← Quay lại trang sách

Chương 612 Căn cơ của tổ địa, rời đi, ai cũng không muốn thấy

Khí tức Quang Minh trong tổ địa của Quang Minh thần giáo không ngừng tiết ra ngoài, bên trong bí cảnh rơi vào tình cảnh hỗn loạn, mặt đất nổ tung, một ít căn nguyên hàm chứa cực nhiều khí tức Quang Minh cũng bay ra.

Những thứ đó đều là vật vận chuyển lực lượng duy trì bí cảnh của tổ địa.

Là căn cơ của tổ địa!

Nhưng bây giờ đại giáo hoàng đã hấp thu hết năng lượng bên trong tổ đại, những nguồn căn cơ bên trong tổ địa cũng đào thoát khỏi tổ địa.

"Bảo vật tốt."

Bên trong những vật căn cơ duy trì tổ địa kia hàm chứa khí tức quá mạnh mẽ khiến Sở Cuồng Nhân không nhịn được mà động tâm.

Niệm lực của hắn vận chuyển, hóa thành một bàn tay vô hình tóm lại những nguồn sáng lên, chưa nhìn kỹ đã ném hết vào nhẫn càn khôn.

"Giết chết Hoàng giả của Thần giáo ta lại còn dám mơ ước cả căn cơ duy trì tổ địa, các ngươi đều chết hết đi cho ta!!"

Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo nổi giận gào lên, khí tức Quang Minh mênh mông xung quanh hóa thành thần huy chiếu sáng, đánh về phía Sở Cuồng Nhân và đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo.

Lực lượng của thần huy lần này quá mức đáng sợ, mạnh tới mức hư không văng lung tung, cho dù là đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo cũng cảm thấy tê cả da đầu.

"Ám Triều Thôn Thế!"

Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo khẽ quát lên, khí tức trên ngời bay lên mức cao nhất rồi hóa thành một luồng thủy triều hệt như muốn thôn thiên diệt địa.

Sở Cuồng Nhân cũng giơ tay lên thúc giục Vô Địch pháp, đánh ra một quyền.

Ba nguồn lực lượng mạnh mẽ va chạm khiến toàn bộ bí cảnh đã hỗn loạn nay càng thêm nát bét, bí cảnh vốn đã bị hấp thu không ít lực lượng nay đã bắt đầu tan vỡ.

Kết giới tan nát, vô số vết rách lan tràn khắp không gian.

Sở Cuồng Nhân kéo Lam Vũ: "Lui!"

Vừa rồi hắn giết chết nhiều Hoàng giả như vậy, linh lực và đế khí đã tiêu hao không ít. Bây giờ hắn không muốn mạnh đối mạnh với đại giáo hoàng Quang Minh giáo.

Vèo...

Hai người Sở Cuồng Nhân hóa thành một luồng sáng bay vút đi.

Khi hắn lao ra được một khoảng cách, rời khỏi phạm vi bao phủ bởi đạo vận của đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo thì trực tiếp thi triển Không Ban Vận, biến mất tăm không thấy đâu.

Trên thế gian này, nếu hắn muốn đi thì không ai có thể ngăn hắn lại được.

Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo thấy vậy thì mắng thầm: "Mẹ kiếp, chạy cũng nhanh thật, ta không chơi với ngươi nữa."

"Bóng tối dị đoan, ngươi muốn đi à, không có cửa đó đâu!"

Sao đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo lại cho đối phương như ý nguyện được, ông ta hấp thu lực lượng của tổ địa, lực lượng đã tăng lên gấp đôi. Ông ta vươn tay lên, lực lượng Quang Minh hóa thành một bàn tay to lớn đánh về phía đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo.

"Ngươi cho rằng ta tới đây mà chưa chuẩn bị gì hay sao?"

Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo hừ lạnh, hất tay ném ra một cái đầu lâu đen, đầu lâu kia đón gió mà lớn, chẳng mấy chốc đã to như ngọn núi lớn, bên trong hàm chứa vô tận khí tức Hắc Ám.

Đầu lâu màu đen và cự chưởng va chạm, hệt như hai luồng ánh sáng trắng đen đối kích, đại giáo hoàng Hắc Ám mượn lực đánh lui ra sau, chạy khỏi bí cảnh.

"Đáng chết, đáng chết!!"

"Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo, còn có tên dị đoan kia, ta thề không đội trời chung với các ngươi a a a a a a a a!!" Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo ngửa mặt lên trời thét dài, người có nguồn lực lượng Quang Minh thánh khiết như ông ta lúc này lại mang vẻ mặt dữ tợn hệt như ác quỷ.

Ông ta quá tức giận!

Quang Minh thần giáo trải qua trận chiến như này, tổn thương nguyên khí nặng đã là nhẹ rồi.

Trận chiến này khiến Quang Minh thần giáo không thể hình dung bằng chịu tổn thất được, đó chính là... gần như diệt giáo!

Phục....

Tiếng thét dài hơi ngừng lại, đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo vì cưỡng ép cơ thể hấp thu lực lượng của tổ địa, cộng thêm tức giận nên phun ra một búng máu.

"Tên dị đoan kia, ta nhất định sẽ tra ra bằng được lai lịch của ngươi, tiêu diệt hết người có liên quan tới ngươi!!" Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo nghiến răng nghiến lợi nói, trong mắt tuôn trào ra vẻ thù hận.

Mà tên dị đoan trong miệng ông ta chính là Sở Cuồng Nhân.

So với đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo thì ông ta càng hận Sở Cuồng Nhân hơn nhiều, toàn bộ Hoàng giả bên trong tổ địa gần như đã bị đối phương diệt sạch.

....

Bên ngoài tổ địa Quang Minh thần giáo.

Trong một dãy núi, hư không đột nhiên bị rung động.

