Chương 18 --
Harrison càng ngày càng say mê Katrya hơn. Ngoài sắc đẹp, điểm thu hút Harrison nhiều nhất chính là sự thông minh và đầu óc với nhiều kiến thức của Katrya.
Harrison và Katrya đã tranh luận về George Orwell và Huxley. Orwell và hai tác phẩm “Animal Farm” và “1984” cho thấy một xã hội trong đó bất công, thối nát được ngụ trang dưới chiêu bài cách mạng vô sản. Huxley với “Brave New World” đã mô tả sống động thế giới ngày hôm nay dù đã được viết cách đây ¾ thế kỷ. Cả hai đều cho rằng độc tài sẽ biến con người thành những cỗ máy, không còn nhân tính, không phẫn nộ, vô cảm, chỉ biết phục tùng.
Với cộng sản, trung thực của truyền thông không còn nữa, lịch sử được ngụy tạo và viết lại với dối trá trắng trợn. Dối trá đã trở thành sự thật. Mang chiến tranh đi cho chiêu bài tìm kiếm hòa bình, bạo lực là công lý. Còn nữa, ngu dốt là sức mạnh. Những ưu tư của Orwell từ bao nhiêu năm trước nay áp dụng với thế giới hiện tại không hề sai!
Huxley trong tác phẩm “The Brave New World” đã có một cái nhìn và quan điểm khác hẳn Orwell. Ông ta đứng ở vị trí của một người sống trong thế giới tự do mà viết. Huxley không tin vào sự hữu hiệu của chính sách chỉ cai trị bằng kinh hoàng. Huxley nghĩ khủng bố là một yếu tố để cai trị. Ông ta cho rằng phải biến những người dân thành chiến sĩ để bảo vệ chế độ. Mỗi người dân sẽ trở thành cai tù cho chính mình vì không muốn mất quyền được hưởng lạc với đời sống vật chất của mình.
Trong “the Brave New World” Huxley đã viết là nhờ kiểm soát tư tưởng và khủng bố thường trực để giữ cho dân chúng phải phục tòng thì ngày nay những chế độ độc tài hoàn hảo nhất như Trung Hoa và Nga cũng theo như thế. Đấy là một nhà tù không tường không xích, trong đó tù nhân không nghĩ đến chuyện vượt ngục và cũng không nghĩ đến chuyện lật đổ kẻ cầm quyền bởi vì nhờ được tiêu thụ và giải trí, những người nô lệ lại yêu thích thân phận nô lệ của mình!
Katrya đã cãi vã và tranh luận kịch liệt vì nàng đã sống dưới chế độ cộng sản và hiểu rất sâu sắc thế nào là cưỡng bức ngôn ngữ, và xã hội bị tàn lụi, bị bức tử. Katrya đồng ý với quan điểm của Orwell. Orwell chống cộng sản một cách quá khích. Katrya nghĩ rằng chế độ cộng sản phi nhân phải bị giải thể và đương nhiên sẽ bị sụp đổ và đào thải. Còn Harrison thì đứng về phía biện luận của Huxley. Anh ta cho rằng cộng sản sẽ và đang biến thể thành độc tài độc đảng chuyên quyền và không thể bị đào thải.
Những lần tranh luận như thế, Katrya đã sống thật với con người của mình. Đó chính là nhà báo dũng cảm Katrya! Phần Harrison, những giây phút tranh luận sôi nổi đó với Katrya thì anh ta càng nhìn rõ thấy Katrya là viên ngọc quý sáng lấp lánh với nhiều sắc cạnh cứng rắn do được tôi luyện trong hoàn cảnh xã hội của cô ấy. Càng nghe Katrya lập luận, Harrison càng bị Katrya mê hoặc nhiều hơn.
Buổi trưa hôm nay Katrya đã nại cớ không khỏe xin nghỉ làm sớm để đi với Harrison. Không biết hắn ta muốn dành cho nàng một sự ngạc nhiên nào đó. Katrya cũng hơi tò mò.
