Chương 556 Long Sơn thất tu, ếch ngồi đáy giếng, Kiếm tộc vây giết
Các tu sĩ tiến vào Vạn Kỳ Động Thiên đã sớm biết trên người Sở Cuồng Nhân có rất nhiều bảo vật.
Lúc này, hắn hiện thân khiến không ít người chú ý.
Có rất nhiều tu sĩ muốn chiếm bảo vật trên người hắn làm của riêng, nhưng phần lớn là ngại thực lực của hắn, không dám tùy tiện xuất thủ.
Nhưng vẫn có một vài người to gan lớn mật.
“Ngươi chính là Sở Cuồng Nhân.”
Một thanh niên áo trắng chậm rãi đi ra, bên cạnh hắn ta, còn có mấy thanh niên nam nữ, trên người đều lưu chuyển lên khí tức Thánh Nhân mạnh mẽ.
“Là bọn họ, Long Sơn thất tu.”
Có tu sĩ kinh hô một tiếng.
Long Sơn, là chỉ Long Sơn Đạo Châu, mà Long Sơn thất tu chính là bảy vị thiên kiêu trẻ tuổi xuất sắc nhất trong Long Sơn Đạo Châu.
Bảy người này đều xuất thân từ Long Sơn, cho nên tạo thành một đội ngũ thiên kiêu, được người ta gọi là Long Sơn thất tu, bảy người này đều là đỉnh phong thiên kiêu, lão đại cầm đầu Long Sơn lão là thiên kiêu tuyệt đỉnh gần với thiên kiêu cấm kỵ, thực lực vô cùng cường đại.
Nghe đồn, nếu Long Sơn thất tu đồng loạt ra tay, ngay cả thiên kiêu cấm kỵ cũng không dám xem nhẹ.
Đương nhiên, đây chỉ là lời đồn, là thật hay giả, không người nào biết, nhưng tên tuổi của Long Sơn thất tu vô cùng vang dội.
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua thanh niên áo trắng trước mặt, thản nhiên nói: “Có chuyện gì?”
Thanh niên mặc áo trắng cũng chính là lão đại của Long Sơn thất tu, hắn ta nhìn Sở Cuồng Nhân nói: “Nghe nói các hạ chiếm đoạt cả một đầu địa mạch linh khí trong Vạn Kỳ Động Thiên, các hạ không cảm thấy hành động như vậy quá bá đạo sao?”
“A, ta có thực lực, cho nên ta có thể làm như thế, vậy còn ngươi, ngươi muốn làm gì, đoạt bảo sao?” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
“Đúng là có ý đó.”
Long Sơn lão đại cười lạnh một tiếng, phía sau hắn ta, mấy vị tu sĩ cũng lộ ra tư thế đối địch.
“Cho dù đi đến chỗ nào cũng có người ngu xuẩn như vậy.”
Sở Cuồng Nhân lắc đầu.
“Hừ, nếu nói ngươi có thể lực chiến mấy vị thiên kiêu cấm kỵ mà không bại, ta khẳng định không tin! Thiên kiêu cấm kỵ là nhân vật bậc nào, đơn đả độc đấu đều không có mấy người là đối thủ, bọn họ vây công phía còn có thể sống, trên đời không có mấy người, đừng nói đến tu sĩ trẻ tuổi.”
“Vậy chỉ có thể nói, nhãn giới và thực lực của người bị tưởng tượng của ngươi trói buộc, ếch ngồi đáy giếng, ngươi quá nông cạn.”
Long Sơn lão đại nghe vậy cau mày, trong mắt lộ ra lãnh ý, “Ta ngược lại muốn nhìn xem, người nào mới thật sự là ếch ngồi đáy giếng!”
Nói xong, hắn ta thôi động linh lực trong cơ thể, một đạo thủy lưu chi lực băng lãnh hội tụ trong hư không, hóa thành từng đạo thủy tiễn bắn về phía Sở Cuồng Nhân.
Nhưng những mũi tên này lao đến vị trí cách Sở Cuồng Nhân ba trượng, toàn bộ phá nát, hóa thành hơi nước đầy trời.
“Sao lại thế?”
Long Sơn lão đại biến sắc, không ngờ công kích của mình lại bị Sở Cuồng Nhân dễ dàng diệt trừ như vậy.
“Giúp ta!”
Long Sơn lão đại khẽ quát một tiếng, chỉ thấy mấy tu sĩ còn lại đều đứng sau lưng hắn ta.
Theo từng tiếng hú dài, những tu sĩ này đưa tay ra, đánh vào lưng Long Sơn lão đại, liên tục không ngừng rót linh lực của mình vào cơ thể đối phương.
Bảy cỗ đạo vận hoàn toàn khác biệt tràn vào cơ thể Long Sơn lão đại dung hợp tạo thành một cỗ sức mạnh vô cùng dồi dào to lớn.
“Ha, hợp kích chi pháp.”
Trên mặt Sở Cuồng Nhân lộ ra nụ cười thú vị.
Mà bốn phía các tu sĩ thấy vậy, cũng vô cùng ngoài ý muốn.
“Lực lượng thật cường đại, khó trách có lời đồn nói rằng Long Sơn thất tu cùng ra tay có thể có thể so với thiên kiêu cấm kỵ, thì ra là thế.”
“Nhưng như vậy thật sự có thể đánh bại Sở Cuồng Nhân sao?”
Mọi người không chớp mắt nhìn cảnh này.
Chỉ thấy Long Sơn lão đại khẽ quát một tiếng, ngay sau đó hai tay quét ngang ra, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trong lòng bàn tay hắn ta phun ra ngoài.
