Chương 733 Đạo trường Thiên Nguyên, nhóm Thiên Tôn, Đạo Chủ hiện thân
Đạo trường Thiên Nguyên?
Sở Cuồng Nhân hơi nghi hoặc nhìn sứ giả Đạo Chủ.
Mà hình như sứ giả Đạo Chủ cũng biết mình nói những điều này Sở Cuồng Nhân sẽ không hiểu, giải thích nói: “Đạo trường Thiên Nguyên, chính là một bí cảnh Thương Khung được truyền lại từ thời kỳ Viễn Cổ…”
Đạo trường Thiên Nguyên chính là một bí cảnh do Thương Khung Tinh tạo ra.
Ở trong bí cảnh này, tốc độ ngộ đạo của người tu hành sẽ tăng lên rất nhanh, hơn nữa có môt số ít có thể tìm ra ảo diệu thuộc về mình, cho dù Đạo Chủ tiến vào đây cũng có thể tiếp thu được nhiều thứ.
Nhưng mà muốn mở cái bí cảnh này ra rất khó, mỗi một lần đều ecần mười người cấp Đạo Chủ cùng nhau huy động.
Mà mỗi lần mở ra cũng chỉ duy trì được khoảng mười ngày, cho nên mỗi lần mở cái bí cảnh này đều phải rất thận trọng.
“Mở đạo trường Thiên Nguyên cần tập trung lực lượng của mười Đạo Chủ, cho dù là ở trong chiến trường ngoại vực, cũng có rất ít người được hưởng thụ phần vinh hạnh đặc biệt này, Sở đạo hữu, thật là hâm mộ ngươi.”
Sứ giả Đạo Chủ nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt kèm theo hâm mộ.
Sở Cuồng Nhân mỉm cười nhẹ, “Vậy thì đa tạ Đạo Chủ, như vậy thì không biết khi nào chúng ta lên đường?”
Sở Cuồng Nhân có mấy phần hứng thú đối với cái đạo trường Thiên Nguyên này.
Dù sao làm gì có ai không thích được tăng tốc độ ngộ đạo đâu?
“Ừm, bí cảnh mười ngày sau sẽ mở, chúng ta muốn đi đến đó đại khái cũng phải mất gần mười ngày, thỉnh đạo hữu chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta sẽ lên đường.”
“Vậy được.”
Sở Cuồng Nhân gật đầu một cái.
Ngày thứ hai, Sở Cuồng Nhân đi theo sứ giả Đạo Chủ xuất phát.
Dọc theo đường đi, từ trên người sứ giả Đạo Chủ, hắn đã tìm hiểu được một ít chuyện có liên quan đến Đạo Chủ, biết được trong chiến trường ngoại vực, biết ở Thương Khung Tinh có tổng cộng hai mươi bốn Đạo Chủ.
Hai mươi bốn người này bao gồm Nhân tộc, Yêu Tộc, là người có chiến lực mạnh nhất Thương Khung Tinh cũng là người lãnh đạo trên chiến trường.
Mà trong đó, có ba Đạo Chủ mạnh nhất, theo thứ tự là Huyền Hoàng Đạo Chủ, Vạn Pháp Đạo Chủ với Hạo Nguyệt Đạo Chủ.
“Đạo Chủ chính là người mạnh nhất trong Thương Khung Tinh, mỗi một Đạo Chủ đều là bậc hiền triết sống rất nhiều năm, đại diện cho đạo tu hành trình độ cao nhất của Thương Khung Tinh…” Sứ giả Đạo Chủ sùng bái nói.
Sở Cuồng Nhân ở bên cạnh nghe vậy, như có điều suy nghĩ.
Ngày xưa, ở trong Táng Đế Quan hắn từng nghe Hỗn Độn Đạo Chủ nhắc tới chuyện liên quan tới thời kỳ Viễn Cổ, cũng biết một ít chuyện về Đạo Chủ.
Hỗn Độn Đạo Chủ từng nhắc tới mấy vị Đạo Chủ, nhưng hắn lại không nghe thấy sứ giả Đạo Chủ nhắc tới mấy người này.
Trong những người mà hắn nghe được từ miệng Hỗn Độn Đạo Chủ, ngoại trừ Huyền Hoàng Đạo Chủ nằm trong số hai tư Đạo Chủ ra, những người khác hoàn toàn không biết tung rích.
Chẳng lẽ bạn cũ của Hỗn Độn Đạo Chủ đều đã chết hay sao?
Sở Cuồng Nhân mang theo nghi ngờ trong lòng đi vào đạo trường Thiên Nguyên.
…
Trong đạo trường Thiên Nguyên, trên một tiểu hành tinh gần cứ điểm ba mươi, đã có một số người tụ tập.
Trên người mỗi người này đều tràn ngập khí tức Đế giả, yếu nhất cũng là Thiên Tôn thượng vị.
Bọn họ giống như Sở Cuồng Nhân đều muốn đi vào đạo trường Thiên Nguyên.
Đạo trường Thiên Nguyên chính là khen thưởng của nhóm Đạo Chủ dành cho thủ đoạn của một số tu sĩ có chiến công vượt trội, mà lần này Sở Cuồng Nhân đã cung cấp một số lượng lớn bảo vật bí giới cho chiến trường ngoại vực, chém giết hàng trăm triệu tu sĩ Huyết tộc.
Phần chiến công này có thể nói là rất lớn.
Cho nên hắn nhận được cơ hội tiến vào đạo trường Thiên Nguyên.
Mà những người còn lại giống như hắn cũng lập được chiến công kinh người nên nhận được cơ hội tiến vào đạo trường Thiên Nguyên.
