← Quay lại trang sách

Chương 16 --

Khi thấy Katrya gọi điện thoại, Damian biết ngay là nàng cần liên lạc hay đang gặp khó khăn và áp lực từ phía Nga. Damian báo cáo ngay lập tức. Người liên lạc sắp xếp tức thì. Damian nghĩ ngay có những biến chuyển gì quan trọng về phía Nga nên Katrya mới liên lạc với chàng như vậy. Không nghĩ là Katrya bị đe dọa vì chúng cần cô ta! Chuyện giúp viết hồi ký không quan trọng, chắc hẳn Nga đang dùng Katrya cho mục đích khác quan trọng hơn!

Ngay ngày hôm sau Katrya gọi số điện thoại mà Damian đã đưa cho nàng để tìm việc tại công ty xuất cảng Capital Goods. Người ở văn phòng nhận người làm cho Katrya cái hẹn trong ngày.

Katrya đến văn phòng của một chi nhánh công ty Capital Goods tại Manhattan. Nàng được đưa vào gặp một người tên George Nelson. Đó là một người đàn ông trung niên da trắng, tóc đã hoa râm, đeo kính và khá mập. Gương mặt và cổ của ông ta gần như liền nhau. Chiếc cà-vạt thắt trên cổ ông ta dường như gặp khó khăn khi chiếc cổ quá lớn và nút thắt hơi lệch! Những nút áo chemise cũng xô lệch vì bị kéo quá căng. Trông người đàn ông này thật không được thoải mái vì sức nặng của cơ thể! Nghĩ như thế và Katrya hơi nhếch miệng cười. Nhưng không ngờ nụ cười này của nàng đã làm ông George Nelson đứng dậy niềm nở cười với nàng như thể đã quen biết Katrya từ lâu.

- Cô Katrya? Tôi là George Nelson! Damian đã giới thiệu cô đến làm việc với chúng tôi.

Katrya nhỏ nhẹ:

- Tôi hy vọng qua sự giới thiệu của anh Damian, tôi sẽ được nhận vào làm việc ở đây.

- Đương nhiên. Cô đừng lo âu. Nhưng tôi muốn biết sở trường của cô là gì?

Katrya trả lời ngay dù nàng không hiểu công ty này sẽ mướn nàng làm việc ra sao:

- Tôi từng là.. một nhà báo. Đó là chuyên môn của tôi.

- Không sao cả. Ngoài tiếng mẹ đẻ là tiếng Nga, tôi thấy cô nói tiếng Anh rất trôi chẩy.

Katrya nói thêm:

- Tôi biết chút ít tiếng Pháp! Không nhiều lắm nhưng có thể nói chuyện xã giao được!

- Tốt! Tốt lắm! Cô có thể làm công việc giao dịch với các công ty ngoại quốc cho chúng tôi được với khả năng ngoại ngữ của cô.

Katrya mừng rỡ:

- Thật sao? Tốt quá! Cám ơn ông Nelson.

Ông ta nhìn Katrya chăm chú rồi nói tiếp:

- Cô làm việc ở đây nhưng mọi báo cáo thì đến thẳng văn phòng tôi và báo cáo cho một mình tôi mà thôi, cô hiểu không?

Katrya suy nghĩ những lời Damian đã dặn dò là nàng không cần tìm ai trong công ty này cả vì người đó sẽ tìm đến nàng. Và hễ người đó nhắc đến tên Damian thì chính là người liên lạc. George Nelson có phải là người liên lạc không? Lời nói vừa rồi của ông ta là tín hiệu sao?

Nhưng nàng cũng muốn cho chắc chắn hơn nên hỏi lại:

- Damian là bạn ông ư?

George Nelson gật đầu đáp:

- Đúng vậy! Damian nói cô cần công việc ngay. Cô đang gặp khó khăn gì không?

Katrya hơi ngập ngừng:

- Trước giờ tôi làm công việc giúp viết hồi ký..

Nàng chưa nói hết câu, George Nelson nói tiếp theo:

- Tôi biết cô đang giúp ông Kharkov viết hồi ký. Nghe nói đã sắp xong có phải không?

- Vâng, gần hoàn tất. Nhưng gần đây..

- Cô có thể xem tôi như Damian. Cứ nói những điều cô cần nói, chúng tôi sẽ giúp đỡ cô. Có phải chúng lại ép buộc cô làm việc gì không?

