Chương 16
“Ông có thể thu xếp toàn bộ việc đó chứ?” Giles hỏi. “Vâng, thưa ngài, hãy để tôi lo.”
“Tôi muốn xử lý nó càng nhanh càng tốt.” “Tất nhiên rồi, thưa ngài.”
“Thật là một việc ghê tởm. Tôi chỉ ước có một cách văn minh hơn để thu xếp những chuyện như thế này.”
“Luật pháp chính là thứ phải thay đổi, Sir Giles, và thành thực mà nói đó là lĩnh vực của ngài hơn là của tôi.”
Giles biết ông ta nói đúng, và không nghi ngờ gì nữa, luật pháp sẽ thay đổi theo thời gian, song Virginia đã nói rõ cô ta không thể đợi. Sau nhiều tháng chẳng hề liên lạc gì với anh, cô ta dựng anh dậy giữa đêm khuya để báo việc mình muốn ly hôn. Cô ta không phải giải thích những gì được trông đợi từ anh.
“Cảm ơn, Bunny, tôi biết có thể trông cậy vào anh được,” cô ta nói trước khi dập máy.
“Khi nào ông liên lạc lại với tôi?” Giles hỏi.
“Cuối tuần này,” người đàn ông đáp, trước khi uống nốt vại bia của mình. Rồi ông ta đứng dậy, khẽ cúi chào và tập tễnh rời đi.
Giles cài một bông cẩm chướng đỏ lớn vào khuyết áo của anh để cô gái không thể nhầm được. Anh đưa mắt nhìn tất cả các phụ nữ dưới ba mươi tuổi bước về phía mình. Thậm chí không ai nhìn anh lấy một lần, cho tới khi một cô gái trẻ có vẻ đứng đắn dừng lại bên cạnh anh.
“Ông Brown?” Cô này hỏi. “Phải,” Giles đáp.
“Tên tôi là cô Holt. Tôi được đại lý cử đến.”
Không nói thêm lời nào, cô ta luồn cánh tay vào tay anh và dẫn anh đi theo sân ga như một con chó dẫn đường cho tới khi hai người đến toa hạng nhất. Sau khi hai người ngồi xuống ghế đối diện với nhau, Giles hoàn toàn không biết anh cần làm gì tiếp theo. Vì đây là một buổi tối thứ Sáu, tất cả các ghế khác đều có người ngồi kín hết từ lâu trước khi đoàn tàu rời ga. Cô Holt không nói lấy một lời trong cả chuyến đi.
Khi đoàn tàu vào ga Bristol, cô ta là một trong những người đầu tiên xuống tàu. Giles chìa hai tấm vé cho người soát vé ngoài thanh chắn và đi theo cô gái ra phía dãy taxi. Anh có thể thấy rõ cô Holt đã làm việc này nhiều lần trước đây. Chỉ khi hai người ngồi xuống băng ghế sau chiếc taxi cô ta mới cất tiếng, và không phải nói với anh.
“Khách sạn Grand.”
Khi họ tới khách sạn, Giles đặt phòng, đăng ký dưới tên ông bà Brown.
“Phòng ba mươi mốt, thưa ngài,” tiếp tân nói. Trông anh ta như thể sắp nháy mắt, nhưng rồi chỉ mỉm cười và nói, “Chúc buổi tối vui vẻ, thưa ngài”.
Một người phục vụ mang hành lý của họ lên lầu ba. Phải đến sau khi anh này đã nhận tiền thưởng và rời đi, cô gái mới lên tiếng.
“Tên tôi là Angela Holt,” cô này nói, ngồi thẳng người lên ở cuối giường.
Giles vẫn đứng, nhìn người phụ nữ mà anh có rất ít cơ hội để cùng mình trải qua một kỳ cuối tuần tội lỗi tại Bristol. “Cô có thể hướng dẫn tôi quy trình chứ?” Anh hỏi.
“Tất nhiên rồi, Sir Giles,” cô Holt nói, như thể anh vừa yêu cầu cô ta đọc chính tả. “Vào lúc tám giờ, chúng ta sẽ xuống dưới nhà ăn tối. Tôi đã đặt sẵn một bàn giữa phòng ăn, với hy vọng sẽ có ai đó nhận ra ông. Sau bữa tối, chúng ta sẽ quay về phòng ngủ. Tôi sẽ mặc nguyên đồ trong suốt thời gian, nhưng ông có thể thay đồ trong phòng tắm, đồ ngủ và áo choàng mặc trong nhà. Đến mười giờ, tôi sẽ ngủ trên giường còn ông sẽ ngủ ngoài sô pha. Đến hai giờ sáng, ông sẽ gọi điện xuống thường trực yêu cầu một chai sâm panh hảo hạng, một chai bia Guinness nửa pint1* và một sandwich kẹp giăm bông. Khi người phục vụ đêm mang đồ lên, ông sẽ nói là đã gọi sandwich marmite2*và cà chua, rồi bảo anh ta đổi lại cho đúng ngay lập tức. Khi anh ta quay trở lại, ông sẽ cảm ơn và đưa cho anh ta một tờ năm bảng.”
“Sao lại thưởng nhiều thế?” Giles hỏi.
“Vì nếu chuyện này phải ra trước tòa, người phục vụ đêm chắc chắn sẽ được gọi ra làm nhân chứng, và chúng ta cần đảm bảo chắc chắn anh ta không quên ông.”
“Tôi hiểu rồi.”
“Vào buổi sáng, chúng ta sẽ cùng ăn sáng, và khi trả phòng, ông cần thanh toán tiền phòng bằng séc để có thể dễ dàng lần được dấu vết. Khi chúng ta rời khách sạn, ông sẽ ôm hôn tôi vài lần. Sau đó ông sẽ chui vào một chiếc taxi và vẫy chào tạm biệt.”
“Sao lại phải vài lần?”
“Vì chúng ta cần chắc rằng thám tử tư của vợ ông chụp được một tấm ảnh dễ dàng nhận diện chúng ta ở bên nhau. Ông có thêm câu hỏi nào không, Sir Giles, trước khi chúng ta xuống nhà dùng bữa tối?”
“Có đấy, cô Holt. Tôi có thể biết cô có thường xuyên làm công việc này không?”
“Ông là quý ông thứ ba của tôi trong tuần này, và đại lý đã đặt lịch tôi hai công việc nữa cho tuần tới.”
“Thật điên rồ. Luật ly hôn của chúng ta quả là man rợ. Chính phủ cần phải soạn thảo một bộ luật mới càng sớm càng tốt.”
“Tôi hy vọng là không,” cô Holt nói, “vì nếu các vị làm thế, Sir Giles, tôi sẽ thất nghiệp mất”.
1* 1 pint = 0,568 lít.
2* Một loại xốt màu nâu có hương vị đậm đà, được chiết xuất từ men bia.