Chương 12
Jameson chạy theo tôi. Đương nhiên là anh sẽ làm thế rồi. Điều duy nhất tôi quan tâm lúc này là đến phòng tôi trước.
Khi về được đến phòng, tôi ngay lập tức chạy đến bàn học và lôi đĩa mật mã ra khỏi ngăn kéo. Tôi ghép chữ cái thứ năm ở vòng tròn bên ngoài với chữ cái thứ mười hai ở vòng tròn trong. E và L . Sau đó, tôi bắt đầu giải mã thông điệp trong khi Jameson đứng ngay phía sau tôi, tay đặt trên bàn ở hai bên tôi. Cơ thể chúng tôi sát sạt nhau.
S-E-C-R-E-
Còn ghép chưa xong từ đầu tiên, từng đợt hơi thở đã mạnh mẽ phả ra khỏi lồng ngực, vì tôi biết điêu này sẽ hiệu quả. Secrets - Những bí mật. Đó là từ đầu tiên. Những lời nói dối.
Bên cạnh tôi, Jameson chộp lấy một cái bút, nhưng tôi đã giằng lại. “Phòng của em. Bút của em. Đĩa mật mã của em.”
“Nếu em muốn phân chia rạch ròi như vậy thì của em cả đấy, Người thừa kế. Không chỉ căn phòng này hay chiếc bút đó đâu.”
Tôi phớt lờ anh, lẳng lặng chuyển vế, hoán vị từng chữ cái một, cho đến khi toàn bộ thông điệp được giải mã. Tôi quay lại từ đầu, thêm dấu cách và ngắt dòng. Cuối cùng, thứ tôi có được là một bài thơ khác.
Tôi đoán tác giả của bài thơ này là Toby Hawthorne.
Bí mật, dối trá
Ta khinh tất cả
Chẳng thấy à
Cái cây
Đã nhuốm chất độc lên S và Z và tôi
Những đầu mối ta đánh cắp
Được ta giấu kỹ trong hố sâu tăm tối
Nhưng ánh sáng sẽ soi ra sạch
Những lời ta khắc ghi trên...
Tôi nhìn lên. Jameson vẫn đang nghiêng người về phía tôi, mặt anh gần tôi đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở của anh trên má mình. Đẩy mạnh ghế ra sau, tôi đứng dậy. “Chỉ vậy thôi,” tôi nói. “Nó kết thúc ở đó.”
Jameson đọc to bài thơ. “Bí mật, dối trá... Ta khinh tất cả. Cái cây. Đã nhuốm chất độc lên S và Z và tôi.” Anh ấy ngừng lại. “S là Skye, còn Z là Zara.”
“Những đầu mối ta đánh cắp,” Jameson tiếp tục, rồi lại ngừng. “Đầu mối của cái gì?”
“Được ta giấu kỹ trong hố sâu tăm tối,” Jameson đọc tiếp. “Nhưng ánh sáng sẽ soi ra sạch/ Những lời ta khắc ghi trên...” Anh ấy vẫn đang lần tìm. Bất chợt trong đầu tôi có thứ gì đó lóe lên.
“Bị thiếu mất một từ,” tôi nói.
“Từ vần với từ sạch. ”
Jameson hành động ngay lập tức - và tôi cũng vậy. Chúng tôi chạy ngược trở lại, băng qua hết hành lang này sang hành lang khác để đến chái nhà hoang tàn của Toby. Chúng tôi dừng lại ngay bên ngoài. Jameson liếc nhìn tôi rồi mới bước qua ngưỡng cửa.
Nhưng ánh sáng sẽ soi ra sạch những lời ta khắc ghi trên...
“Vách,” Jameson thì thầm, như thể anh đã nhấc từ này thẳng từ suy nghĩ của tôi ra. Anh ấy thở hồng hộc - mạnh đến nỗi tôi nghĩ tim của anh phải đập nhanh hơn tim tôi rất nhiều.
“Vách nào?” Tôi hỏi, bước đến bên cạnh anh.
Jameson chầm chậm quay 180 độ về phía sau. Anh không trả lời câu hỏi của tôi, nên tôi ném cho anh một câu hỏi khác.
“Mực tàng hình?”
“Em bắt đầu suy nghĩ giống người nhà Hawthorne rồi đấy.”
Jameson nhắm mắt lại. Tôi thực sự có thể cảm nhận được nguồn năng lượng đang rung động trong anh.
Toàn bộ cơ thể của tôi cũng đang phản ứng như vậy. “Nhưng ánh sáng sẽ soi ra sạch.”
Mí mắt của Jameson mở ra, anh xoay người lại, mặt đối mặt với tôi. “Người thừa kế, chúng ta sẽ cần đến một chiếc đèn tia cực tím.”