← Quay lại trang sách

Chương 76

Toàn thân tôi đau đớn. Tôi không thể nghe, cũng không thể thấy bất cứ thứ gì. Khi những hình ảnh mờ nhòe cuối cùng cũng bắt đầu thành hình thành dạng, thứ duy nhất tôi nhìn thấy là một đám cháy. Lửa và Grayson đang ở cách xa tôi chừng ba chục mét.

Tôi chờ anh ấy chạy đến.

Tôi chờ.

Và chờ.

Nhưng anh ấy không làm vậy.

Và rồi, chẳng còn gì cả.

Xung quanh tôi là màn đêm đen, và sau đó, một giọng nói vang lên. “Hãy cùng chơi một trò chơi nhé.”

Tôi không thể phân định được là mình đang đứng hay đang nằm nữa. Tôi cũng không thể cảm nhận được cơ thể của mình.

“Tôi có một bí mật.”

Nếu tôi có mắt, chắc hẳn tôi đã mở chúng ra. Hoặc có lẽ chúng đã tự mở ra rồi?

Dù thế nào thì chắc chắn tôi cũng đã làm gì đó, khiến ánh sáng tràn vào thế giới của tôi.

“Con chán chơi rồi,” tôi trả lời mẹ.

“Mẹ biết, con yêu ạ.”

“Con rất mệt,” tôi nói.

“Mẹ biết. Nhưng mẹ có một bí mật, Avery ạ. Con phải chơi - chỉ một lần này nữa thôi - vì mẹ. Được không con yêu? Con không thể buông tay được.”

Tôi nghe thấy một tiếng bíp dài và xa xăm. Tia sét xé toạc thân thể tôi. “Xong!” Một giọng nói hét lên.

“Thôi nào, Avery,” mẹ tôi thì thầm. “Mẹ có một bí mật...”

Một tia sét khác xé toạc tôi. “Xong!”

Tôi muốn ngừng thở. Tôi muốn đi đến nơi mà những tia sét, ngọn lửa cháy và nỗi đớn đau không thể chạm vào tôi.

“Con phai chiến đấu. ” mẹ tôi nói. “Con phải đợi thêm một chút nữa.”

“Mẹ không có thật,” tôi thì thầm. “ Mẹ chết rồi. Đây chỉ là mơ, mẹ không ở đây, hoặc con...”

Cũng chết rồi.