Chương 2101 Sơ triển Bồ Đề Tam Muội, ta tức là quang minh
Trên quảng trường của Giáo Hội Quang Minh.
Thánh tử Lãng lớn tiếng chấp vấn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo phẫn hận nồng đậm.
"Ta không thừa nhận ngươi là Quang Minh Chi Tử!"
Không chỉ riêng thánh tử Lãng, tu sĩ khác của Giáo Hội Quang Minh nhìn Sở Cuồng Nhân, mặt mũi cũng tràn đầy hoài nghi.
Người này, thật sự là Quang Minh Chi Tử?!
"Ngươi giết đệ đệ ta là thánh tử Đào, ngươi còn giết rất nhiều tu sĩ của Giáo Hội Quang Minh, ngươi dựa vào cái gì mà làm Quang Minh Chi Tử?"
"Ta không phục!!"
Tu sĩ khác bên trong giáo hội cũng ào ào bị nhiễu động tâm tình, liên tục nghị luận.
"Đúng vậy, trước đó hắn là dị đoan, giết nhiều người của chúng ta như vậy, bây giờ nói là Quang Minh Chi Tử, chúng ta liền có thể tha thứ cho hắn sao?"
"Đúng vậy, Giáo Hội Quang Minh không cho phép bất luận tồn tại dị đoan nào."
Trong đám người, có giọng nói của vài người rất lớn.
Bị mấy người kia ảnh hưởng, tiếng nghị luận của những người còn lại cũng càng lúc càng lớn.
"Sở Cuồng Nhân a Sở Cuồng Nhân, ta đã làm tất cả những chuyện nữ thần sai bảo, nhưng bọn giáo chúng bất mãn đối với ngươi, ta cũng không có cách nào."
Quang Minh Tả Thiên Vương ở bên cạnh nhìn, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ quyệt.
Khi tiếng nghị luận liên tục vang lên.
Nguyên một đám ánh mắt chất vấn rơi vào phía trên bóng lưng Sở Cuồng Nhân, có một ít, thậm chí mang theo vẻ thống hận.
"Sở Cuồng Nhân, xin ngươi cho chúng ta một lời giải thích, ngươi dựa vào cái gì mà làm Quang Minh Chi Tử!"
Thánh tử Lãng nhìn Sở Cuồng Nhân, nói năng có khí phách.
"Ai..."
Lúc này, một tiếng thở dài dằng dặc vang lên.
Sở Cuồng Nhân đưa lưng về phía mọi người của giáo hội, mọi người không thấy rõ sắc mặt của hắn.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo.
Chỉ thấy từ trên người của đối phương hiện ra một trận ánh sáng màu trắng, trong phút chốc liền bao phủ toàn bộ quảng trường.
Cùng lúc đó.
Từng đoá từng đoá liên hoa màu trắng chầm chậm nở rộ trong hư không, vô cùng lộng lẫy.
Không chỉ có như thế, liên hoa này hóa thành ngàn vạn cánh hoa phiêu tán ra, rơi vào trên người mỗi một giáo chúng.
Một số giáo chúng có khuôn mặt dữ tợn, trong nháy mắt tiếp xúc với liên hoa, tâm tư vốn dĩ tức giận bất bình đột nhiên bình tĩnh lại.
Tâm cảnh mênh mông, đúng là trở nên cổ kim không gợn sóng.
Lệ khí, nộ khí, sát ý vân vân, trong nháy mắt tiêu tán như mây khói, không có tung tích.
Ngàn vạn cánh hoa như nước mưa.
Quảng trường vốn dĩ xao động bất an, trong khoảnh khắc này, trở thành an bình an lành.
"Đây là..."
Mấy giáo chủ Quang Minh, Liễu Hổ nhìn cánh hoa phiêu tán trước mắt, đồng tử không khỏi co rụt lại.
Những người khác không cảm nhận được, nhưng bọn họ thân ở cảnh giới Đại Đạo, lại có thể phát giác ra sức mạnh của cánh hoa này.
