Chương 17 --
Ngày đầu tiên đi làm ở Capital Goods đã diễn ra khá suông sẻ. Katrya được sắp xếp cho làm ở bộ phận liên lạc bán hàng. Có hai cộng sự viên cùng làm với nàng trong một phòng riêng. Công sự viên nam là Brandon Lee, người Mỹ gốc Tầu trạc ngoài 30 tuổi. Cộng sự viên nữ cũng cỡ 30 tuổi là Evelyn ít nói nhưng cũng thân thiện. Cả hai người đều chỉ dẫn cho Katrya rất rành mạch những việc phải làm. Họ rất ấn tượng trước khả năng ngoại ngữ của Katrya. Với công việc này, Katrya càng phải trau dồi thêm ngoại ngữ của mình.
Katrya phân vân không biết có nên tìm gặp George Nelson để báo cáo không hay ông ta sẽ ra lệnh cho nàng đến gặp?
Khoảng sau bữa trưa, George Nelson gọi Katrya đến gặp ông ta.
Cái bắt tay thân mật hơn làm Katrya thấy thoải mái. Ông ta mở lời:
- Sao, ngày đầu tiên đi làm như thế nào? Cô có gặp gì khó khăn không?
Katrya ngồi xuống ghế nhoẻn miệng cười trả lời:
- Không có gì khó khăn cả. Mọi người giúp tôi rất tốt! Hy vọng tôi sẽ không làm ông thất vọng!
George Nelson cười:
- Đó chỉ là áo ngoài của cô mà thôi! Đừng lo âu làm chi! Cứ làm việc bình thường và xem đó chỉ là công việc! Tôi không hề kỳ vọng hay đòi hỏi gì vào việc cô làm trong công ty này. Cứ làm việc như mọi người là được rồi.
- Ông nghĩ vậy thật sao?
George Nelson gật đầu:
- Buổi chiều hôm qua gặp gỡ Harrison như thế nào?
Katrya đổi thế ngồi khi trả lời:
- Suông sẻ và tôi tin rằng cá đã cắn câu!
George Nelson bật cười:
- Thế thì tốt lắm! Phía bên kia có liên lạc với cô chưa?
- Chưa thấy! Nhưng chắc cũng sớm thôi!
- Cô có muốn kể cho tôi nghe câu chuyện trao đổi giữa cô và Harrison trong ngày đầu tiên ra sao không?
- Ông muốn biết? Để tôi kể.. Bắt đầu như thế nào đây? Tôi vào quán rượu đó với tâm trạng.. khá căng thẳng và sợ hãi. Tôi không sợ hắn ta nhưng tôi sợ những gì phải làm với Harrison trong thời gian tới. Tôi sợ vì nghĩ mình phải.. bán thân xác mình! Điều này làm tôi sợ..
George Nelson yên lặng lắng nghe. Gương mặt ông ta không để lộ một xúc cảm nào.
Katrya tiếp tục:
- Hắn ta làm quen trước và gợi chuyện. Khi biết tên tôi là Katrya, hắn ta nói với tôi bằng tiếng Nga khá trôi chảy. Điều này làm tôi đỡ căng thẳng. Hắn ta thích văn hóa Pháp nên tôi cũng nói với Harrison vài câu tiếng Pháp.
- Cô đã sửa soạn trước và biết rõ về Harrison đúng không?
- Đúng vậy! Grigory đã cho tôi biết về những sở thích của Harrison!
- Tốt lắm! Nhưng cô nói cá đã cắn câu là sao?
- Hắn ta mời tôi đi ăn tối!
- Cô nhận lời không?
- Không! Tôi có một vài cái hẹn khác nên bắt hắn ta chờ. Nhưng tôi cho số điện thoại của tôi để liên lạc sau.
George Nelson gật gù và có vẻ thích thú:
- Cô làm tốt lắm!
Katrya tò mò:
- Các ông sẽ làm gì với Harrison?
George Nelson bật cười:
- Cô muốn chúng tôi bắt Harrison ngay để cô được chấm dứt nhiệm vụ sớm sao?
- Tôi không có ý đó.. Tôi hiểu là phải đợi đến khi Harrison bán thông tin nào đó cho Grigori thì các ông mới ra tay!
