← Quay lại trang sách

Chương 772 Thần chỉ ứng phó, danh tiếng Thánh Hiền, cách mạng tu hành

“Giảng đạo lại xuất hiện dị tượng Thiên Đạo bực này, chẳng lẽ là tiên nhân sao? Lại có tiên nhân đến Thương Khung tinh?”

“Không đúng, trên thân thể người này căn bản không có khí tức tu hành, không thể là tiên nhân, hơn nữa hắn là người của bộ lạc Thần Niệm, sao lại đột nhiên biến thành tiên nhân chứ, chuyện này căn bản không khả năng.”

“Vậy dị tượng này giải thích như thế nào?”

“Đúng vậy, giảng đạo lại xuất hiện dị tượng này, theo ta được biết cũng chỉ có tiên nhân mới làm được thôi, sao hắn có thể làm được?

“Tại sao trong Nhân tộc lại đột nhiên xuất hiện một tên gia hỏa như thế, còn nữa, tên gia hỏa này thật sự là Nhân tộc sao?”

Bên trong thần sơn, các chủ thần đang tụ tập lại một chỗ.

Dị tượng giảng đạo kia, hoàn toàn phá vỡ nhận biết của bọn họ.

Trong ấn tượng của bọn họ, lần trước Thiên Đạo xuất hiện động tĩnh lớn như vậy là nguyên niên trước, lúc tiên nhân giảng đạo mới từng xuất hiện.

Mà vị tiên nhân kia đã để lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng bọn họ.

“Tiên nhân quá kinh khủng, một kích đã khiến Thần Chủ ngủ say đến bây giờ, nếu Thương thật sự là tiên nhân, vậy chúng ta không thể trêu chọc hắn.” Minh Thần hít sâu một hơi nói.

Bên cạnh, Băng Tuyết Chủ Thần không khỏi rùng mình một cái.

Phải biết, năm đó hắn ta gieo ấn ký hàn văn cho Thương, để đối phương chịu nỗi thống khổ khi bị hàn khí ăn mòn, bây giờ đối phương lại cường đại như vậy, nếu tìm hắn ta báo thù, hắn ta phải làm sao đây?

“Không đúng, nếu Thương thật sự là tiên nhân, vì sao năm đó lại bị ta gieo xuống ấn ký chứ?” Băng Tuyết Chủ Thần lại cau mày nói, đám Chủ Thần cũng không nghĩ ra được.

“Được rồi, trước khi Thần Chủ chưa thức tỉnh, tạm thời đừng để ý đến Thương, thăm dò lai lịch của hắn trước đi.”

Một vị Chủ Thần mặc trường bào màu trắng bạc nói.

Nghe thấy hắn ta nói vậy, mọi người khẽ vuốt cằm.

“Không Gian Chủ Thần nói không sai, cứ làm theo lời ngươi nói đi.”

“Tốt, vậy tạm thời đừng động đến hắn.”

Không Gian Chủ Thần là một trong ba mươi ba vị Chủ Thần, gần với Thần Chủ, lúc Thần Chủ không có ở đây, hắn ta chính là thủ lĩnh của chư thần.

Một bên khác.

Trong bộ lạc Viêm Vũ.

Sở Cuồng Nhân đã giảng không sai biệt lắm.

Mà bên dưới, vô số tu sĩ trong bộ lạc Viêm Vũ nghe như si như say, phía xa xôi, trong dãy núi, mơ hồ cũng có không ít tu sĩ đang nghe hắn giảng đạo, đều tiến vào trạng thái lĩnh ngộ.

Sau khi kết thúc giảng đạo, dáng vẻ mọi người vẫn chưa thỏa mãn.

Bọn họ trơ mắt nhìn Sở Cuồng Nhân.

Đừng có ngừng, tiếp tục đi.

Càng nhiều càng tốt, chúng ta vẫn có thể nghe tiếp.

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân co giật một chút, lần này hắn giảng đạo trọn vẹn ba ngày, mặc dù trước đó đã phục dụng Ích Cốc Đan, nhưng lúc này hắn vẫn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, thân thể có chút không chịu nổi.

Quả nhiên, bộ thân thể bình thường này dùng thật khó chịu.

Xem ra, phải nghĩ biện pháp tăng cường thân thể lên mới được.

Nhưng không thể tu hành được.

Dù sao sau khi trở về tương lai, tu vi của hắn sẽ khôi phục, ở thời đại này, hắn dự định chuyên môn tăng lực lượng linh hồn.

“Ừm, luyện chế một số đan dược để thân thể khỏe mạnh đi.”

Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ.

“Lần này giảng đạo, đến đây là kết thúc.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Giảng đạo kết thúc, các loại dị tượng Thiên Đạo cũng tiêu tán theo.

Mọi người thở dài, trong lòng không khỏi cảm thấy mất mát, bọn họ thật sự hi vọng Sở Cuồng Nhân có thể nói tiếp.

Kinh nghiệm tu hành của đối phương có tác dụng rất lớn đối với bọn họ.

Nếu nói, ngày xưa tiên nhân giảng đạo đã mở ra nhận biết vĩ mô với tu hành của bọn họ, khiến bọn họ có phương hướng tu hành đại khái.

Thì bây giờ, Sở Cuồng Nhân giảng đạo, chính là bổ sung sự vĩ mô này, hoàn thiện rất nhiều chuyện râu ria trong tu hành.