Harrison đến đón Katrya. Vào xe, nàng hỏi:
- Anh định dành cho em sự đặc biệt gì đây làm em cứ thắc mắc suốt từ sáng đến giờ?
Harrison cười với vẻ bí ẩn:
- Đến nơi rồi em sẽ biết! Nói trước mất hay!
Katrya không hỏi thêm nữa.
Đi khoảng chừng 20 phút đến đường West 47, nơi này vẫn còn nằm trong Manhattan. Mãi Harrison mới tìm được chỗ đậu xe.
Hắn ta dắt tay Katrya đến một tòa nhà cao tầng. Đây là loại chung cư hạng khá sang, Katrya có thể đoán như vậy.
Nàng hỏi Harrison:
- Đi gặp ai ở đây sao?
- Gặp người môi giới!
- Môi giới gì cơ chứ?
Harrison nhìn Katrya khi bước vào bên trong:
- Môi giới địa ốc để mua!
Nghe vậy Katrya hiểu ngay là Harrison bắt đầu nợ vì nàng và như vậy là Grigori đã tiếp cận được Harrison và hắn ta đã đồng ý hợp tác và bán thông tin gì đó cho Grigori. Phải thông báo cho George Nelson sớm thôi.
- Ở đây chắc đắt lắm?
- Nhưng tiện lợi và thoải mái. Em sẽ thích!
Katrya nghĩ thầm: Không lẽ hắn mua cho mình?
- Chuyện chính là anh thích chứ em thì ăn thua gì. Anh ở đây chứ em đâu có ở.
Harrison bóp mạnh tay Katrya:
- Mua cho em!
Dù đã đoán nhưng Katrya cũng vẫn hơi không ngờ! Nàng vờ hỏi:
- Tại sao chứ?
Harrison ghé vào tai Katrya nói nhỏ thật ngọt ngào:
- Tổ ấm của chúng ta!
Nàng nghe mà hơi rợn người! Không ngờ tình cảm của Harrison lại sâu đậm với nàng như thế! Chẳng lẽ hắn ta muốn ăn đời ở kiếp với Katrya hay sao? Vậy đến khi kết thúc nhiệm vụ thì sao? Katrya mong phía Mỹ sẽ sớm bắt Harrison để giải quyết gọn mọi chuyện. Còn Gabriel? Anh ta sẽ nghĩ sao khi Katrya dọn đi và khám phá ra có một Harrison trong cuộc đời nàng?
Khi Harrison và Katrya vào văn phòng địa ốc thuê ngay dưới nhà. Người môi giới có lẽ đã nói chuyện hay gặp gỡ Harrison một vài lần vì thấy không có gì xa lạ.
Harrison giới thiệu Katrya là bạn gái của anh ta với người này. Người môi giới tên gì Katrya không nhớ nữa vì nàng đang nghĩ đến chuyện ngày càng bị sa lầy, không còn biết sẽ thoát ra bằng cách nào?
Căn gác không lớn lắm nhưng đầy đủ tiện nghi, sang trọng, ở tầng thứ 6 nhìn ra ngoài toàn kính.
Harrison vui vẻ hỏi Katrya:
- Em thấy thế nào? Có thích không?
Câu trả lời của Katrya là nụ cười mỉm và gật đầu. Nàng đâu có thể nào làm gì khác bây giờ? Harrison đã nhất định trói buộc nàng rồi!
Katrya thầm thì với Harrison:
- Bất ngờ quá! Món quà ngoài sức tưởng tượng của em! Nhưng mà làm sao anh..
Harrison hiểu ý Katrya muốn nói gì. Hắn ta nói nhỏ với Katrya:
- Đừng lo! Anh đã dùng 2 phần 3 số tiền để dành về hưu vào việc mua nơi này. Nhưng với số tiền này chỉ đủ trả được một nửa trị giá của condo này. Giá mua là 1 triệu 130 ngàn. Phần còn lại nợ trả góp. Anh lo được, em yên tâm!