- Chúng giao cho tôi nhiệm vụ mới. Lần này là một nhân viên FBI chuyên gia hàng đầu về tin học tên là Harrison Jenkins.

Ông ta sửa lại gọng kính và nghiêm mặt nhìn Katrya khi hỏi:

- Chúng nói gì về Harrison Jenkins?

Với câu hỏi đó Katrya hiểu là ông ta biết nhân viên FBI đó. Biết rất rõ!

- Chúng nói Harrison Jenkins là chuyên gia hàng đầu về tin học ở FBI. Còn nói Harrison, có thể thâm nhập vào những hệ thống thông tin lưu trữ của đối phương để tìm kiếm vị trí hoạt động và tên tuổi các gián điệp được cài vào.

- Chúng muốn cô làm gì trong công tác này?

- Chúng muốn dùng tôi như một thứ.. mỹ nhân kế để mua chuộc Harrison Jenkins.

Ông ta thở dài:

- Mỹ nhân kế? Xưa như trái đất nhưng luôn luôn có hiệu quả! Rồi cô phải tìm cách moi móc những tin tức chúng cần từ Harrison Jenkins?

- Không! Tôi chỉ phải mê hoặc nhân viên FBI này và làm cho ông ta phải nợ nần vì tôi. Sau đó chúng sẽ tiếp cận Harrison Jenkins sau.

George Nelson gật gù:

- Bao giờ thì bắt đầu?

- Ngay ngày hôm nay. Chiều nay!

- Được lắm! Sẽ có người theo dõi! Ngày mai cô bắt đầu đi làm nhé! Tiến triển thế nào cô cho tôi biết. Khởi đầu công tác này như thế nào?

- Harrison Jenkins thường đến quán rượu La Compagnie des Vins Surnaturels mỗi buổi chiều sau khi đi làm về. Tôi phải tìm cách làm quen với y chiều nay ở địa điểm đó.

George Nelson đưa cho Katrya một tờ giấy và nói:

- Cô điền mọi chi tiết và ký vào hợp đồng này cho tôi. Đây chỉ là hình thức nhưng chúng ta cần hình thức cho hợp lệ vì chắc chắn chúng sẽ điều tra về công việc cô làm ở đây.

Katrya điền mọi chi tiết và ký tên vào bên dưới tờ hợp đồng và đưa lại cho George Nelson. Nàng để ý đến con số lương bổng cũng khá đủ để nàng sống thoải mái. Katrya sẽ tự trả tiền thuê chỗ ở dù chỗ ở hiện tại chỉ là một căn gác rất nhỏ nhưng không phiền đến Gabriel nữa. Điều này làm nàng dễ chịu.

Ngửng đầu lên nàng nói với George Nelson:

- Cám ơn ông rất nhiều đã giúp đỡ tôi.

Ông ta cười:

- Không cần phải như thế. Giúp cô nhưng chúng tôi cũng có lợi mà. Cứ như thế nhé! Ngày mai bắt đầu đi làm thì cô đến văn phòng tôi trước và kể cho tôi nghe buổi gặp gỡ chiều nay với Harrison như thế nào.

Katrya đứng lên đi ra. Nhưng George Nelson nói với theo:

- Chúc cô chiều nay thành công!

Katrya không nói gì mà cũng không quay đầu lại. Cả hai bên có lẽ đều chúc nàng thành công để đem lại lợi nhuận cho họ bất kể là Katrya phải trải qua những giây phút nào bên gã đàn ông tên Harrison Jenkins!

Thế giới hậu Chiến Tranh Lạnh là thế giới của những nền kinh tế siêu cạnh tranh. Để tham chiến vào mặt trận kinh tế, Mỹ đã liên tục huy động và cải tổ bộ máy chính quyền, từ Bộ Thương Mại, Bộ Ngoại Giao đến các cơ quan an ninh tình báo đều tham gia cuộc chiến kinh tế này nhằm đưa nước Mỹ đến vị trí lãnh đạo kinh tế của thế giới.

Edward Snowden, cựu nhân viên NSA và cũng là cựu điệp viên CIA, đã tiết lộ về việc NSA giám sát toàn cầu. Mỹ cũng không hề chối bỏ việc giám sát ngay cả các đối thủ thương mại đồng minh của mình. Mọi thứ đều được nghe, ghi lại và lưu trữ trong cơ sở dữ liệu khổng lồ của cơ quan NSA của Mỹ. NSA từng giải thích rằng 35% nguồn lực của họ được phân phối cho cho cuộc chiến chống khủng bố. Vậy 65% còn lại thì đi đâu? Một chuyên gia trong lĩnh vực an ninh thông tin khẳng định 65% đó được dành cho các hoạt động gián điệp trong lãnh vực chính trị, quân sự và trên hết là kinh tế.