Hai chuyện này, quan trọng như nhau.

“Chúng ta, khấu tạ Thương đại nhân.”

Các tu sĩ trong bộ lạc Viêm Vũ cùng đứng dậy, cúi người về phía Sở Cuồng Nhân, trên mặt lộ ra nồng đậm cảm kích.

Sáng sớm nghe đạo chiều có thể chết.

Lần này Sở Cuồng Nhân giảng đạo, có trợ giúp rất lớn đối với bọn họ.

Nơi xa, các tu sĩ ở trong núi cũng cung kính cúi người với Sở Cuồng Nhân, sau đó rời đi.

Qua lần giảng đạo này, trong bộ lạc Viêm Vũ, uy lực của Sở Cuồng Nhân đã tăng lên rất cao, vô số tu sĩ thụ nghiệp ân sư.

Ngay cả Viêm Vũ cũng càng thêm cung kính Sở Cuồng Nhân.

Thậm chí một số tín đồ thần chỉ cũng dần dần bước vào hàng ngũ tu hành, không sùng bái mù quáng với thần chỉ như trước nữa.

Nhoáng một cái, mấy tháng trôi qua.

Trong mấy tháng này, Sở Cuồng Nhân ngoại trừ chỉ đạo các tu sĩ trong bộ lạc Viêm Vũ tu hành, cũng chậm rãi truyền xuống các loại phụ trợ chi đạo như luyện đan, luyện khí, nhấc lên một trận cách mạng tu hành.

Các loại Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư xuất hiện.

Mà hành động này của Sở Cuồng Nhân, cũng khiến bộ lạc Viêm Vũ không ngừng lớn mạnh, hắn cũng có mỹ danh là Thánh Hiền.

Bộ lạc Viêm Vũ.

Trong một gian phòng.

Sở Cuồng Nhân xuất ra một viên đan dược ăn vào.

Viên đan dược kia vào bụng, hóa thành dòng nước ấm bao phủ toàn thân, đang không ngừng cường hóa nhục thể của hắn, khiến hắn không yếu đuối giống như trước nữa.

Lúc này Sở Cuồng Nhân đã không ốm yếu giống như mấy tháng trước, tinh thần phấn chấn, phong thần tuấn lãng.

Trở thành một người rất có tinh thần.

Tăng thêm những ngày này uy vọng của hắn trong bộ lạc Viêm Vũ không ngừng tăng lên, khiến không biết bao nhiêu thiếu nữ trong bộ lạc cảm mến hắn.

Chuyện này khiến Sở Cuồng Nhân hơi xúc động.

“Mình đã đổi một khuôn mặt khác, vậy mà vẫn được hoan nghênh như thế, quả nhiên, nói cho cùng ta vẫn là người có mị lực lớn a.”

Nhưng hắn vẫn tương đối tưởng niệm diện mạo trước của mình.

Mị lực lớn, giá trị nhan sắc lớn, đó mới thực sự hắn, hiện tại cỗ thân thể này, mặc dù giá trị nhan sắc cũng không kém, nhưng so với tướng mạo lúc trước của hắn, còn không đủ đẹp trai.

“Thương huynh đệ, có người tới tìm ngươi.”

Lúc này, đế niệm của Viêm Vũ truyền đến.

“Biết rồi.”

Sở Cuồng Nhân cũng dùng đế niệm trả lời một câu.

Hắn đi đến đại sảnh.

Ở chỗ này, có một lão giả đang nói chuyện với Viêm Vũ.

Sau khi nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đến, lão giả lập tức đứng dậy, đi về phía hắn, cung kính nói: “Tại hạ Phong Cốc, bái kiến Thương Thánh Hiền.”

Bây giờ Sở Cuồng Nhân có danh là Thánh Hiền.

Sau lần giảng đạo kia, các tu sĩ Nhân tộc nhắc đến hắn, đều họi hắn một tiếng Thánh Hiền, để bày tỏ tôn kính.

“Phong Cốc đạo hữu không cần khách khí.”

Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua Phong Cốc, lập tức phán đoán được tu vi của đối phương viễn siêu Viêm Vũ, là một vị thượng vị Thiên Tôn.

Từ khi đến đây, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một tu sĩ Thiên Tôn cảnh.

“Thương Thánh Hiền, lần này ta đến đây, chủ yếu là vì hai món đồ này.” Phong Cốc lấy ra một viên đan dược và một thanh kiếm.

“Ha, thứ này có vấn đề gì sao?”

Sở Cuồng Nhân hiếu kỳ nói.

Nhìn thấy dáng vẻ bình thản này của hắn, Phong Cốc không khỏi hít sâu một hơi, trịnh trọng nói: “Hai thứ này đều từ bộ lạc Viêm Vũ truyền ra, nghe nói là do Thương Thánh Hiền phát minh ra.”

“Đúng vậy, đan dược là Luyện Khí Đan, có thể tăng hiệu suất tu hành của tu sĩ, kiếm là pháp khí, được tu sĩ nuôi dưỡng, có thể tăng uy lực của tu hành pháp lên, có vấn đề gì sao?” Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.

“Vấn đề lớn a!”

Phong Cốc nghe thấy Sở Cuồng Nhân giải thích, hô hấp dần trở nên dồn dập, “Nếu có thể sản xuất hai thứ này với số lượng lớn, sẽ là trợ giúp rất lớn đối với các tu sĩ Nhân tộc ta.”