Bọn họ không nhất định là gần đây mới lập được chiến công, cũng có thể là trước kia, hoặc là trải qua thời gian dài tích lũy, nhưng mà được nhóm Đạo Chủ đặt cùng một chỗ tập trung tiến vào đạo trường Thiên Nguyên.
Sau khi Sở Cuồng Nhân tới, giữa sân có không ít tu sĩ ánh mắt sáng lên, đều hiếu kỳ đánh giá hắn.
Trong số bọn họ có một số ít người có thể nói là quen thuộc mà xa lạ với Sở Cuồng Nhân, quen thuộc là lúc Sở Cuồng Nhân còn chưa trưởng thành đã gây chú ý, xa lạ là bọn họ lần đầu đối mặt với người thật.
“Gặp qua các vị đạo hữu.”
Sau khi Sở Cuồng Nhân đi vào thì chắp tay hành lễ với mọi người, những người trước mặt cũng có thể nói là tiền bối của hắn, lúc hắn chưa đến chiến trường ngoại vực thì những người này đã trải qua những cuộc chiến đẫm máu.
Hắn vẫn tương đối tôn trọng những người này.
“A, Sở đạo hữu, ngươi khỏe.”
“Vài ngày trước nhìn thấy tên của ngươi đột nhiên xuất hiện trên năm mươi vị trí đầu trên chiến bảng, vốn còn đang nghĩ có thể nhìn thấy người ở đây hay không, ngươi quả nhiên tới.”
“Tiểu ca ca lớn lên thật xinh đẹp…”
Một nữ tu vũ mị đi lên trước, đến gần nhấc tay lên xuống với Sở Cuồng Nhân, ánh mắt như lang như hổ.
Sở Cuồng Nhân thấy thế rùng mình một cái.
Hắn không dấu vết lui về phía sau hai bước, “Tiền bối xin tự trọng.”
“Ha ha…”
Nữ tu cười yêu kiều, liếm liếm môi đỏ, “Tiểu tử thật thú vị, ta thật muốn một ngụm ăn sạch ngươi.”
Nói xong sau lưng còn không kiềm chế được lộ ra một cái đuôi cáo lông xù màu trắng cọ lên người Sở Cuồng Nhân.
Bản thể của nàng là một Thiên Hồ thuộc Yêu tộc.
“Hồ ly lẳng lơ, ngươi đừng có dọa người ta chạy mất.”
Một đại hán ở bên cạnh cười ha hả, sau đó nói với Sở Cuồng Nhân: “Tại hạ là Ngưu Ma tộc, Ngưu Thiên Tôn, gặp qua đạo hữu.”
Trên đầu đại hán mọc ra sừng thú.
Hắn là Yêu tộc.
“Ngưu Thiên Tôn đạo hữu.” Sở Cuồng Nhân chắp tay nói.
Lúc nói chuyện, cái đuôi cáo lông xù kia phất qua gương măt hắn, còn muốn chui vào trong miệng hắn bị hắn bắt được, bất đắc dĩ nói: “Tiền bối, ngươi như vậy làm ta rất khó xử.”
“Tiểu ca ca, ngươi nắm đau ta.”
Trên mặt Hồ yêu dâng lên đỏ ửng, vô cùng vũ mị.
Nàng thu hồi đuôi cáo, nói: “Vậy để ta giới thiệu một chút, ta tên Hồ Phỉ, ngươi cũng có thể gọi ta là tiểu Phỉ Phỉ, ta chỉ cho phép một mình ngươi gọi như vậy, tiểu ca ca…”
Nàng liếc mắt đưa tình với Sở Cuồng Nhân.
“Hồ đạo hữu khỏe.” Sở Cuồng Nhân làm bộ như không thấy.
Mấy Thiên Tôn ở bên cạnh cũng lần lượt đi tới tự giới thiệu.
Những người này tất cả đều nằm trong năm mươi vị trí đầu trên bảng tổng chiến công, có một số chủ cứ điểm còn không có nhiều chiến công như bọn họ.
“Người cũng đã đến đông đủ rồi.”
Lúc này, đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh nhạt.
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một bóng người màu trắng, đó là một lão giả râu tóc bạc trắng, trong mắt có tinh quang chuyển động.
Mọi người ở đây thấy lão giả sắc mặt đều nghiêm túc lại.
Ngay cả Hồ Phỉ không có chính hình cũng thu liễm mị thái, cùng những người khác khom mình hành lễ với lão giả, “Bái kiến Đạo Chủ.”
“Ừm, các ngươi là mười hai Thiên Tôn có chiến công vượt trội, cho nên chúng ta đặc biệt mở ra đạo trường Thiên Nguyên cho các ngươi, nhớ kỹ, các người chỉ có thời gian mười ngày, phải nắm chắc thời gian.”
“Dạ, Thiên Tôn.” Mọi người đều lộ vẻ chờ mong.
Sau đó chỉ thấy Đạo Chủ nhẹ nhàng nâng tay lên, trong không khí xuất hiện một cái cửa lớn màu trắng, “Chư vị cùng ta mở ra đạo trường đi.”
Đạo Chủ từ tốn nói.
Chỉ thấy ở giữa trời đất, phun trào linh khí, có chín cỗ lưu quang khác nhau từ phía chân trời lao đến, ẩn chứa đạo văn huyền diệu, chỉ liếc mắt một cái đã làm cho nhóm Thiên Tôn ở đây cảm thấy lóa mắt trầm mê.
Đó là đạo văn Đạo Chủ.
Chín luồng sức mạnh Đạo Chủ đánh vào cửa lớn màu trắng.
Đạo Chủ tóc trắng cũng đánh ra một chưởng.
Một tiếng nổ vang lên, cửa lớn màu trắng từ từ mở ra.