Hoạt động tình báo kinh tế của Mỹ dựa trên sự hợp tác chặt chẽ giữa khu vực công và tư nhân. Thông qua các ban ngành của mình, chính phủ Mỹ luôn khuyến khích các công ty trao đổi thông tin hữu ích để tìm hiểu và chinh phục thị trường nước ngoài. Tất cả các cơ quan công quyền đều tham gia vào đây, kể cả những cơ quan liên quan đến an ninh quốc gia.

Hội đồng Cố vấn An ninh Hải ngoại (OSAC), được thành lập vào năm 1985, cho phép các giám đốc an ninh của các công ty đa quốc gia của Mỹ sát cánh với các quan chức từ Cục An ninh ngoại giao trực thuộc Bộ Ngoại giao. OSAC cũng là nơi có sự tham gia của bộ máy an ninh và tình báo Hoa Kỳ. OSAC thường xuyên công bố các nghiên cứu và các cảnh báo về các rủi ro chính trị, xã hội và kinh tế ở hầu hết các quốc gia được phân loại theo vùng địa lý. Ngoài các vấn đề an ninh, mục tiêu chính của OSAC là thúc đẩy sao cho lợi ích kinh tế của Hoa Kỳ ở nước ngoài ngày một bành trướng rộng rãi hơn.

Một cầu nối khác giữa khu vực công và khu vực tư nhân là Tổ chức Điều hành Doanh nghiệp vì An ninh Quốc gia (BENS) thành lập năm 1982. Thông qua BENS, các công ty trong lĩnh vực tư nhân sẽ đề xuất các giải pháp với chính phủ để cải thiện an ninh kinh tế của Mỹ. Các thành viên của BENS bao gồm các nhà lãnh đạo và giám đốc điều hành của các công ty lớn của Mỹ. Sự gần gũi giữa các yếu tố tư nhân và công cộng mang lại lợi ích cho cả hai bên.

Đối với các cơ quan công quyền, họ sẽ hiểu rõ hơn về các vấn đề an ninh của doanh nghiệp. Đối với khu vực tư nhân, sự hợp tác này có hai mặt: được bảo vệ tốt hơn và khả năng tiếp cận thị trường mới bằng cách áp đặt các tiêu chuẩn kỹ thuật của nó. Việc nâng cao hiểu biết về thế giới kinh doanh cũng cho phép chính phủ giám sát được tốt hơn.

Khi tham gia vào mặt trận kinh tế, CIA không chỉ với tư cách là một cơ quan tình báo. Trung tâm Langley của CIA cũng là một nhà thầu. Năm 1999, Langley thành lập In-Q-Tel, một quỹ đầu tư chuyên về công nghệ mới có trụ sở tại trung tâm Thung lũng Silicon, In-Q-Tel mua cổ phần của 38 công ty khởi nghiệp đang trên đà phát triển với mục đích muốn làm chủ các công nghệ tương lai liên quan đến giám sát mạng.

Ngay trong thời kỳ sơ khai, In-Q-Tel đã có một tiềm lực đáng kể với 30 tỷ USD. CIA quan tâm tới tất cả các công nghệ tiên tiến. Cộng đồng tình báo Mỹ đã thành lập Cơ quan Điều hành Phản gián Quốc gia (NCIX), về sau được đổi tên là Trung tâm Phản gián và An ninh Quốc gia (NCSC). Mục tiêu của NCSC là chống lại tất cả các mối đe dọa đối với an ninh quốc gia, đặc biệt là các nguy cơ gián điệp công nghiệp và kinh tế.

Nhiệm vụ hàng đầu của NCSC là cung cấp số liệu thống kê về các lĩnh vực kinh tế của Mỹ bị tấn công nhiều nhất và "vạch mặt" một số quốc gia đặc biệt hung hăng đối với các công ty Mỹ như Trung Quốc, Iran, Nga… và cả một số đồng minh của Mỹ như Pháp hoặc Đức! NCSC cũng cung cấp các quy tắc thực hành thiết thực cho các giám đốc điều hành người Mỹ để bảo vệ bí mật thương mại và công nghệ của công ty họ: cách sử dụng điện thoại, máy tính bảng và máy tính, e-mail, khóa USB…

Công ty Capital Goods mà Katrya vào làm cũng có sự hiện diện của CIA là vì vậy.