"Cánh hoa này, lại có thể tịnh hóa tạp niệm trong nội tâm con người?"
"Không, không chỉ có tạp niệm, gay cả suy nghĩ giận dữ, tham lam, cuồng nhiệt vân vân đều có thể xua tan, rốt cuộc là thủ đoạn gì?"
Mọi người khiếp sợ không gì sánh nổi.
Chiêu mưa hoa đầy trời này của Sở Cuồng Nhân, khiến mọi người rung động thật sâu.
Sở Cuồng Nhân từ từ xoay người lại, nhìn mọi người của Giáo Hội Quang Minh, trên người lộ ra khí tức quang minh, bao phủ toàn trường.
"Tâm ta trong vắt sáng như gương, làm việc chính nghĩa! Ta chính là quang minh!"
"Lời giải thích này, các ngươi có hài lòng không?"
Giọng nói lạnh nhạt của Sở Cuồng Nhân quanh quẩn ở trên toàn bộ quảng trường, tất cả mọi người đều nghe vô cùng rõ ràng.
Ở bên trong trận mưa hoa vừa rồi kia, lệ khí trong tâm mọi người đều đã bị tiêu trừ, hiện tại, nhìn Sở Cuồng Nhân cả người có khí tức quang minh lưu chuyển, bọn họ chỉ cảm thấy đối phương là thần thánh không thể xâm phạm.
Ngay cả thánh tử Lãng mang hận ý lớn nhất với Sở Cuồng Nhân, hiện tại trong lòng cũng là một mảnh yên tĩnh, hắn từ từ quỳ gối ở trước mặt Sở Cuồng Nhân, cung kính và thành tín nói ra: "Bái kiến Quang Minh Chi Tử."
Những người còn lại, cũng đều quỳ xuống, thành kính, cung kính.
Tình cảnh này, khiến cho trong mắt đám người Quang Minh Tả Thiên Vương lộ ra một tia kinh hãi, loại thủ đoạn này, có khác gì tẩy não chứ?!
Bồ Đề Tam Muội, tẩy đi tham sân si.
Dù Sở Cuồng Nhân có thể đoán trước hiệu quả của pháp môn tu hành này, nhưng bây giờ tận mắt thấy, vẫn còn có chút giật mình.
"Nếu dùng thủ đoạn này để truyền giáo, thì không biết sẽ kinh khủng đến mức nào?"
Sở Cuồng Nhân tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Phải biết rằng, công pháp này có nguồn gốc từ Phật Môn, nếu như dùng sức mạnh Phật Môn thi triển, hiệu quả sẽ càng thêm cường đại.
Tuy Sở Cuồng Nhân nhiên cũng hiểu một số pháp môn tu hành Phật Môn, nhưng sức mạnh lại kém xa sức mạnh quang minh mà quang minh chi chủng ban cho.
May mắn, sức mạnh quang minh và sức mạnh Phật Môn có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Dùng sức mạnh quang minh để thay thế, hiệu quả cũng rất tài năng xuất chúng.
...
Bên trong Thần Điện Quang Minh.
Hai người nữ thần Quang Minh còn có Minh Phi đứng ở một bên một cái ao màu trắng, mà ở trong ao, chiếu rọi ra từng màn phát sinh sau khi Sở Cuồng Nhân hạ giá đến Giáo Hội Quang Minh.
"Loại pháp môn tu hành kia, có chút giống với một số tĩnh tâm ninh thần chi pháp của Phật Môn, hắn và Phật Môn cũng có quan hệ?"
Minh Phi có chút ngoài ý muốn.
"Ha, pháp môn tu hành này, còn huyền diệu hơn so với khước trần pháp ấn của Thiên Phật tịnh thổ, thú vị." Nữ thần Quang Minh cười nhạt nói.
Thiên Phật tịnh thổ, nơi khởi nguyên của phật đạo trong Hồng Mông đại thế giới.
Căn cơ của bọn họ, thâm sâu khó dò.
