← Quay lại trang sách

Nhật ký của Hamura Megumi (4)

Thứ Bảy, 14/7. Mây mù.

Mình mới nhu nhược và hèn nhát làm sao. Cuối cùng mình đã chạy trốn khỏi Jun rồi.

Vì mình cảm thấy không còn được yêu nữa ư? Không phải thế. Anh ấy đã thay đổi nhưng không phải kiểu thay đổi mà người đời gọi là thay lòng đổi dạ. Điểm này mình hiểu rõ, và mình cũng hiểu rõ là anh ấy đang vô cùng dằn vặt.

Dù vậy mình vẫn trốn chạy. Tại sao? Bảo rằng làm thế tốt cho anh ấy, chẳng qua chỉ là một kiểu biện bạch khiên cưỡng mà thôi.

Sợ hãi, mới là lý do thực sự của mình. Mình không dám nhìn thẳng vào những việc sắp xảy ra, mình không chịu đựng được.

Mỗi lần tàu dừng mình lại phân vân xem có nên quay lại. Dù thế nào cũng nên quay lại bên Jun, tiếp thêm sức lực cho anh ấy. Nhưng cuối cùng mình không làm được, vì không đủ can đảm. Mình thật hèn nhát.

Về đến nhà, được mọi người hân hoan chào đón, có cả cỗ và nhậu nhẹt chúc mừng, nhưng mình chẳng vui gì cả.

À, ông trời ơi! Thôi thì cho phép con cầu nguyện cho Jun. Bằng cách nào đó, xin trời hãy cứu lấy anh ấy, cứu lấy Jun của con.