Khi ra khỏi căn gác trọ, Katrya không tránh khỏi sự căng thẳng trong chiếc váy đen bó sát mới mua. Lớp vải mới cọ vào đùi nàng khi Katrya di chuyển trên hè phố. Xe tắc xi có thể thả nàng xuống ngay trước quán rượu La Compagnie des Vins Surnaturels nhưng Katrya muốn đi bộ một quãng để lấy tinh thần. Nàng muốn bỏ cuộc! Nàng chỉ muốn tranh đấu bằng ngòi bút! Phải dùng thân xác để đạt mục đích là một điều không tưởng nếu không muốn nói là kinh hoàng! Chưa bắt đầu mà đã muốn bỏ cuộc thì làm sao Katrya có thể hoàn thành nhiệm vụ? Không một mục đích hay lý tưởng nào cho công tác này ngoài chuyện bản thân và gia đình bị đe dọa!

Càng đến gần địa điểm, hai chân Katrya cứ như muốn chụm lại vào nhau! Những lời khuyên của Damian ngày nào đang văng vẳng bên tai nàng là Katrya phải đóng kịch cho giỏi và chỉ trung thành thực sự với một phía! Nàng chỉ muốn trung thành với chính mình mà thôi!

Gió thổi ngược chiều làm Katrya hơi se lạnh. Chiếc áo đỏ hơi trễ một bên vai càng làm nàng lạnh hơn nhưng nhiều cặp mắt nam giới ngược chiều sỗ sàng nhìn nàng. Chưa vào màn kịch mà Katrya đã thấy kinh tởm! Cho chính mình ư?

Vào bên trong quán rượu nàng thấy ấm hơn. Mọi thứ trong quán đều có vẻ cũ kỹ và tối với mầu gỗ nâu sậm của bàn ghế. Khách cũng không đông. Không phải ai cũng thích rượu tây! Katrya nghĩ thầm như vậy. Hay chỉ vì còn quá sớm?

Nàng đảo mắt nhìn quanh. Katrya nhìn thấy con mồi của mình ngay. Harrison Jenkins ngồi ở quầy rượu một mình, đúng như nàng đã được biết trước.

Katrya tiến lại gần. Khoảng cách thu hẹp cho nàng nhìn rõ Harrison hơn ở một tổng thể vóc dáng dù là đang ngồi tựa vào quầy rượu. Harrison chợt quay người về phía Katrya đang đi đến. Hắn ta trông già hơn trong ảnh một chút nhưng dễ coi hơn. Cũng không tệ lắm! 48 tuổi thì cũng không đến nỗi nào!

Hắn ta chăm chú nhìn Katrya. Có ai trong quán này không nhìn nàng, kể cả người bán rượu? Hay vì sự có mặt của một người phụ nữ trẻ trong quán rượu hơi xưa cũ là một cái gì khá tương phản? Với số tuổi như nàng lẽ ra phải vào những quán bar tân thời hơn thì mới đúng! Nhưng người ta vào quán rượu để làm gì ngoài chuyện uống rượu? Giải sầu ư? Hay để tìm một người cùng cảnh ngộ để uống cho quên đời? Hoặc để tìm một con mồi? Cũng có thể chỉ là một thói quen! Vậy thì sự hiện diện của Katrya ở đây có thể hiểu sao cũng được!

Katrya chọn một ghế ngồi ở quầy cách Harrison Jenkins 2 ghế. Nàng không cần phải tỏ ra ủ dột vì hiện tại Katrya vừa sợ hãi vừa buồn rầu! Quá thích hợp cho một ly rượu nào đó.

Người bán và pha rượu là một thanh niên trẻ như Katrya. Anh ta tò mò nhìn nàng và đưa menu rượu vì chưa thấy nàng đến đây bao giờ.

Katrya nhìn thoáng và gọi một ly rượu. Một chút rượu làm Katrya nóng hẳn người lên và dạn dĩ hơn. Nàng sẽ phải bắt đầu như thế nào? Gã đàn ông sẽ đến? Mong là như thế vì nàng không thể ra tay trước!

Khi gọi đến ly rượu thứ hai, cả người Katrya nóng bừng lên! Nàng ngồi bắt chéo chân, một bên đùi thon lộ hẳn ra mời mọc những cặp mắt dã thú trong quán đang nhìn chăm bẳm say sưa với những tưởng tượng sôi sục.