Katrya không nói gì nhưng nghĩ đến chuyện phải sống chung hẳn với Harrison một thời gian thật là quá khiếp sợ! Chẳng lẽ Harrison si mê nàng đến độ không nghi ngờ gì sao? Nhất là một khi phía Nga liên lạc với anh ta?
Căn gác này được mua dưới tên cả Harrison và Katrya. Cả hai đồng sở hữu. Khi đặt bút ký tên vào giấy tờ, Katrya có cảm tưởng nàng đang tự đưa đầu và cổ của mình vào thòng lọng. Ai sẽ là người xiết dây thòng lọng? Grigori? Harrison? Phía Mỹ? Hay chính là nàng?
Lúc đi về Katrya nói với Harrison:
- Hôm nay em mệt, muốn về nhà nghỉ sớm! Mình gặp nhau sau nhé?
Harrison đưa Katrya về mà lòng vui như mở hội. Harrison nghĩ thầm chỉ một thời gian ngắn nữa thôi Katrya sẽ hoàn toàn thuộc về anh ta.
Đến nơi, xuống xe, Katrya nói:
- Anh về nhé. Không cần đưa em vào đâu. Mình gặp nhau sau.. Cám ơn anh.
Vừa về đến căn gác trọ, mở cửa vào Katrya nhìn thấy ngay một tờ giấy mầu vàng quen thuộc nhét qua khe cửa. Grigori!
Chỉ có hàng chữ vỏn vẹn trên tờ giấy vàng: “8 giờ PM”
Quả thật Katrya đang căng thẳng và mệt nhoài nhưng không còn cách nào khác. Nàng nhìn đồng hồ. Còn 2 tiếng nữa.
Katrya ăn tối và nghỉ ngơi một lúc. Grigori cần gặp nàng để làm gì?
Như mọi lần, Katrya đi bách bộ trên lề đường và chỉ vài phút sau, một chiếc xe đen chạy sát đường chầm chậm và đậu ngay bên cạnh vỉa hè. Grigori thay đổi xe luôn luôn. Nhưng Katrya biết là hắn chứ không có ai khác!
Cửa xe mở. Katrya bước vào ngồi băng ghế sau. Vẫn cái mùi rượu vodka quyện lấy mùi thuốc lá đắt tiền, mùi nước hoa đàn ông và chắc cả mùi mồ hôi của Grigori làm Katrya muốn lợm giọng.
Lần này Katrya lên tiếng trước:
- Harrison nợ rồi đấy! Công tác chấm dứt được chưa?
Grigori cười hà hà:
- Cô nói đùa với tôi à? Chỉ mới là bắt đầu! Cô làm rất tốt! Sắp dọn nhà phải không?
Hắn ta biết hết! Katrya than thầm! Không biết Grigori có nghi ngờ gì chuyện nàng đi làm ở công ty Capital Goods không?
Katrya buồn bã hỏi Grigori dù nàng thừa biết câu trả lời:
- Bao giờ mới chấm dứt?
Thay vì trả lời vào câu hỏi của Katrya, Grigori nói sang chuyện khác:
- Tối nay gặp cô vì tôi muốn cho cô biết tin về gia đình của cô.
Katrya hoảng hốt hỏi:
- Gia đình tôi sống tốt chứ?
- Về tài chánh thì tốt vì chúng tôi chu cấp đầy đủ. Các em của cô Nikita và Yuri đều vẫn đang đi học đại học. Họ được như vậy là nhờ cô, nên cứ tiếp tục giúp đỡ họ như vậy. Phải đợi đến 2 năm nữa thì em cô là Nikita mới ra trường và có thể giúp đỡ gia đình được. Đừng quên bản án của cô là đào thoát sang Mỹ và phản bội tổ quốc! Bản án đó không bao giờ được xóa bỏ! Chúng ta đều cần nhau. À mà quên cha của cô độ này yếu lắm rồi!
Cuộc gặp gỡ tối nay chỉ để nhắc nhở cho Katrya về “những bổn phận” mà nàng phải báo đáp bằng cách cho Grigori lợi dụng tối đa! Sau Harrison còn có những ai khác nữa?