- Phải như thế thôi! Trong thời gian đầu cô không cần phải báo cáo với tôi trừ khi có chuyện quan trọng. Nhưng nếu cô bị đe dọa hãy cho biết, chúng tôi sẽ giúp cô! Như vậy được chưa?
Katrya không nói gì nữa. Trò chơi này nàng phải tự đóng kịch, thay đổi và đối phó uyển chuyển.. để mà sống sót! Đúng y như Damian đã từng nói.
Tối hôm đó khi ăn tối cùng với Gabriel, Katrya đã giữ thái độ nhiệt tình và âu yếm như một người tình thực sự của Gabriel. Nàng cởi mở hơn, không khép kín như trước.
Gabriel đã biết Katrya tìm được việc làm khác ngoài chuyện giúp viết hồi ký cho Kharkov.
Chàng ân cần hỏi Katrya:
- Công việc mới em làm ra sao?
- Mới vào làm nhưng thoải mái, lương cũng khá. Từ tháng tới anh không cần giúp em trả tiền thuê nhà nữa. Cám ơn anh nhiều lắm suốt thời gian qua. Có thể em sẽ tìm một chỗ ở khác rẻ hơn.
- Anh muốn giúp em dễ dàng trong việc hội nhập đời sống mới ở đây. Đây chỉ là chuyện nhỏ.
Katrya nhìn Gabriel. Hay nàng cứ thử yêu anh ta đi! Đây là một người đàn ông tốt! Nhưng hình ảnh của Harrison lại hiện lên làm Katrya phải dừng lại. Nàng không muốn lợi dụng và làm Gabriel phải khổ vì mình! Katrya phải làm gì bây giờ? Hay đợi chuyện Harrison kết thúc đã rồi.. hãy để cho tình cảm sinh sôi nẩy nở với Gabriel?
Katrya đã nói với Gabriel bằng tất cả sự chân thành của mình:
- Em.. không xứng đáng nhận được sự giúp đỡ.. và lòng tốt của anh như vậy! Đừng làm em phải khó xử… Em không biết phải nói như thế nào..
Gabriel hơi buồn bã khi nhìn Katrya:
- Đừng thắc mắc gì cả. Anh muốn giúp em, chỉ vậy thôi! Em đừng nghĩ đây là một gánh nặng hay phải trả lại sự giúp đỡ này. Hay là em..
Katrya ngạc nhiên hỏi lại Gabriel:
- Anh muốn nói gì?
Gabriel có vẻ bứt rứt và khó khăn khi đặt câu hỏi với Katrya:
- Em.. đã từng yêu ai hay.. đang yêu ai không? Vì.. mặc dù chúng ta đang hẹn hò và anh đã từng nói yêu em nhưng em chưa từng.. nói với anh như vậy..
Tội nghiệp cho Gabriel! Katrya nghĩ như vậy khi trả lời câu hỏi này:
- Có lẽ vì cuộc đời của em.. đã làm em khó mà yêu một người nào đó hết mình được! Em thích anh. Em có nhiều tình cảm với anh.. rất nhiều..
Gabriel như trút được gánh nặng đang làm chàng hồi hộp nghe câu trả lời của Katrya.
- Không sao cả, anh chỉ muốn biết như vậy thôi. Anh sẽ chờ. Em hiểu anh muốn nói gì chứ?
Katrya gật đầu. Sự chân tình của Gabriel làm nàng xúc động. Nhưng đây không phải là tình yêu mà nàng mong đợi! Phải thế nào mới gọi là yêu? Nàng không biết. Cũng chưa biết! Và cũng có thể.. sẽ không bao giờ biết đến tình yêu hay sao đây?
Nghĩ như vậy và Katrya cười gượng với Gabriel.
- Em xin lỗi anh!
- Đừng nói lời xin lỗi! Em có lỗi gì đâu? Yêu hay không yêu là có lỗi sao? Anh không nghĩ như vậy!
Katrya an ủi Gabriel:
- Chúng ta cứ như thế này cho đến khi em có thể sống cho chính mình.. chắc lúc đó em sẽ biết thế nào là tình yêu! Hiểu cho em…
- Anh hiểu và anh vẫn ở đây chờ đợi em.
