định đòi bọn họ tiền chuộc, không ngờ xảy ra nhiều chuyện, chậm trễ việc này.”
“Xem ra, hiện tại nên đên đó một chuyến.”
Sở Cuồng Nhân thầm nói.