Khi xuống xe và đi bộ về căn gác trọ của mình, hai hàng nước mắt của Katrya cứ tuôn ra làm nàng không nhìn rõ chung quanh. Những bước chân chập choạng của nàng cứ như thế cho đến khi nàng về đến căn gác trọ.
Khi khóa chốt cửa căn gác trọ, Katrya nằm vật xuống giường. Nàng muốn được giải thoát! Nàng phải làm gì để được giải thoát? Nếu Katrya nói hết sự thật cho Gabriel liệu anh ta có giúp nàng được giải thoát hay không? Hay Gabriel lại trở thành một mục tiêu khác của Grigori?
Đêm đó nàng nghĩ đến chiếc bàn chải đánh răng của nàng đã gửi đến công ty tìm huyết thống mới đây. Katrya đã hành động đúng hay sai? Nàng muốn tìm người cha ruột của mình! Địa chỉ nàng để tên và địa chỉ hộp thư. Cả 2 tuần nay nàng chưa ra hộp thư.
Nhưng một khi Katrya đã nghĩ Gabriel có thể trở thành mục tiêu cho Grigori tấn công thì liệu nếu nàng tìm được cha mình thì liệu cha của Katrya lại sẽ bị nguy hiểm không? Có thể lắm? Nàng phải làm sao?
Hôm sau đi làm như thường lệ. Katrya tìm gặp George Nelson ngay.
Vừa thấy nàng bước vào phòng, George Nelson hỏi ngay:
- Có biến chuyển ư?
Katrya gật đầu.
George Nelson chỉ tay ra hiệu:
- Ngồi xuống và nói cho tôi nghe. Trông cô không khỏe lắm!
Katrya gượng gạo trả lời:
- Dạo này tôi ngủ không tốt lắm!
George Nelson:
- À tôi hiểu! Nhưng có chuyện gì sao?
- Tôi muốn báo cho ông biết là Grigori đã liên lạc được với Harrison.
- Grigori nói với cô?
- Không! Nhưng Harrison bắt đầu nợ nần!
- Harrison nói với cô sao?
- Hắn ta đưa tôi đi ký giấy tờ mua một căn gác trị giá hơn 1 triệu 130 ngàn đô la.
George Nelson nhìn Katrya và thầm đánh giá người gián điệp nhị trùng bất đắc dĩ này. Cô ta giỏi hơn ông ta tưởng. Katrya đã làm Harrison quỵ trong một thời gian ngắn mà không chút nghi ngại! Với bao nhiêu năm trong ngành FBI, và leo lên được cấp bậc đó mà vẫn bị sa lưới tình! Thành thử ra ai cũng có nhược điểm! Harrison cũng không tránh khỏi! Với số lương của Harrison làm sao mua nổi một căn condo ở Manhattan? Harrison không sợ bước đi này sẽ bị nghi ngờ là tiền ở đâu sao? Chắc chắn hắn ta có nghĩ đến và sẽ tìm cách che giấu hay chứng minh là có tiền một cách trong sạch, hợp pháp!
- Harrison trả hết hay nợ?
- Hắn nói với tôi lấy hai phần ba tiền để dành về hưu để đặt cọc mua, phần còn lại thì đi vay.
- Ai là người đứng tên?
- Cả tôi và hắn nhưng giấy nợ thì chỉ mình Harrison!
Thế là Harrison đã si mê Katrya quá rồi, George Nelson nghĩ thầm. Dù vẫn cho người theo dõi Harrison nhưng vẫn chắc có lúc không kiểm soát được. Vậy thì Harrison đã bán tin cho Nga chưa? Chắc Harrison sẽ bán dần dần. Nhưng cho dù là chỉ lộ ra một hai gián điệp của Mỹ nằm vùng ở Nga thì phía Nga cũng chưa ra tay ngay đâu. Chúng sẽ bắt và giết một mẻ!
- Được! Chúng tôi sẽ liệu ngay!