- Cám ơn anh, Gabriel!
Khi đưa Katrya về nhà, lúc từ giã, Katrya đã ôm lấy Gabriel và vỗ về. Không phải là tình yêu. Chưa phải là nàng đã yêu Gabriel nhưng chỉ muốn bầy tỏ một thứ tình cảm vu vơ nào đó, cảm kích và mang ơn nhưng chưa hề rung động!
Grigori chưa hề liên lạc với Katrya nhưng chắc chắn là chúng vẫn theo dõi nàng.
Với công việc mới, Katrya chỉ giúp Kharkov vào những ngày cuối tuần. Coi như đã hoàn tất, chỉ cần sửa đổi một vài chương mà ông ta yêu cầu nếu không vừa ý. Công việc mới nàng làm rất tốt và không gặp khó khăn gì. Thêm hai người quen duy nhất ở đây là hai cộng sự viên cùng làm. Họ cũng chẳng tò mò vì sao Katrya lại đến Mỹ được. Hình như ai cũng có cuộc sống riêng và không ai quan tâm đến ai.
Harrison gọi điện thoại cho Katrya hai lần. Đến lần thứ ba nàng mới nhận lời đi ăn tối với hắn. Không phải là chiêu trò gì nhưng thật ra Katrya muốn trì hoãn đến những lúc phải vào cuộc với Harrison thực thụ.
Một buổi tối thứ sáu mà Katrya đã thoái thác với Gabriel là nàng bận để đi ăn tối với Harrison.
Katrya không để hắn ta đến đón mà hẹn gặp ở tiệm ăn. Nàng biết Harrison thừa biết nàng ở đâu nhưng không muốn hắn ta đến đón. Sợ gặp Gabriel sao? Không đâu! Nhưng chỉ vì nơi này Gabriel đã trả tiền thuê nhà suốt bao lâu nay! Có một cái gì không ổn không phải sao?
Harrison đứng đợi Katrya ở ngoài cửa tiệm ăn. Hắn ta tươi nét mặt khi nhìn thấy Katrya.
Katrya nhỏ nhẹ hỏi:
- Sao anh phải đứng đây? Mới đến ư?
- Không, tôi đến lâu rồi. Nhưng không muốn vào trong. Tôi muốn chờ Katrya ở đây.
Nàng hơi mỉm cười nhìn Harrison. Không phải lúc đi làm, hắn ta ăn diện trông cũng được. Có lẽ khi còn trẻ Harrison là một người bảnh trai.
Harrison là một người lão luyện trong tình trường và nhiều kinh nghiệm với đàn bà, đây là điều Katrya nhận ra ngay. Hắn ta rất nhẫn nại, không suồng sã và chăm chú quan sát cũng như tìm hiểu về Katrya. Liệu hắn ta có nhận ra Katrya đang dối gạt hắn hay không?
Những lời đối thoại giữa Katrya và Harrison được Katrya suy nghĩ và cẩn trọng. Những lúc chưa tìm được câu trả lời thì nàng chỉ mơ màng nhìn Harrison như thôi miên nhưng thực chất muốn đào sâu và tìm hiểu nhiều về con người mà nàng phải chinh phục.
- Katrya thích gì nhất?
Câu hỏi đột ngột của Harrison làm nàng giật mình. Nàng hỏi lại với vẻ ngạc nhiên thật sự:
- Anh muốn nói sao?
Harrison cười. Hắn ta có nụ cười rất tươi. Đuôi mắt dài nhiều nếp nhăn lại nhíu lại với nụ cười. Harrison đưa tay xoay xoay ly rượu vang đỏ trước mặt rồi đáp:
- Tôi tò mò muốn biết những ý thích của Katrya? Một người đẹp trí thức dùng ngòi bút đấu tranh! Thật mạnh mẽ và thu hút!
Katrya cười và liếc Harrison với ánh mắt hơi tình tứ:
- Không hẳn là như vậy đâu! Bề ngoài có thể giả trá không phải sao? Một phụ nữ thì vẫn là một người đàn bà!
Harrison càng chăm chú nhìn Katrya khi nói:
- Tôi chưa hề gặp một phụ nữ nào thông mình và quyến rũ như Katrya!