Cho dù là Giáo Hội Quang Minh, cũng phải kiêng kị ba phần.
Mà khước trần pháp chú, là một trong những pháp môn tu hành chí cao của Thiên Phật tịnh thổ, có thể diệt những suy nghĩ của phàm nhân, để giúp người ta chuyên tâm lĩnh hội phật pháp.
Trước kia, nữ thần Quang Minh từng chứng kiến.
Nhưng nàng cảm thấy Bồ Đề Tam Muội mà Sở Cuồng Nhân thi triển còn huyền diệu hơn rất nhiều so với khước trần pháp chú, có thể thấy được Bồ Đề Tam Muội có bao nhiêu huyền ảo.
"Sở Cuồng Nhân, ta thật sự là càng ngày càng hiếu kỳ đối với ngươi."
Nữ thần Quang Minh lẩm bẩm nói.
Đối phương, thật chỉ là một Quang Minh Chi Tử sao?
...
Trong giáo hội.
Sau khi Sở Cuồng Nhân giải quyết xong rối loạn do thánh tử Lãng gây ra, liền dẫn người của giáo hội tiến về Hồng Mông Linh Giới.
Dọc theo con đường này, bọn người thánh tử Lãng nhìn Sở Cuồng Nhân, bên trong ánh mắt mang theo một tia vẻ sùng bái như có như không.
Xem ra, là thật sự xem hắn thành Quang Minh Chi Tử.
Giáo chủ Liễu Hổ đồng hành, không khỏi âm thầm tim đập nhanh.
Biến một nhân vật vốn nên vô cùng thù hận mình, thành kẻ sùng bái mình như bây giờ, thủ đoạn này, làm lòng người rét lạnh.
Liễu Hổ vô cùng kiêng kị đối với Sở Cuồng Nhân.
Nhưng mà trong lòng cũng càng tin tưởng việc đối phương chính là Quang Minh Chi Tử.
Loại sức mạnh quang minh thuần túy kia, thủ đoạn cải biến nhân tâm, nếu không phải Quang Minh Chi Tử trong truyền thuyết, thì người nào có được thủ đoạn này?
Hồng Mông đại thế giới.
Một dãy núi, khắp nơi trên đất không có một ngọn cỏ, cũng không thấy bòng dáng của sinh linh, nhưng nơi này, lại tụ tập không ít người.
Những người này, khí tức không giống nhau.
Có người quanh người có cấm chế phù văn quấn lấy, khí tức chấn động, cấm chế lưu chuyển, dường như đang diễn hóa thiên địa vạn vật, xây dựng thành trận.
Có người thần sắc lạnh lùng, trên người tràn ngập khí tức túc sát.
Cũng có tu sĩ nửa người nửa thú, những tu sĩ này, trên người toát ra khí tức thô kệch mênh mông, giống như bước ra từ bên trong Mãng Hoang.
Nhưng bất kể là ai, phàm là tụ tập ở đây, đều là tu sĩ bất phàm.
Đặt ở chư thiên, đều có thể danh động một phương vũ trụ.
"Chỉ thiếu Giáo Hội Quang Minh."
Một nam tử cõng trường đao màu đen từ tốn nói, trên người hắn có đao khí đen nhánh lưu chuyển, dường như ngay cả hư không cũng sắp bị xé rách, làm cho người ta khó có thể tới gần.
"Giáo Hội Quang Minh... Nghe nói lần này bọn họ đánh rất hăng hái với Hắc Ám Giáo Hội, có thể điều nhân thủ đến thăm dò Linh giới này hay không cũng chưa biết được."
"Ha, thế thì chưa hẳn, ta nghe nói gần đây chỗ bọn họ xuất hiện một tên Quang Minh Chi Tử, có vẻ như rất lợi hại."
"Lợi hại hơn nữa, cũng là có hạn."
Lúc mọi người nghị luận.
Nơi xa có chiến thuyền màu trắng dần dần tới gần, chính là Giáo Hội Quang Minh.