← Quay lại trang sách

Chương 770 Thần chỉ hiện thân, giẫm thần chỉ dưới lòng bàn chân

“Kịch nhìn đủ rồi, vậy thì đi ra đi.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, hai vị thần chỉ đang âm thầm quan sát, sắc mặt thay đổi, sau đó liếc nhau.

“Người này lại phát hiện chúng ta?”

“Người này cổ quái, trên người rõ ràng không có dấu vết tu hành, lại có thể tuỳ tiện áp chế mấy đầu hung thú, hơn nữa còn có thể phát hiện chúng ta.”

“Muốn hiện thân không?”

“Không vội, lại quan sát một thời gian đi.”

Hai vị thần chỉ đang tự hỏi có nên hiện thân hay không.

Phải biết, nếu bây giờ bọn họ hiện thân, không phải nói rõ vừa rồi bọn họ vẫn luôn ngồi nhìn hung thú làm loạn sao.

Nếu để người của bộ lạc Viêm Vũ nhìn thấy, nhất định tín ngưỡng sẽ rơi xuống, đây cũng là nguyên nhân bọn họ kiêng kỵ.

Trong bộ lạc Viêm Vũ.

Mọi người nhìn thấy bầu trời không có chút động tĩnh nào, không khỏi nghi ngờ.

“Đạo hữu, ngươi đang gọi ai đó?”

“Hai tên thần chỉ giấu đầu lộ đuôi.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Lời này khiến một số người tín ngưỡng thần chỉ trong bộ lạc bất mãn.

“Nói đùa cái gì vậy, nếu thần chỉ ở đây, sao có thể để mấy đầu hung thú làm càn như vậy, sớm đã xuất thủ diệt trừ rồi.”

“Đúng đấy, chẳng lẽ thần chỉ sẽ trơ mắt nhìn chúng ta bị hung thú tàn nhẫn sát hại sao? Ngươi đúng là hồ ngôn loạn ngữ.”

“Hài tử, thần từ bi, bọn họ là sẽ không làm chuyện như vậy, xin ngươi đừng chửi bới thần.”

Người trong bộ lạc Viêm Vũ không ngừng chỉ trích Sở Cuồng Nhân.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Sở Cuồng Nhân đang bôi nhọ thần chỉ, hành động này là tội ác tày trời, các tín đồ tuyệt đối sẽ không tha thứ.

“A, xem ra muốn phải tự mình xuất thủ bắt các ngươi rồi.”

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

Hai tên thần chỉ đang bí mật quan sát nghe thấy lời hắn nói không khỏi khịt mũi coi thường.

“Phàm nhân nho nhỏ mà muốn bắt chúng ta sao? Buồn cười.”

“Ta cũng muốn nhìn xem hắn sẽ làm thế nào.”

Hai tên thần chỉ không thèm để ý đến lời nói của Sở Cuồng Nhân.

Phải biết, bọn họ đều là Thượng Vị Thần, nếu dựa theo phân chia cảnh giới tu hành của Nhân tộc, hai người bọn họ chính là thượng vị Thiên Tôn.

Trong Nhân tộc không có mấy vị Thiên Tôn.

Đừng nói đến thượng vị Thiên Tôn.

Trong thái độ bỡn cợt của hai vị thần chỉ, chỉ thấy Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng nâng tay về phía bọn họ, sau đó nhấn một ngón tay.

Một cỗ niệm lực mênh mông khó mà tưởng tượng được bạo phát.

Mảng lớn hư không ầm vang chấn động.

Mà trong trận chấn động này, hai tên thần chỉ vốn ẩn tàng trong hư không biến sắc, điên cuồng thôi động thần lực chống cự cỗ chấn động này.

Nhưng dù cho như thế, vẫn bị chấn động ra hư không.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy hai tên thần chỉ có vẻ chật vật này.

“Là, là thần phụ thuộc của Bạo Phong Chủ Thần.”

“Hơn nữa còn là Thượng Vị Thần.”

“Tại sao thần lại xuất hiện ở chỗ nào?”

Ba mươi ba vị Chủ Thần nắm giữ rất nhiều thần phụ thuộc, hơn nữa vì phân biệt phe phái, đám thần phụ thuộc này đều ăn mặc khác nhau.

Bây giờ, hai tên thần chỉ xuất hiện ở trước mặt mọi người là thần phụ thuộc của Phong Bạo Chủ Thần, trên người bọn họ mặc y phục màu xanh, phía trên dùng tơ vàng tô quanh đồ án gió xoáy, cộng thêm ba động thần lực vô cùng cao quý.

Các tín đồ của bộ lạc Viêm Vũ quay cuồng, bọn họ không nghĩ tới, thần chỉ thật sự ở một bên xem kịch, nhìn bọn họ tiếp nhận khó khăn.

Bọn họ cảm giác tính ngưỡng của mình đang sụp đổ.

“Thần, vì sao ngươi lại đối xử với chúng ta như vậy?”

“Thần, nhanh giải thích một chút đi.”

Các tín đồ ôm hi vọng cuối cùng hỏi thần chỉ.

Nhưng không chờ bọn họ mở miệng, Sở Cuồng Nhân liền nói: “Còn có thể vì sao nữa, bởi vì đám hung thú này vốn là bọn họ tìm đến.”

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, niệm lực khẽ động.

Trong hư không, xuất hiện một màn sáng.

Trong màn sáng, là hình ảnh hai vị thần chỉ này đang nói chuyện với Cùng Kỳ, bị Sở Cuồng Nhân dùng niệm lực ghi chép lại.