- Thật sao? Hay anh chỉ nói như thế cho tôi thích?
- Hoàn toàn là thật! Trở lại câu hỏi khi nãy Katrya thích gì nhất?
- Ý anh hỏi nghĩa là sao? Thích gì là thích gì? Anh muốn hỏi tôi về ước muốn nào ư? Câu hỏi quá tổng quát làm sao tôi có thể trả lời?
- Tôi muốn biết những ý thích của Katrya?
- Để làm gì? Anh thử đoán xem!
Nói xong câu đó Katrya bỗng thấy hứng thú trong trò chơi này! Đây có phải là một trò chơi do chính nàng phải tự biên tự diễn không?
- Katrya không giống như những phụ nữ khác, tôi đoan chắc như vậy! Ở một phụ nữ như cô có nhiều bí ẩn lôi cuốn!
Nghe Harrison dùng chữ “bí ẩn”, Katrya hơi chột dạ và nhắc nhở mình càng phải cẩn thận hơn nữa.
Nàng nói:
- Mới gặp gỡ thì đương nhiên chúng ta đâu có biết gì về nhau. Nhưng như anh đã biết khi thấy tôi nói được tiếng Anh, tiếng Pháp chút ít. Tôi thích tìm hiểu về ngôn ngữ và văn hóa của nhiều quốc gia trên thế giới. Thích đi du lịch nhưng điều này không dễ vì khả năng tài chánh của tôi không cho phép tôi thực hiện điều này. Thích những cái đẹp.. sang trọng.. Toàn là những thứ chỉ dành cho người giầu có! Nhưng có lẽ với phụ nữ thì chắc hẳn đều như thế cả! Sự xa xỉ là một ước muốn tự nhiên. Anh có nghĩ như vậy không? À.. mà tôi cũng thích tham dự lễ hội, thích nổi bật trong đám đông.. nhưng toàn là những điều không thể… Thật đúng là đàn bà viển vông!
Nói xong Katrya nhìn Harrison như thăm dò. Trong những ý thích mà nàng vừa nói với Harrison thì đến hai phần ba là không đúng! Muốn hắn ta nợ vì nàng thì phải nhắm vào những thứ xa xỉ chứ!
Harrison bật cười:
- Vậy thì sang được vùng đất tự do Katrya có thể thực hiện được những ước muốn này.
Katrya cười đưa đẩy:
- Anh giới thiệu cho tôi một người đàn ông giầu có sẵn sàng làm theo những ước muốn của tôi đi!
Harrison trả lời nửa đùa nửa thực:
- Cần gì phải giới thiệu ai chứ. Người ấy đang ngồi trước mặt Katrya đây này!
Katrya nhìn Harrison như thôi miên và nói lấp lửng:
- Anh không.. nói đùa hay chọc ghẹo tôi chứ? Tôi không phải là người dễ bị lay chuyển hay trêu đùa đâu!
Harrison với vẫn nụ cười đó khi nói với Katrya:
- Người phụ nữ đang ngồi trước mặt tôi đêm nay là một con mèo tuyệt đẹp với những móng vuốt sắc bén và cứng cáp của một con cọp cái. Nếu tôi sơ xẩy có thể bị nó cào sướt chẩy máu. Nhưng chỉ là những vết thương êm ái mà không hại đến tính mạng làm tôi càng thích con mèo này hơn!
Katrya nghĩ thầm, hiệp đầu chúng ta bất phân thắng bại! Nhưng Harrison không phải là một kẻ dễ bị lừa gạt! Phải khẳng định như thế! Tuy nhiên hắn ta là một kẻ không nhàm chán! Nhưng sẽ trở thành nguy hiểm nếu bị phản bội! Đây không còn là trò đùa nữa! Nàng không biết những điều mình đang làm sẽ đưa nàng đến đâu!
- Anh đã biết về những sở thích của tôi. Còn anh thì sao? Tôi chưa biết gì về anh cả. À quên, tôi độc thân và chưa hề lập gia đình bao giờ. Tôi không muốn hẹn hò với một người đang lập gia đình, anh hiểu chứ?
