10. LỜI CỦA GIÓ
Biển gởi cho anh cơn gió mạnh nhất, gió Đông Bắc, đưa nhanh con thuyền “Quả cảm” về cảng Bahia. Những chiếc xuồng vượt qua, những chiếc thuyền đi cạnh, những chiếc bè chở dân đánh cá, những con tàu chở chất đầy gỗ chúc anh thuận buồm xuôi gió:
- Chúc đi may mắn, Guma!
Một chuyến đi may mắn đưa anh đến với Livia. Trăng soi lối cho anh, biển mênh mông như con đường bằng phẳng. Gió Đông Bắc thổi, cơn gió thường mang theo bão tố hãi hùng. Nhưng hôm nay gió như người bạn giúp anh vượt nhanh hơn ra khỏi quãng sông. Gió Đông Bắc mang theo những lời ca từ bãi biển, những bài ca của các nữ thợ giặt, của các ngư dân. Những con cá mập vọt trên mặt sóng ngay cửa vào vịnh. Mọi người đang nhảy múa trên một con tàu rực rỡ ánh đèn. Một đôi nào đó đang thì thầm tâm sự dưới trăng. - Chúc đi may mắn! - Guma kêu và vẫy tay chào. Họ mỉm cười vẫy tay chào đáp ngạc nhiên trước lời chào của người thủy thủ không quen.
Anh đang trên đường đến với Livia, anh sắp mang đi một phụ nữ xinh đẹp để dâng cho khoảng trời nước mênh mông trên biển. Chẳng bao lâu da thịt Livia cũng sẽ đượm hương vị biển, mái tóc nàng sẽ bết theo những giọt nước bắn tung sau từng con sóng. Nàng sẽ nghe những câu chuyện kể về Bọ cạp, về hồn ma ngựa trắng, về các vụ đắm tàu. Nàng sẽ thuộc về biển khơi, như mái chèo, như cánh buồm, như những bài ca ấy.
Gió Đông Bắc thổi mạnh hơn, lồng lộng căng buồm. Hãy bay nhanh lên, “Quả cảm”, ánh đèn từ cảng Bahia đã thấy kia rồi. Đã nghe vẳng tiếng trống trong điệu candombles hòa với tiếng ghi ta và tiếng đàn gió. Guma như đã nghe thấy tiếng cười trong trẻo của Livia. Bay nhanh nữa lên, hỡi con thuyền “Quả cảm”!