Hai người là Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ bước ra.

"Công tử, ngươi có sao không?"

Lam Vũ nhìn Sở Cuồng Nhân rồi nói.

"Không sao." Sở Cuồng Nhân khẽ lắc đầu, trừ việc linh lực và đế khí bị hao tổn hơi lớn ra thì hắn căn bản không hề bị thương.

Thậm chí còn thu được căn cơ của tổ địa Quang Minh thần giáo vào túi nữa.

Có thể nói là lần này hắn trúng vố lớn.

Lúc này, dường như Sở Cuồng Nhân đã phát giác ra cái gì. Hắn nhìn về phía hư không cách đó không xa, thấy một bóng dáng tối tăm đột nhiên xuất hiện.

Là đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo.

Nhìn thấy người tới, Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói: "Không ngờ ngươi lại có thể theo kịp, xem ra các ngươi đã để lại đồ theo dõi trên người ta."

Nói rồi hắn lấy một miếng ngọc giản màu đen ra.

Đó là vật dùng để liên lạc của hắn và Hắc Ám thần giáo.

"Là miếng ngọc giản này sao?"

Sau đó hắn giơ miếng ngọc trong tay lên rồi bóp vỡ.

Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo nhìn đối phương, trong mắt tỏ ra kiêng kị. Lại nói, quan hệ của Hắc Ám thần giáo với Sở Cuồng Nhân cũng chẳng thân thiện gì cho cam.

Thậm chí trông còn có vẻ mang thâm cừu đại hận hơn.

Dù sao đối phương cũng là người giết chết Thánh Tử Hắc Ám.

"Lần này coi như ta được chiêm ngưỡng thủ đoạn của đạo hữu."

"Ta còn có thủ đoạn lợi hại hơn nữa, đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo, ngươi có muốn nhìn thêm không?" Sở Cuồng Nhân nghịch ngón tay, nói.

Mặc dù hắn bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo cũng không kém. Nếu có đánh thật thì hắn cũng không sợ.

"Được rồi, cứ giữ lại cho lần sau đi. Ngoài ra, Hắc Ám thần giáo chúng ta không còn dây dưa rễ má gì với ngươi nữa." Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo nói.

"Dĩ nhiên."

"Lần gặp mặt sau, ngươi và ta sẽ trở thành địch nhân."

"Vậy theo ngươi, ta có nên nhân dịp này giết ngươi luôn không?"

"Hừ."

Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo hừ nhẹ, hóa thành một luồng ánh sáng rời đi, không biết có phải là kiêng kỵ lời của Sở Cuồng Nhân, sợ hắn động thủ thật hay không.

"Chậc."

Sở Cuồng Nhân chậc một tiếng, tìm một nơi để khôi phục thực lực.

Trận chiến trong tổ địa Quang Minh thần giáo lần này quá nổi bật.

Động tĩnh quá lớn, muốn gạt cũng không thể.

Không ít thế lực sau khi điều tra liền nhanh chóng nắm được chuyện đã phát sinh bên trong tổ địa của Quang Minh thần giáo, nhất thời, toàn bộ đại đạo đều chấn động!

Sở Cuồng Nhân liên thủ với đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo?!

Hoàng giả bên trong tổ địa của Quang Minh thần giáo đã chết gần hết?!

Tin tức này càng nghe càng cảm thấy mơ hồ.

Không ít thế lực chính thống nghe nhưng không giám tin, nhưng sau khi kiểm chứng thực hư thì tất cả mọi người đều xác nhận tin tức đó là thật.

"Tên Sở Cuồng Nhân kia thật sự quá đáng sợ, vừa rời khỏi cấm địa Hoang Vu không bao lâu đã làm ra chuyện như này."

"Trời ơi, sao hắn ta lại làm được chuyện như vậy? Thực lực của hắn ta có thể tiến bộ lớn tới như vậy chỉ trong thời gian ngắn sao?"

"Đáng sợ..."

"Còn nữa, tại sao đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo lại có quan hệ với Sở Cuồng Nhân? Hơn nữa, cho dù có đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo tương trợ thì cũng không có khả năng tàn sát gần hết Hoàng giả bên trong tổ địa Quang Minh thần giáo được!"

"Trong chuyện này chắc chắn còn câu chuyện bí ẩn khác."

Tất cả các thế lực chính thống đều đang nghĩ tại sao Hắc Ám thần giáo lại trợ giúp Sở Cuồng Nhân, dù sao thì Thánh Tử của bọn chúng đã chết trong tay của Sở Cuồng Nhân đấy.

Cũng đoán, tại sao Sở Cuồng Nhân lại ra tay với Quang Minh thần giáo, theo lý mà nói thì đôi bên hình như không có thù oán gì cả.

Những điều này, không phải người trong cuộc thì không thể nào biết được.

Nhưng tiếp theo, mọi người lại nghĩ tới một chuyện.

Đó là, ai mới là đối thủ của Sở Cuồng Nhân?!

Ngay cả Tần Thiên Thần được mệnh danh là đại đế chuyển thế trong đế lộ cũng không phải là đối thủ của Sở Cuồng Nhân, còn bị hắn đánh bại dễ như trở bàn tay.

Thiên chi kiêu tử không phải là đối thủ cũng được rồi, nhưng bây giờ, ngay cả những Hoàng giả với nội tình thâm hậu cũng bị Sở Cuồng Nhân tàn sát nốt.

Thực lực như vậy khiến ai cũng chấn động.

Gần như là vô địch!!

Khi các thế lực chính thống ý thức được điểm này, họ cảm thấy cực kì bất an. Mọi người cũng ý thức được, bên trong đế lộ đã xảy ra một biến số, mà biến số này là thứ mà hầu như tất cả các đạo giáo chính thống đều không muốn nhìn thấy.