Harrison lại cười:
- Tôi đã ly dị và không dính líu gì tới phụ nữ nào khác cả. Katrya yên tâm chưa? Tôi cũng như Katrya thích đi du lịch và tìm hiểu về nhiều văn hóa khác nhau của những xứ sở đó. Hàng năm dù công việc bận rộn nhưng tôi vẫn dành thì giờ nghỉ để đi du lịch. Đi một mình không vui bằng có bạn đồng hành hay người yêu thì càng tuyệt vời hơn. Đi party thì phải có người đẹp đi cùng. Vì độc thân nên tôi chỉ đi ăn ở ngoài. Thích ăn ngon, uống rượu ngon nhưng không nghiện rượu. Không hút thuốc. Sức khỏe tốt. Thích đi xem kịch, xi nê, nghe nhạc. Tôi cũng thích thể thao nhưng chỉ là thích xem những trận đấu bóng rổ. Thích đi xe đạp vào cuối tuần.. Còn gì nữa không nhỉ? Chắc hết rồi.
Katrya cười khúc khích:
- Những điều anh vừa kể làm tôi không thể không cười vì thú vị!
- Thấy thú vị? Tại sao?
- Anh kể chi tiết.. đúng như một người đang đi tìm bạn gái!
- Thì đúng như vậy thật! Katrya đã hớp hồn tôi ngay từ lúc chúng ta gặp nhau trong quán rượu.
- Trước mặt tôi anh là một người đàn ông lão luyện trong tình trường. Chắc anh phải yêu nhiều phụ nữ lắm?
- Tôi quen nhiều phụ nữ. Đúng! Nhưng yêu thì.. tôi chỉ yêu người phụ nữ đầu tiên đến trong đời tôi khi tôi còn trẻ. Không kết hôn với cô ấy vì có lẽ lúc đó tôi còn quá trẻ. Sau này cứ hối tiếc! Nhưng đó là chuyện của quá khứ. Ngay với người vợ duy nhất mà tôi đã ly dị thì cũng không phải vì yêu mà lấy. Chỉ bị trói buộc vì bổn phận làm cha. Tôi có 2 người con đã trưởng thành. Chúng đã lập gia đình. Còn quen nhiều phụ nữ thì có lẽ tại tôi thích cái đẹp!
- Vậy làm sao tôi dám hẹn hò với anh chứ? Khi nhìn thấy một người đàn bà đẹp khác thì anh lại chạy theo. Tôi không muốn hẹn hò với một người thích chạy theo phụ nữ đẹp! Tôi chỉ muốn anh ta là của tôi mà thôi!
- Gặp một người phụ nữ đẹp và thông minh như Katrya thì tại sao tôi phải chạy theo những người khác chứ? Tất cả đều lu mờ trước Katrya!
- Nẫy giờ nghe anh nói, không phải anh là người chóng chán hay sao mà có nhiều đàn bà như thế? Bao nhiêu mới là đủ?
- Những phụ nữ trước đây mà tôi đã biết, họ chỉ đáp ứng được nhu cầu thể xác của một người đàn ông nên người nào cũng như người nấy. Họ thiếu cái phần tri thức để hòa nhập được với tôi nên tôi chóng chán! Tôi rất thẳng thắn Katrya có thấy như vậy không?
Tất cả những điều Harrison vừa nói như thể tỏ lộ toàn thể con người của anh ta với Katrya. Nàng thấy không những cá đã cắn câu mà đã sa vào lưới tình do Katrya đang giăng ra. Nhưng chính nàng cũng thấy con mồi này.. hấp dẫn! Katrya giật mình! Thế nghĩa là sao? Con người của Harrison làm nàng chú ý đến nhiều hơn là Gabriel! Tại sao nàng lại so sánh Harrison và Gabriel? Thôi thì cứ để mọi chuyện đến đâu thì đến!
Katrya nhìn Harrison với ánh mắt cố tỏ ra dịu dàng:
- Cám ơn sự thành thật của anh. Nhất là mới gặp nhau mà anh đã nói cho tôi nghe như vậy. Tôi nghĩ chắc không phải với người phụ nữ nào anh cũng nói như thế.
- Chưa bao giờ, ngay cả với vợ cũ của tôi!