Harrison đứng lên, tiến gần đến ngồi cạnh nàng. Đuôi mắt Katrya cho nàng biết điều đó nhưng chỉ thế thôi, Katrya không quay sang nhìn. Đôi mắt nàng đang chăm chú nhìn ly rượu nhỏ xíu trên tay. Dường như mọi sự chung quanh nàng không nghĩa lý gì nữa, ngoại trừ ly rượu và chất cồn đang rạo rực trong nàng. Bỗng dưng Katrya chẩy nước mắt! Nàng khóc thật chứ không đóng kịch! Khóc cho chính mình và những gì đang chờ đón trước mặt không biết sẽ hãi hùng đến thế nào?

Những giọt lệ lấp lánh sáng trên gương mặt nàng càng làm vẻ đẹp của Katrya thêm huyền bí!

Harrison sững sờ nhìn Katrya! Đẹp, đẹp quá! Cô ta là ai? Thất tình ư? Chắc là vậy! Thằng điên nào có thể làm cho cô ta phải đổ lệ? Thằng đàn ông nào ngu thế? Hãy để đấy cho ta giải quyết!

Harrison gọi thêm một ly rượu. Nâng ly lên hắn ta quay sang nói với Katrya:

- Tôi là Harrison! Chúng ta có thể cùng uống và chia sẻ những điều bất hạnh hay khốn nạn nhất đã xẩy ra cho mình không nhỉ?

Lời mở đầu tán tỉnh của Harrison làm Katrya chú ý. Cũng không đến nỗi tệ! Hắn biết nói chuyện!

Nàng quay sang nhìn người đàn ông vừa đến ngồi cạnh mình. Katrya nhìn hắn bằng cặp mắt mơ màng vì nàng có cảm tưởng mình bắt đầu hơi say.

- Harrison?.. Tôi là… Katrya!

Nghe cái tên Katrya, Harrison hoan hỉ nói với nàng bằng tiếng Nga:

- Sao chiều nay tôi lại có may mắn ngồi cạnh một người đẹp Nga như thế này?

Tiếng Nga của Harrison không tồi! Katrya nói với y:

- Anh nói tiếng Nga giỏi lắm! Anh đã từng ở bên Nga sao?

Harrison cười thoải mái:

- Chưa hề đến Nga nhưng tôi nói được tiếng Nga vì công việc.

Katrya hơi mỉm cười, những giọt nước mắt trên má nàng chưa kịp khô:

- Vậy sao?

- Cô ở đây bao lâu rồi mà nói tiếng Anh thật trôi chẩy!

- Cũng gần 1 năm! Tôi đã học tiếng Anh từ trước.

Harrison tò mò hay đó vì là thói quen nghề nghiệp:

- Cô sang đây đi học sao? Hay.. vì lập gia đình với một người bản xứ?

- Cả hai điều anh đoán đều sai! Tôi sang đây tỵ nạn!

Dường như Harrison hơi khựng lại trước câu trả lời của Katrya. Hắn ta lập lại câu trả lời của Katrya nhưng dưới dạng câu hỏi:

- Tỵ nạn sao?

Là một nhân viên cao cấp FBI, Harrison sẽ điều tra xem nàng là ai nên mọi sự phải thành thật, không thể dối trá! Katrya trả lời:

- Đúng thế! Tỵ nạn chính trị! Tôi là một nhà báo bất đồng chính kiến. Ở lại Nga tôi sẽ bị thanh trừng! Vì vậy tôi xin được tỵ nạn ở đây!

Nhìn gần càng thấy Katrya đẹp hơn nhiều. Nhà báo bất đồng chính kiến xin tỵ nạn? Một phụ nữ học thức? Quả là nhiều điểm hấp dẫn! Không thể buông tha cô ta! Harrison nghĩ thầm nhanh chóng: “Mình sẽ chiếm cô ta bằng bất cứ giá nào!”.

- Tôi có thể hỏi cô đang làm việc gì không?

Katrya nhún vai:

- Tôi đang giúp một nhà bất đồng chính kiến Nga khác viết hồi ký, rồi bây giờ tìm được việc trong một công ty xuất cảng. Đối với tôi năm đầu tiên đến Mỹ mà được như thế này thì đã.. quá đủ!