Cỗ lực lượng này vô cùng dồi dào, giống như hồng thủy cuồn cuộn, phá hủy tất cả.
“Sở Cuồng Nhân, đi chết cho ta!!”
Linh lực kinh khủng lao về phía Sở Cuồng Nhân, nhưng hắn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
“Ngu xuẩn.”
Sở Cuồng Nhân hơi đưa tay, trong lòng bàn tay ẩn chứa một cỗ linh lực, sau đó tùy ý vỗ vào hư không trước mặt.
Long Sơn lão đại phát ra lực lượng kinh khủng do bảy người dung hợp lại, lúc va chạm với một chưởng kia lại lập tức sụp đổ, linh lực dọa người quét ngang ra.
Oanh!!
Long Sơn thất tu bị cỗ lực lượng kinh khủng này trực tiếp bị nhấc bay ra ngoài, nhao nhao thổ huyết, tu vi không đủ thì gân cốt vỡ vụn tại chỗ, bạo thể mà chết!
“Làm sao có thể?!”
Long Sơn lão đại không thể tin được nhìn Sở Cuồng Nhân.
Một kích kia dung hợp lực lượng của bảy người bọn họ, hắn ta tin tưởng, cho dù là thiên kiêu cấm kỵ đến đây cũng không có cách nào lông tóc không hao tổn.
Nhưng Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng đánh ra một chưởng đã đánh vỡ một kích do bọn họ hợp lực lại, cũng khiến bọn họ bị trọng thương!
Đây là chiến lực gì vậy?!
Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng đánh ra một chưởng đã chấn nhiếp đám tu sĩ không có ý tốt ở đây, khiến bọn họ phải thu liễm tâm tư, không dám đánh chủ ý khác.
Một chưởng vừa đánh ra đã có lực lượng như vậy, nếu thi triển toàn lực sẽ kinh khủng bực nào?!
Mọi người không dám tưởng tượng.
“Nghe đồn người này có thể chiến với mấy vị thiên kiêu cấm kỵ, cũng đánh bại từng người, xem ra đây là sự thật.”
“Thật đáng sợ, người này lại có lực lượng như vậy.”
“Người này, tuyệt đối là cấm kỵ trong cấm kỵ.”
Tất cả mọi người nhìn Sở Cuồng Nhân, trong lòng chỉ còn lại kính sợ, kiêng kị.
Sở Cuồng Nhân cũng không để ý đến Long Sơn thất tu, trực tiếp đi thẳng về phía trước, muốn rời khỏi nơi đây.
Nhưng đúng lúc này, chân trời phía xa bỗng nhiên truyền đến vài luồng khí tức lạnh thấu xương, khí tức kiếm đạo kinh khủng khóa chặt Sở Cuồng Nhân.
“Ha, cuối cùng đã đến.”
Đối với khí tức kiếm đạo đột nhiên xuất hiện kia, Sở Cuồng Nhân cũng không ngoài ý muốn.
Chỉ thấy chân trời có mấy đạo kiếm quang nhanh chóng lướt đến, rơi xuống trước mặt Sở Cuồng Nhân, hóa thành mấy vị kiếm khách tay cầm trường kiếm.
Mà theo sát phía sau bọn họ, là từng đạo kiếm quang màu sắc rực rỡ.
Từng đạo kiếm quang nối tiếp nhao, lập tức bao vây xung quanh Sở Cuồng Nhân.
Không ít tu sĩ thấy vậy, âm thầm nuốt nước miếng.
“Là Kiếm tộc, khí tức này, là trưởng lão Kiếm tộc.”
“Còn có kiếm thị của Kiếm tộc, thật nhiều kiếm thị, phải có hơn vạn người đi.”
“Trời ạ, hiếm khi Kiếm tộc mới có động tác lớn như vậy, xem ra tất cả đều tới đối phó Sở Cuồng Nhân, cái này, nhìn đúng là náo nhiệt.”
Kiếm tộc, đạo thống cấp cao nhất trên Đế lộ.
Từ xưa đến nay, không có mấy người dám trêu chọc Kiếm tộc, cho nên Kiếm tộc rất ít khi có động tác lớn.
Chuyện xuất động mấy vị trưởng lão và một đám lớn kiếm thị đến vây giết một vị thiên kiêu trẻ tuổi như hôm nay, đây chính là chuyện trước nay chưa từng có.
“Sở Cuồng Nhân, ngươi hủy phân thân của Đạo Tử Kiếm tộc ta, đoạt cơ duyên của Kiếm Đạo Tử, hôm nay, ngươi nhất định phải ở lại đây.”
Một trưởng lão Kiếm tộc mặc trường bào màu xám, vuốt chòm râu bạc phơ lớn tiếng nói.
Trên người ông ta tràn ngập khí tức kiếm đạo vô cùng nóng rực, cả người giống như một ngọn núi lửa lúc nào cũng có thể bộc phát.
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, “Tại sao Kiếm Đạo Tử không tự mình tới, chẳng lẽ hắn đã sợ đến mức không dám đối mặt với ta sao?”
“Hừ, giết ngươi, không cần Kiếm Đạo Tử xuất thủ, chúng ta là đủ rồi!”
“Được rồi, Kiếm Đạo Tử tới hay không cũng không quan trọng, chỉ là, chỉ có Kiếm tộc các ngươi thôi sao? Chắc hẳn có các đạo thống khác đi.”
“Ha ha...”
Một tiếng cười to truyền ra, chỉ thấy một đạo lưu quang bay lượn mà đến.