Katrya hỏi với hy vọng:
- Các ông bắt Harrison ngay chứ?
- Chúng tôi chờ có chứng cớ đầy đủ! Trong lúc đó cô báo cáo cho tôi mỗi ngày. Grigori có nói gì về chuyện cô làm việc ở đây không?
- Không! Nhưng chắc y sẽ đe dọa và lợi dụng tôi suốt đời!
Katrya bật khóc. Nhưng rồi nàng cố gắng gượng.
- Tôi.. xin lỗi..
George Nelson ôn tồn nói với Katrya:
- Đủ chứng cớ chúng tôi sẽ giải quyết Grigori luôn nên cô cứ bình tĩnh. Không phải chỉ trong một cái búng tay là chúng ta giải quyết xong đâu! Phải chịu đựng và nhẫn nại thêm chút ít nữa, cô nghe không?
Katrya gật đầu, mắt vẫn còn nhòa lệ.
Chiều hôm đó đi làm về, Katrya ghé hộp thư đã thuê. Dĩ nhiên là không có mấy thư vì nàng không hề cho bất kỳ ai biết về địa chỉ này. Ngoài vài cái quảng cáo, một phong thư khác đã làm Katrya hồi hộp. Kết quả tìm kiếm huyết thống!
Katrya nghĩ ngay đến chuyện không thể mang phong bì này về căn gác trọ được.
Nàng run rẩy xé thư. Nội dung của những kết quả đó làm Katrya lặng người! Người sinh thành ra nàng đang ở Mỹ! Nhưng dưới một tên Mỹ, không phải tên Nga! Ben Morris chứ không phải là Anatoly Nosenko! Nguồn gốc phân tích trong kết quả người đàn ông tên Ben Morris là người Nga. Tại sao cha nàng lại đổi tên? Ngoài ra Katrya có hai người em gái khác cùng cha khác mẹ là Alexandra Morris và Clara Morris!
Nàng để phong bì và kết quả lại trong hộp thư rồi khóa lại.
Trên đường về những câu hỏi lúc trước cứ lẩn quẩn trong đầu Katrya. Điều gì làm cha Katrya đổi tên? Không còn muốn nhớ đến quê hương xứ sở nữa sao? Bây giờ đã biết cha nàng đang ở Mỹ có nên tìm gặp không? Theo như mẹ Katrya đã nói cha nàng không hề biết đến sự hiện hữu của nàng. Liệu khi biết thái độ của cha nàng sẽ ra sao? Ngỡ ngàng? Đương nhiên. Vui sướng không? Chấp nhận không?
Chỉ có chừng đó câu hỏi mà đã làm cho Katrya thấy thổn thức! Những nỗi đau trong tâm hồn nàng đầy rẫy cứ nối tiếp nhau không biết đến bao giờ mới ngơi nghỉ?
Katrya đã đi lang thang ngoài đường khá lâu mới về nhà. Nàng đã không màng đến những tiếng chuông reo điện thoại cứ liên tục vang lên như nhắc nhở về những rắc rối và đe dọa mà nàng đang phải đối mặt.
Về đến nhà, Katrya vào giường nằm và tắt điện thoại. Nàng không hề xem đã có những ai gọi cho mình. Katrya không muốn biết.
Anatoly Nosenko! Bố ơi! Katrya gọi thầm tên cha của mình. Anatoly Nosenko có nghĩa trong tiếng Nga là mặt trời mọc. Bố ơi! Bố có đích thực là mặt trời mọc, là hừng sớm mai, là nguồn sống trên vạn vật, trên đứa con gái này của bố hay không? Liệu nếu con tìm bố thì bố sẽ trở thành một mục tiêu khác của Grigori không? Con chắc chắn sẽ là như thế! Con phải chọn lựa như thế nào?
Viên thuốc ngủ quen thuộc đang chờ nàng. Đây chính thực là một sự cứu rỗi!