“Tại sao lại như vậy?”

“Đúng như thế.”

Chứng cứ vô cùng xác thực, hai tên thần chỉ cũng hết đường chối cãi.

Là thần chỉ, trong lòng bọn họ vô cùng xem thường Nhân tộc, nếu chuyện đã bại lộ, bọn họ cũng lười giải thích.

Nhưng bây giờ, khiến bọn họ càng tò mò hơn là Sở Cuồng Nhân.

“Cỗ lực lượng vừa rồi, là niệm lực.”

“Ngươi là người của bộ lạc Thần Niệm.”

Vưa rồi hai tên thần chỉ đã cảm nhận được niệm lực của Sở Cuồng Nhân.

Đối với năng lực này, bọn họ cũng không lạ lẫm.

Dù sao, bộ lạc Thần Niệm luôn là tín đồ trung thành với bọn họ.

“Ngươi là Thương!”

Một tên thần chỉ lớn tiếng nói: “Là Thương giết thần!”

Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, “Là ta.”

“Được, không ngờ lại gặp ngươi ở đây, hơn nữa còn dám phá hỏng chuyện tốt của chúng ta, vậy chúng ta sẽ mang đầu ngươi trở về, coi như không uổng công đi chuyến này.” Thần chỉ cười lạnh nói.

Sau đó, chỉ thấy trên người tên thần chỉ này đột nhiên bộc phát ra ba động thần lực bàng bạc, bốn phía vân vụ hội tụ, phong bạo bao phủ.

Vô số cây cối bị cuồng phong thổi qua, cát bay đá lên, toàn bộ kiến trúc trong bộ lạc Viêm Vũ không ngừng run rẩy.

Cảm nhận được cỗ ba động năng lượng cường đại này, trong mắt Viêm Vũ không khỏi lộ ra hoảng sợ, “Đây chính là lực lượng của thần chỉ sao?”

Hắn ta là Đế Sơ cảnh, đúng là kém quá xa.

“Tiểu tử, cảm nhận thần chỉ cường đại đi!”

Thần chỉ hừ lạnh một tiếng.

Một quyền đánh về phía Sở Cuồng Nhân, phong bạo hội tụ hình thành một đầu phong long dọa người, cuốn theo cây cối cát đá bao phủ ra.

Sau lưng Sở Cuồng Nhân, mọi người vô cùng hoảng sợ chạy trốn.

Bọn họ nhìn thần chỉ phát uy.

Một kích này đủ giết chết tất cả mọi người ở đây.

Thần chỉ, muốn giết bọn họ, bởi vì bọn họ đã tận mắt nhìn thấy dáng vẻ chật vật của thần chỉ, còn biết hành động ti tiện mà thần chỉ đã làm.

“Hôm nay, thật là huyên náo a.”

Sở Cuồng Nhân quấn chặt áo choàng trên người.

Niệm lực vừa động.

Từng mảnh đạo văn lấy Sở Cuồng Nhân làm trung tâm cấp tốc khuếch tán ra, đây là cứu cực chi đạo, tự cường vô địch chi đạo của Sở Cuồng Nhân!

Đạo văn và niệm lực xen lẫn, bao phủ toàn bộ bộ lạc Viêm Vũ.

Kiến trúc đang rung chuyển một lần nữa trở nên ổn định, phong bạo đang gào thét cũng lắng lại, còn công kích tên Thượng Vị Thần kia đánh ra đã lập tức sụp đổ, chỉ để lại gỗ vụn cành khô tại chỗ…

“Tiểu thế giới?!”

“Ngươi là Thiên Tôn! Không đúng, trong tiểu thế giới của ngươi lại không có Đế khí, rốt cuộc ngươi là ai, làm sao làm được?!”

Hai vị thần chỉ trừng lớn hai mắt, có chút không dám tin tưởng, bọn họ cảm giác thần lực của mình hoàn toàn bị áp chế, khó mà vận chuyển được.

Bọn họ là thần chỉ a.

Hơn nữa còn là Thượng Vị Thần gần với Chủ Thần, trên mảnh đại địa này, có thể nói, bọn họ không sợ bất cứ tồn tại nào dưới Chủ Thần.

Nhưng bây giờ, lại bị một tên Nhân tộc chế trụ.

Sở Cuồng Nhân nhìn hai vị thần chỉ trên bầu trời, nói: “Ta không thích ngẩng đầu nói chuyện, các ngươi nằm rạp trên mặt đất thì tốt hơn.”

Ầm!!

Cự lực khủng bố khó nói lên lời bạo phát.

Hai vị thần chỉ chỉ cảm thấy thân thể giống như bị một hành tinh nện lên người, trực tiếp từ trên không trung ngã xuống, nằm trên mặt đất.

Sở Cuồng Nhân đi tới, một chân giẫm trên đầu một tên thần chỉ, thản nhiên nói: “Nhìn dáng vẻ này thuận mắt hơn nhiều.”

Giờ khắc này, uy nghiêm của thần không còn sót lại chút nào.

Các tín đồ trong bộ lạc Viêm Vũ thấy cảnh này, tín ngưỡng trong lòng hoàn toàn sụp đổ, nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt không thể tin được.

Nam nhân này đã giẫm thần dưới lòng bàn chân!

“Khốn khiếp, khốn khiếp!!”

“Ngươi đang đối nghịch với Thần tộc, thần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi nhất định sẽ chết, sẽ chết rất thảm! Rất thảm!”

Ầm!

Niệm lực Sở Cuồng Nhân khẽ động.

Tên thần chỉ kêu gào dưới chân hắn lập tức nổ tung.