← Quay lại trang sách

Chương 475 Nàng ở đâu? Giết người còn muốn các ngươi bồi thường

Sau khi nghe Sở Cuồng Nhân nói xong, Hoang Nguyên cung chủ bất động thanh sắc, nhưng Trương Toàn bên cạnh lại không có định lực tốt như vậy, trên mặt lộ ra vẻ bối rối, chuyện này đều bị Sở Cuồng Nhân nhìn ở trong mắt.

Quả nhiên Hoang Nguyên cung có mờ ám.

Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.

“Đệ tử kia của ta là nữ tử, tên là Thương Tình Tuyết, vị bên cạnh này là tổ tiên của nàng, là một vị Thánh Vương, hắn và Thương Tình Tuyết tách rời nhiều năm, tâm nguyện duy nhất chính là gặp lại đời sau của mình, nếu đời sau của hắn xảy ra chuyện, sẽ tuyệt đối không bỏ qua…”

Sở Cuồng Nhân vừa nói, vừa đánh giá sắc mặt của mọi người ở đây, chỉ thấy huyết sắc trên mặt Trương Toàn dần thối lui, trở nên vô cùng trắng bệch, thân thể không khống chế được khẽ run…

Những động tác nhỏ này đều bị Sở Cuồng Nhân nhìn ở trong mắt.

“Cho nên… Nàng ở đâu?!”

Sở Cuồng Nhân đột nhiên quát lạnh một tiếng.

Giọng nói như lôi đình, cả cung điện đều rung động một cái.

Trương Toàn bị dọa đến suýt nữa bất tỉnh.

Hoang Nguyên cung chủ biến sắc, vội vàng nói: “Không dối gạt Sở chưởng môn, bây giờ vị đệ tử kia đang ở trong Hoang Nguyên cung, chỉ xảy ra một chút hiểu lầm mà thôi, xin Sở chưởng môn nghe ta giải thích…”

“Là nghe ngươi giải thích hay là nghe ngươi ngụy biện?!”

Sở Cuồng Nhân lạnh như băng nói: “Dẫn ta đi gặp nàng!”

“Sở chưởng môn, mời.”

Chuyện đến bây giờ, Hoang Nguyên cung chủ cũng không ôm lòng may mắn nữa, dẫn Sở Cuồng Nhân, bạch bào tướng đi đến U các.

U các, là nơi chuyên môn giam cầm một số đệ tử phạm sai lầm của Hoang Nguyên cung, thiết lập vô số cấm chế, có thể ngăn cách linh niệm nhìn trộm.

Chuyện này cũng giải thích được vì sao lúc trước Sở Cuồng Nhân dùng linh niệm tìm tòi lại không tìm thấy Thương Tình Tuyết.

U các có rất nhiều gian phòng, mấy người Sở Cuồng Nhân đi vào U các, xuyên qua hành lang, đi tới một biệt viện tinh xảo.

Lúc mở ra một gian phòng.

Bên trong một nữ tử mặc áo lam lập tức đứng lên rút trường kiếm ra, để lên cổ của mình.

“Ngươi dám tới, ta sẽ… Chưởng môn!!”

Thương Tình Tuyết còn chưa nói hết, đã nhìn thấy thân ảnh vô cùng quen thuộc trước mặt, trường kiếm trong tay tự giác buông ra, hốc mắt đỏ lên.

Sở Cuồng Nhân nhìn thấy dáng vẻ của nàng, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.

Trước mắt, Thương Tình Tuyết ngoại trừ khí tức uể oải, linh lực bị giam cầm ra, cũng không có tổn thương nào quá lớn.

Nhưng trong khoảnh khắc bọn họ mở cửa, đối phương vô ý thức rút kiếm lấy cái chết bức bách đã khiến Sở Cuồng Nhân và bạch bào tướng cảm thấy nhói lòng.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến nàng phải dùng cái chết bức bách?

Những ngày này, nàng phải chịu áp lực tâm lý gì?

Sở Cuồng Nhân không cần nghĩ cũng có thể đoán ra đại khái.

“Tình Tuyết, chưởng môn đến dẫn ngươi về nhà.” Sở Cuồng Nhân hít một hơi thật sâu, tận lực khiến sắc mình hòa hoãn một chút.

“Chưởng môn…” Thương Tình Tuyết không nhịn được nữa, trực tiếp bổ nhào vào người hắn, nước mắt không cầm được rơi xuống.

Sở Cuồng Nhân hiểu rõ Thương Tình Tuyết, lúc trước nàng có thể cắn răng kiên trì trong cuộc huấn luyện Địa Ngục của hắn.

Hiện tại nhìn thấy hắn, lại không nhịn được rơi lệ.

Những ngày này bị ủy khuất thế nào, có thể nghĩ.

Một lát sau.

Thương Tình Tuyết buông Sở Cuồng Nhân ra, nàng lau mắt, tận lực bình phục tâm trạng của mình, “Chưởng môn, sao ngươi có thể tìm được ta?”

“Chuyện này để sau hãy nói, ngươi nói cho ta biết một chút, là ai nhốt ngươi ở đây.” Sở Cuồng Nhân hỏi.

Thương Tình Tuyết kể lại mọi chuyện.

Hai tháng trước, trên đường nàng đi lịch luyện, vừa lúc gặp Trương Toàn của Hoang Nguyên cung, đối phương thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nàng, lừa gạt nàng đến Hoang Nguyên cung, sau đó hạ độc giam cầm linh lực của nàng.

Hai tháng này, nàng vẫn luôn dùng cái chết bức bách, dựa vào chút linh lực ít ỏi còn lại trong cơ thể mà kiên trì, không ăn một hạt hạo, uống một giọt nước nào, đến ngủ cũng không dám ngủ, chỉ sợ cho Trương Toàn cơ hội.