Harrison gọi cho Katrya, giọng vui mừng:
- Hai tháng nữa chúng ta sẽ dọn đến nhà mới! Ngân hàng đang xem xét về chuyện cho vay. Anh nghĩ có thể sẽ sớm hơn. Anh thật hào hứng quá! Em có vậy không Katrya?
Katrya trả lời ra vẻ thích thú:
- Em cũng háo hức không kém gì anh!
Giọng Harrison có vẻ quan tâm:
- Em có ngủ được hay không? Nghe giọng em sao yếu ớt. Em có ốm không?
Katrya khỏa lấp:
- Đêm qua em hơi khó ngủ, nhưng không sao. Đừng lo cho em.
- Tối nay đi ăn nhé?
- Mai đi, em muốn ngủ sớm tối nay.
Harrison miễn cưỡng trả lời:
- Ừ, mai!
Khi cúp điện thoại, Harrison lại vui vẻ khi nghĩ đến trong một thời gian ngắn thôi Katrya và hắn sẽ cùng chung sống. Nàng sẽ thuộc hẳn về Harrison!
Hãy để niềm vui này sang một bên. Hiện tại có những điều Harrison phải kín đáo giải quyết. Tiền! Tiền là thứ cần thiết cho hiện tại. Với số tiền để dành còn lại đủ để trả tiền hàng tháng vay trả góp của ngân hàng trong một thời gian. Phải kiếm thêm tiền!
Trong đầu Harrison nẩy lên những ý tưởng kiếm thêm tiền, nhiều tiền một cách nhanh chóng và kín đáo!
Harrison được đào tạo để bắt gián điệp. Nhưng bây giờ lại muốn trở thành gián điệp hai mang hay sao? Từ khi còn trẻ Harrison đã thích đọc truyện gián điệp. Không phải là thích mà còn say mê! Cuốn sách viết về điệp viên người Anh hai mang là Kim Philby đã để lại dấu ấn sâu đậm trong ký ức của Harrison. Và Harrison đã không chỉ muốn là một chuyên gia hàng đầu của FBI đào tạo để bắt gián điệp không thôi nhưng còn muốn trở thành như huyền thoại Kim Philby của Anh trong thời đại này khi muốn tiếp xúc với Nga.
Bán tài liệu nhưng nhưng không lộ bản thân, không gặp gỡ tiếp xúc! Đó là bí quyết vàng để tồn tại và giữ bí mật không bị lộ tẩy.
Nga dưới thời Putin đã trở thành một mục tiêu vô cùng khó tiếp cận đối với các cơ quan tình báo. Nguyên nhân hàng đầu là vì người đứng đầu điện Cẩm Linh thành công trong việc thâu tóm và xiết chặt quyền lực trong tay. Hệ thống giám sát khổng lồ của chính phủ Nga kiểm soát chặt chẽ các hình thức liên lạc và luồng thông tin trong nước gây khó khăn cho các cơ quan tình báo Mỹ. Các điệp viên nằm vùng của Nga được Mỹ mua nằm ẩn kín rất sâu.
Harrison là người theo dõi các hoạt động tình báo của Nga tại Mỹ. Anh ta theo dõi sứ quán và các cơ quan đại diện khác của Nga tại Mỹ. Nhiệm vụ của Harrison là còn phải phân tích các tài liệu liên quan đến hoạt động tình báo về Nga ở Mỹ, nghiên cứu các biện pháp phản gián và trình cho cấp trên. Nên tìm địa chỉ hay tên tuổi của các nhân viên làm việc trong sứ quán Nga nhưng kỳ thực là nhân viên của tình báo Nga FSB là điều quá dễ dàng đối với Harrison.
Harrison còn có biệt tài thâm nhập vào những cơ quan tình báo khác của Mỹ. Với những khả năng như thế Harrison luôn cẩn thận nhìn phía sau lưng mình. Bây giờ với ý đồ bán tin để lấy tiền thì Harrison lại càng phải cẩn thận hơn nữa. Nhưng Harrison có lợi thế là khó ai có thể nghi ngờ một kẻ truy lùng gián điệp Nga trên đất Mỹ lại là gián điệp. Nghĩ đến điều này Harrison không khỏi cười thầm! Ngoài chuyện nghĩ cách bán tin để lấy nhiều tiền, thì đây còn là một thách thức mà một con người kiêu ngạo như Harrison còn thấy thích thú!