Harrison muốn hỏi vì sao Katrya khóc nhưng không biết có nên tiến nhanh và tiến sâu quá hay không. Thay vì vậy hắn ta nói như thế này với Katrya:

- Tôi chưa thấy cô ở đây bao giờ. Sao hôm nay cô lại đến đây? Có hẹn với bạn ư?

Katrya nhìn Harrison rất kỹ. Hắn ta thông minh và khôn khéo. Đánh lừa hắn không phải dễ!

- Chẳng hẹn với ai cả! Đi ngang đây.. buồn thì ghé vào! Cái tên của quán làm tôi có cảm tưởng mình bước vào đây như.. bước vào một quán rượu bên trời tây!

Harrison bật cười:

- Vào đây rồi cô thấy thế nào?

- Thất vọng!.. Nhưng có lẽ nó phù hợp với tâm trạng tôi hiện tại.. Còn anh thì sao?

- Ngày nào tôi cũng đến đây! Một thói quen cũng không đúng, nhưng có lẽ là ghiền thì phải hơn! Tôi thích rượu tây, thích văn hóa Pháp.

- Anh có nói được tiếng Pháp không?

- Chút ít!

Katrya bèn nói ngay bằng tiếng Pháp:

- Vậy ư? Tôi cũng thích văn hóa Pháp!

Mắt Harrison sáng lên, nhìn Katrya với vẻ tán thưởng không giấu diếm:

- Katrya thật tài hoa! Nói được cả tiếng Pháp!

Nàng nhoẻn miệng cười:

- Cũng chút ít như anh thôi!

- Không! Katrya nói giỏi hơn tôi nhiều!

Chỉ đưa đẩy vài câu chuyện như thế mà Katrya thấy dễ dàng hơn. Người đàn ông trước mặt không ghê sợ như nàng tưởng. Đôi mắt của Harrison rất sáng và thông mình. Hắn ta cũng dễ bắt chuyện và cởi mở.

- Còn anh, làm việc gần đây không?

- Tôi là công chức làm cho chính phủ!

Katrya nhìn Harrison và nói thật lòng:

- Trông anh không ra vẻ công chức hay là người suốt ngày ngồi sau bàn giấy!

Harrison thích thú hỏi lại:

- Vậy Katrya thấy tôi như thế nào?

- Anh hả? Tôi nghĩ qua câu chuyện tôi và anh nói nãy giờ.. anh không thể là công chức vì nghề đó nhàm chán lắm!

Càng lúc Katrya càng thu hút Harrison hơn. Người đàn bà đẹp trước mặt Harrison thông mình, gợi cảm và quyến rũ. Với câu nói vừa rồi có thể hiểu là dưới con mắt nhận xét của cô ta thì con người của Harrison không nhàm chán!

- Công việc của tôi cũng rắc rối và nhức đầu chứ không đơn điệu. Vì vậy cứ tan sở là tôi phải ghé qua đây cho đầu óc được thư giãn một chút.

Katrya cười không hỏi thêm. Như vậy cũng đủ cho ngày đầu tiên. Nàng gọi bồi để trả tiền nhưng Harrison tranh trả tiền. Nàng chỉ nói gọn lỏn:

- Cảm ơn!

Harrison hỏi Katrya với giọng tiếc nuối:

- Gặp lại Katrya ngày mai chứ?

Nàng làm ra vẻ ngạc nhiên:

- Ở đây sao? Tôi không có thói quen uống rượu mỗi ngày. Hôm nay.. chỉ vì buồn quá..!

Harrison khẩn khoản:

- Tôi gặp lại Katrya được không? Hay tối mai mời Katrya đi ăn được nhé?

Katrya tính ngay trong đầu. Tối mai còn phải gặp Gabriel. Không lần lữa với Gabriel mãi được!

- Tối mai tôi bận có hẹn.

- Tối mốt?

Katrya phân vân:

- Tôi phải xem đã, không hứa với anh được.

Harrison nài nỉ:

- Cho tôi số điện thoại của Katrya được không?

Và nàng đã đưa cho Harrison số điện thoại của mình.

Ra khỏi quán rượu La Compagnie des Vins Surnaturels, Katrya thấy thoải mái hẳn. Màn kịch đầu tiên cũng khá hoàn hảo và không tệ lắm! Harrison không đến nỗi kinh khủng như nàng nghĩ. Nhưng đây chỉ mới là ngày thứ nhất! Nói lăng nhăng chưa đủ để con mồi sa bẫy! Phải lên giường với Harrison sao? Làm sao chấm dứt được công tác này trước khi phải ngủ với hắn ta?