Trương Toàn cũng không nóng nảy, vẫn luôn giằng co với nàng.

Hắn ta chắc chắn, nàng sẽ không chống đỡ được bao lâu.

Mà lúc này, Sở Cuồng Nhân đã đến.

Nhưng Sở Cuồng Nhân biết, cho dù mình không đến, đoán chừng Trương Toàn cũng không dám thương tổn Thương Tình Tuyết.

Bởi vì chuyện hắn giải khai thiên phạt phong ấn đã truyền ra.

Nhưng dù vậy, Trương Toàn vẫn phải trả giá đắt.

“Trương chưởng môn, ta nghĩ không cần ta nói, ngươi cũng biết nên làm sao đi.” Sở Cuồng Nhân lạnh lùng nói.

“Sở chưởng môn, Thương cô nương không bị thương tích gì, Hoang Nguyên cung nguyện ý cho bồi thường, xin Sở chưởng môn thả cho một con đường.”

Hoang Nguyên cung chủ nói.

Tốt xấu gì cũng là cháu của mình, có thể cứu vẫn muốn cứu.

“Ta không nói lần thứ hai, trừ phi, ngươi muốn toàn bộ Hoang Nguyên cung chôn cùng hắn?” Giọng nói của Sở Cuồng Nhân lạnh đu mấy phần.

Thoáng một cái, Hoang Nguyên cung chủ không thể nói cái gì nữa

“Ta hiểu được.”

Sau đó không lâu, Trương Toàn bị bắt đến trước mặt mấy người Sở Cuồng Nhân.

“Sở chưởng môn tha mạng, ta... Ta không dám nữa.”

Trương Toàn không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.

“Tình Tuyết, giao cho ngươi giải quyết.”

Thương Tình Tuyết không hề do dự, rút trường kiếm ra, một đạo kiếm quang xẹt qua, đầu Trương Toàn rơi xuống, lăn hai vòng trên mặt đất.

Hai tháng lo lắng hãi hùng, giống như theo một kiếm này phát tiết ra ngoài, liên tục hai tháng không ăn không uống, linh lực còn bị giam cầm, cuối cùng Thương Tình Tuyết cũng không chịu nổi, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Bạch bào tướng nhanh hơn Sở Cuồng Nhân một bước, đỡ được nàng, nhìn gương mặt đối phương, trong con ngươi lạnh lẽo của bạch bào tướng hiếm khi lộ ra vẻ nhu hòa, “Giống, vô cùng giống A Ngọc năm đó.”

A Ngọc là công chúa Lâu quốc năm đó, là người bạch bào tướng yêu.

“Ngươi dẫn nàng đi trước nghỉ ngơi đi.”

“Được.”

Bạch bào tướng rời đi, Sở Cuồng Nhân không thèm nhìn thi thể trên mặt đất một chút, lấy ra một phong thư đưa cho Hoang Nguyên cung chủ, “Ngoại trừ tìm đệ tử của Huyền Thiên tông ra, ta còn một chuyện nữa.”

“Liễu Dật Thanh đột nhập vào Huyền Thiên tông, bị ta bắt được tại chỗ, các ngươi muốn chuộc về, phải giao một khoản tiền chuộc mới được.”

Bên cạnh, Liễu Dật Thanh cười khổ một tiếng.

Hắn ta đã biết việc này vẫn chưa xong.

Hoang Nguyên cung chủ nhìn phong thư trong tay, vẻ mặt mộng bức.

Tình huống như thế nào?

Ở Hoang Nguyên cung giết người, người chết là cháu trai ruột của ông ấy, hiện tại giết xong, còn đòi tiền chuộc??

Đây là đạo lý gì?!

“Mặt khác, dù Thương Tình Tuyết không có việc gì, nhưng mấy tháng nay chịu không biết bao nhiêu ủy khuất, cũng không thể thiếu phí tổn thất tinh thần được.”

Cái gì, còn có phí tồn thất tinh thần nữa?

Hoang Nguyên cung chủ mộng, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Sở Cuồng Nhân, lập tức không còn tính khí gì nữa.

Còn có thể làm sao, đương nhiên phải cho chứ sao.

Trừ phi Hoang Nguyên cung muốn giống như các đạo thống kia, phải chịu một chưởng của Sở Cuồng Nhân, nhưng bọn họ không dám.

Sau một ngày.

Sở Cuồng Nhân lấy được lượng lớn tư nguyên tu hành, chỉ thiếu chít nữa đã móc sạch vốn liếng của Hoang Nguyên tông.

Làm xong tất cả, đám người Sở Cuồng Nhân chuẩn bị về tông.

Mà chân trước vừa rời khỏi Hoang Nguyên tông, chân sau đã nhìn thấy một cột sáng xông vào mây trời, ba động năng lượng mãnh liệt bạo phát.

“Ha, lại một phần cơ duyên xuất hiện? Nhưng không có uy áp Đế giả, không biết là cơ duyên gì.”

Sở Cuồng Nhân đứng trên Thận Lâu, hơi kinh ngạc.

Bên cạnh hắn, bạch bào tướng có chút chần chờ, sau đó nói: “Chưởng môn, ta muốn đi xem một chút.”

“Khoan đã, ngươi vừa gọi ta là cái gì?!”

Sở Cuồng Nhân kinh ngạc nói.

“Nếu đời sau của ta đã ở trong Huyền Thiên tông, mà mạng của ta là do ngươi cứu, ta dự định gia nhập Huyền Thiên tông, gọi ngươi một tiếng chưởng môn là chuyện đương nhiên, chẳng lẽ ngươi không hy vọng ta gia nhập?”

“Dĩ nhiên không phải, vô cùng hoan nghênh.”

Sở Cuồng Nhân nói.