Mấy ngày sau, Harrison còn trả tiền cho một người lạ để cậu ta bỏ một lá thư nặc danh vào hộp thư của một nhân viên FSB tại Mỹ ở New York. Dĩ nhiên Harrison đã hóa trang khi thuê người thanh niên này và còn chạy xe xa xa theo dõi xem cậu ta có bỏ lá thư vào hộp thư nhân viên đó hay không. Lá thư bên ngoài đề tên người nhận là nhân viên hạng thấp của FSB. Nhưng bên trong đề rõ là chuyển cho người đứng đầu cơ quan phản gián FSB của Nga tại Mỹ là Fedorovich Polyakov.
Khi lá thư được chuyển đến tay Federovich Polyakov, người đứng đầu cơ quan phản gián FSB tại Mỹ đã rất sửng sốt. Trong lá thư chữ in đề cập thẳng đến chuyện bán tin tức lấy 200 ngàn đô la. Người gửi đưa ra hai tên tuổi người Nga đang làm việc trong FSB đã được Mỹ mua chuộc. Đây được xem như là một thông tin tặng miễn phí khởi đầu cho một cuộc trao đổi có giá trị với hứa hẹn nhiều tin tức đáng giá khác. Trong thỏa thuận đề rõ không gặp mặt, chỉ bỏ tiền ở địa điểm nhất định. Sau đó tin tức cũng được để ở chỗ giao hẹn sau khi đã thu tiền. Không cần hồi đáp vì đến đúng ngày thứ ba tuần sau vào 8 giờ tối khi bỏ tiền ở đúng địa điểm nêu ra cuối thư, phía Nga sẽ nhận được tin tức giá trị. Người lấy tiền sẽ để lại địa chỉ địa điểm bỏ tin tức. Nếu không thấy bỏ tiền thì có nghĩa là thỏa thuận này bị hủy bỏ.
Federovich Polyakov suy nghĩ. Thông tin nhân viên FSB bị Mỹ mua chuộc Federovich cũng vừa mới biết do một người khác cũng bán tin, nhưng chỉ biết có một người. Ông ta thừa biết hai cơ quan CIA và FBI có nhiệm vụ theo dõi với trách nhiệm cùng chức năng như nhau. Trong khi CIA có quyền thông báo các kế hoạch FSB cho mạng điệp viên hải ngoại của mình nhưng cơ quan FBI không được phép làm điều này. Tuy nhiên bộ phận phản gián của FBI có thể tiếp cận các chiến dịch và kịch bản tấn công hệ thống gián điệp Nga hoạt động tại Mỹ. Vì vậy Federovich đề quyết rằng người bí ẩn bán tin phải là một viên chức cao cấp thuộc bộ phận phản gián FBI.
Vả lại người bí ẩn bán tin này biết tên tuổi địa chỉ của nhân viên cấp dưới của FSB cài trong sứ quán Nga, còn thêm nữa là biết Federovich Polyakov là người đứng đầu phản gián FSB tại Mỹ. Chỉ có viên chức cấp cao trong FBI nằm trong ngành phản gián mới biết như vậy! Thế thì chúng ta đã trúng số! Federovich Polyakov hoan hỉ đáp ứng ngay! Đúng là người mà từ đầu Federovich đã nhắm tới!
Ông ta nhấn nút ra lệnh cho trợ tá vào.
Dù hàng ngày những văn phòng quan trọng đều được truy cứu xem có bị gắn thiết bị nghe lén không nhưng khi là những việc quan trọng cần giấu diếm thì Federovich và nhân viên hay đối tác đều xử dụng bút đàm. Lần này cũng không ra ngoài ngoại lệ đó.