- Vậy thì tại sao anh lại nói với tôi như vậy khi chúng ta mới gặp nhau chưa được bao lâu?
- Bởi vì tôi rất nghiêm chỉnh trong sự hẹn hò này. Tôi coi trọng mối tương giao này. Tôi muốn.. Katrya hãy là bạn gái của tôi.
Katrya nâng ly rượu vang và uống cạn ly:
- Vậy thì chúng ta cứ thử xem có hợp nhau không nhé? Không hợp thì chia tay được chứ?
Harrison nghiêm giọng nói với Katrya:
- Tôi không xem đây là trò đùa đâu Katrya! Tôi thích em thật mà! Tôi đã không ngừng nhớ về em. Chưa hề có cảm giác như vậy! Như thể là tôi đang trở lại nhiều năm trước khi mới bắt đầu biết yêu.
Biết là Harrison nói thật lòng nhưng cũng có thể khi hắn tán tỉnh đàn bà thì sẽ như vậy! Nhưng thật hay giả thì có gì quan trọng vì đây đang là một trò chơi mà! Harrison muốn tiến tới nhanh hay sao? Nghĩ như vậy và Katrya nói liền:
- Còn quá sớm không khi nói như vậy? Chúng ta hãy tìm hiểu nhau nhiều hơn đi!
- Nhưng em có tin là anh nói thật không?
Katrya gật đầu:
- Tin! Nhưng phải có thời gian! Nhưng anh phải hiểu vì thế mà.. đến giờ em chưa hề yêu ai!
- Anh sẽ giúp em khám phá và hưởng thụ tình yêu!
Chà, hắn ta bắt đầu tấn công mạnh bạo mà cũng mạnh miệng nữa!
Katrya nheo mắt nhìn Harrison:
- Trước tiên hãy khám phá đã! Anh chưa biết rõ con người em ra sao mà đã yêu rồi sao? Chưa phải đâu!
Harrison không buông tha:
- Cuối tuần đi xem kịch với anh nhé?
Katrya và Harrison đã hẹn hò như thế.
Katrya đã đóng vai trò của mình rất hoàn hảo. Lắm lúc bên cạnh Harrison và trò chuyện cùng hắn rất dễ dàng và buông thả đến nỗi Katrya phải tự đặt câu hỏi cho chính nàng là hiện tại nàng đang đóng kịch hay cũng có đôi phần là thật! Nhưng con người của Harrison khá hấp dẫn với sự thông minh nhậy bén và nhiều ý thích giống Katrya. Dần dần Katrya lại có cảm tưởng nàng phải đóng kịch với Gabriel nhiều hơn!
Sống thành hai con người khác nhau với 2 người đàn ông cũng hoàn toàn khác nhau không dễ dàng cho Katrya! Nàng luôn luôn phải cảnh giác để che đậy! Chỉ có lúc về nhà trong căn gác trọ một mình, Katrya mới được nhẹ nhõm! Nhưng nàng không còn khóc thầm cho thân phận mình nữa. Hoàn cảnh đã làm Katrya mạnh bạo và già dặn hơn! Hay nàng đã được sinh ra để làm gián điệp?
Khi không thể trì hoãn và kéo dài hơn nữa khi số nữ trang mà Harrison tặng nàng đã lên khá nhiều thì Katrya biết là nàng đã thực sự phải vào cuộc và phải lên giường với Harrison! Không còn nại ra bất cứ lý do gì để từ chối nữa nếu không muốn hoàn thành công tác.
Lúc này đến phiên Katrya phải tự lừa dối chính nàng khi phải ngủ với Harrison. Lần đầu tiên phải làm chuyện đó với Harrison, khi về nhà Katrya đã khóc rất lâu vì thấy mình dơ bẩn và đáng khinh! Nàng không còn muốn gặp Gabriel nữa! Katrya phải nói với Gabriel như thế nào?
Để xoa dịu tâm trạng, Katrya bắt đầu phải đi bác sĩ xin thuốc ngủ. Những giấc ngủ đến từ thuốc đã cho Katrya ổn định hơn. Nhưng nàng vẫn chưa dứt khoát được với Gabriel! Tại sao vậy?