← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 15

(Trích Bí kíp quá giang vào Ngân Hà , trang 634784, phần 5a. Mục: Magrathea )

Ngược trở về những màn sương thời cổ đại, trong những ngày vinh quang vĩ đại của Đế Quốc Ngân Hà trước kia, đời sống thật là hoang dại, giàu có và phần đa không thuế khóa.

Những phi thuyền hùng mạnh vun vút dặm đường giữa các mặt trời xa lắc, tìm kiếm phiêu lưu và ân thưởng giữa những khoảng xa xôi nhất trong không gian Ngân Hà. Thời ấy tinh thần thì dũng cảm, tính may rủi thì cao, đàn ông là đàn ông đích thực, đàn bà là đàn bà đích thực, những sinh vật lông lá nhỏ bé từ Alpha Centauri là những sinh vật lông lá nhỏ bé từ Alpha Centauri đích thực. Và hết thảy mọi người dám xem khinh những nỗi kinh hoàng chưa ai từng biết, làm những việc phi thường, can trường chia những động từ theo cách chưa ai từng làm trước đấy - và nhờ thế Đế Quốc đã thành hình.

Nhiều người dĩ nhiên trở nên giàu nứt đố đổ vách, thế nhrng chuyện này là hoàn toàn tự nhiên và chẳng có gì phải xấu hổ vì không ai thực sự nghèo - ít nhất cũng không ai trong số người đang nói tới. Và với những thương nhân giàu có nhất cùng thành công nhất, đời sống không tránh khỏi trở nên nhàm chán và tủn mủn, nên bọn họ bắt đầu tưởng tượng rằng đây chính là lỗi của các thế giới bọn họ đang cư ngụ - không thế giới nào trong đó hoàn toàn đáng mãn nguyện: hoặc là khí hậu không hoàn toàn hợp lý lúc xế chiều, hoặc ngày dài quá những nửa giờ, hoặc biển mà mang sắc hồng ấy thì chắc chắn là sai.

Và thế là đủ điều kiện cho một hình thức công nghiệp đặc thù mới tinh gây sửng sốt: xây dựng hành tinh xa hoa theo đặt hàng. Cái nôi của ngành công nghiệp này là hành tinh Magrathea, nơi các kỹ sư siêu không gian hút vật chất qua các lỗ trắng vũ trụ để tạo hình các hành tinh mơ ước - các hành tinh vàng, hành tinh bạch kim, hành tinh cao su mềm với cả đống trận động đất - thảy được thân ái tạo ra hòng đáp ứng các tiêu chuẩn nghiêm ngặt mà những người giàu có nhất Ngân Hà dĩ nhiên giờ đây kỳ vọng.

Nhưng ngành công nghiệp này thành công đến độ bản thân Magrathea chẳng mấy đã trở thành hành tinh giàu có nhất mọi thời đại và cả phần còn lại của Ngân Hà lụn bại thành nghèo nàn khốn khổ khốn nạn. Và vậy là hệ thống hỏng bét, Đế Quốc sụp đổ, một sự im lặng nặng nề kéo dài trùm xuống cả tỷ thế giới chết đói, chỉ bị khuấy động do tiếng cào bút của các bậc học giả miệt mài trong đêm với các luận thuyết thiển cận tự mãn về giá trị của một nền kinh tế chính trị theo kế hoạch.

Magrathea thì biến mất và ký ức về nó chẳng mấy chốc trôi vào màn đen huyền thoại tối tăm.

Ở thời khai sáng này, dĩ nhiên, chẳng ai tin chữ nào về chuyện đó cả.