Khi viên phụ tá vào văn phòng, Federovich chỉ tay cho anh ta ngồi xuống rồi viết xuống giấy: “Liên lạc với Ivan Abdulov ngay! Bảo anh ta ngồi trong xe gọi điện thoại cho tôi chừng 15 phút nữa. Tôi sẽ đến quán cà phê ở đầu đường, bên kia tòa đại sứ”
Federovich dõng dạc nói với viên phụ tá:
- Anh sửa soạn những giấy tờ cho tôi ký ngay hôm nay! Làm tốt vào những việc tôi đã giao cho anh ngày hôm qua.
Viên phụ tá cúi đầu, nhận tờ giấy với chỉ thị của Federovich
- Dạ vâng! Tôi thi hành ngay!
Trước khi ra ngoài, viên phụ tá bỏ tờ giấy mà Federovich vừa viết vào máy cắt nhỏ.
Federovich Polyakov hơi mỉm cười đắc ý! Harrison Jenkins! Đúng là y chứ không còn ai khác! Ivan Abdulov hay vỏ bọc còn gọi là Grigori được việc thật! Con mồi sa bẫy như đã được tính toán và mong đợi!
Grigori nhận được lệnh của Federovich bèn đi ngay. Hắn ta tìm được một chỗ đậu xe ở lề đường cách quán cà phê đã chỉ định không xa.
Đúng giờ hẹn, chuông điện thoại reo. Bên kia đường giây, giọng Federovich đầy vẻ hào hứng:
- Anh làm việc tốt lắm! Tôi không ngờ anh lại tính mọi chuyện đâu ra đó và nhanh chóng như vậy!
Grigori hỏi lại với giọng lễ phép:
- Có đúng như ngài đã dự tính không?
Federovich cười lớn:
- Đúng lắm! Không sai vào đâu được. Cứ tiếp tục những điều anh đang làm để mang lại kết quả tốt nhé. Thợ của anh sửa máy rất tốt, tiết kiệm cho chúng tôi được nhiều. Cám ơn nhé. Trong tương lai nếu chúng tôi cần gì, anh hãy cho người thợ sửa máy đó giúp chúng tôi nhé.
Cả Grigori và Federovich đều cẩn trọng khi dùng điện thoại. Những đối thoại của họ đều mông lung không rõ rệt, khó mà buộc tội gì được. “Người thợ sửa máy” mà Federovich Polyakov nói đến đó chính là Katrya!
Harrison thông minh và có trí nhớ tuyệt vời. Có những tin tức anh ta chỉ ghi nhớ bằng mắt, bằng đầu óc, không hề ghi chép hay thu lại để tránh không bị truy cứu. Còn việc đi ra vào nghiên cứu tài liệu là chuyện Harrison phải làm hàng ngày nên việc truy cứu là chuyện bình thường.
Mọi chuyện diễn ra suông sẻ và dễ dàng càng làm Harrison phấn khởi. Vấn đề là tiền vào như thế nào để khỏi bị nghi ngờ? Phía Nga sẽ trả tiền mặt. Harrison không thể bỏ số tiền đó vào chương mục của mình. Đưa cho Katrya? Harrison gạt đi ý tưởng ngu si này. Nếu Katrya nắm giữ số tiền này cô ấy sẽ bỏ hắn ta! Phải mở một hộp an toàn ở ngân hàng để cất giấu rồi sẽ tính sau. Harrison đã nghĩ đến chuyện không làm việc lâu nữa mà sẽ xin về hưu sớm.
Mọi chuyện sẽ trót lọt như Harrison mong muốn. Hộp sắt an toàn ở ngân hàng với khởi đầu sẽ là 200 ngàn đô la, rồi sẽ còn nhiều món tiền lớn khác tiếp theo nữa. Harrison đã cười sung sướng và không ngờ sẽ tiền kiếm dễ dàng như thế! Hắn tưởng tượng nỗi vui khi sẽ được nhìn những xấp tiền 100 đô la mới tinh kèm với hình ảnh Katrya nõn nà trong trí nhớ của đêm qua làm Harrison thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời!