← Quay lại trang sách

Chương 11 Phương án của dượng hai -

Đọc xong bức thư của Thứ gửi lại cho Trí, dượng Hai thở phào một cái thật nhẹ nhõm nhưng vẫn lộ vẻ suy nghĩ lung lắm. Vụ trộm phân đã làm cho Ban lãnh đạo nông trường phải điên đầu, dượng Hai lại được phân công trực tiếp chỉ đạo công việc điều tra. Việc điều tra cho đến nay mất nhiều thời gian mà vẫn chưa đạt được kết quả gì khả quan. Nhưng đến nay, qua bức thư của Thứ, bọn trộm có thể sẽ bị tóm gọn. Nội vụ đã ngoài dự liệu của dượng Hai. Thế mà trước đây đã có lần dượng rầy oan Trí - đứa cháu đang ngồi đối diện với dượng kia. Tự nhiên dượng Hai cảm thấy vui hơn lúc nào hết. Dượng hãnh diện vì có một đứa cháu tuy nhỏ tuổi mà đã có những suy nghĩ và hành động đúng đắn đối với việc chung.

Phần Trí, đây là lần đầu tiên cậu đến văn phòng làm việc của dượng Hai. Cách bài trí thật trang trọng và ngăn nắp khiến cậu phải nể phục.

- Thế là hôm trước dượng đã mắng oan cháu. Sao cháu không nói cho dượng biết?

- Dượng Hai hỏi Trí với vẻ trìu mến đặc biệt.

Trí đáp:

- Thưa dượng, cháu nghĩ là sự việc chưa có gì rõ ràng nên chưa muốn báo cho dượng biết.

Dượng Hai ôn tồn:

- Cháu nghĩ thế không đúng đâu. Cháu còn ít tuổi, từ nay về sau, nếu muốn làm gì nên hỏi qua những người lớn tuổi. Hơn nữa, cháu chưa hiểu đây là một vấn đề hết sức quan trọng vì số phân urê bị mất trước hết là tài sản của nhân dân, sau đó, nó còn quan hệ đến việc phát triển các vùng cao su mới của nông trường. Do đó, Ban lãnh đạo nông trường đã quyết nghị là phải tìm lại cho được số phân bị đánh cắp bằng mọi cách. Nếu trước đây, các cháu cho dượng biết về Thứ thì bây giờ bọn trộm có thể đã bị bắt rồi. Công việc sẽ đơn giản biết bao. Còn bây giờ, như cháu thấy đó, đầu mối về bọn trộm thì đã có rồi nhưng không thể tiến hành bắt bọn trộm ngay vì ta không dễ gì quan hệ với chúng. Tóm lại, công việc sắp tới sẽ gặp không ít những khó khăn vì hiện nay không có Thứ. Chúng ta không thể đưa bọn trộm vào tròng dễ dàng. Ấy là chưa kể cháu thường xuyên gặp Thứ, bọn trộm biết được sẽ sinh ra nghi ngờ và có thể còn nguy hiểm cho cháu nữa...

Trí ngồi lặng yên trên ghế. Chiếc ghế salon bằng gỗ cẩm lai láng bóng. Những lời giải thích của dượng Hai khiến cậu áy náy. Việc mà cậu, Dũng và Phương cho là đơn giản lại là công việc hết sức phức tạp, đòi hỏi phải hành động khôn khéo và đúng lúc. Cậu tự nhiên thấy vì quá hứng khởi với công việc theo dõi bọn trộm qua Thứ mà quên hẳn đi tính nghiêm trọng của vấn đề. Phải rồi, giả sử bản chất của Thứ là một thiếu niên không tốt thì cậu đã làm hỏng cả việc chung.

- Thưa dượng, bây giờ vẫn còn kịp, dượng định sẽ tóm bọn trộm bằng cách nào?

Dượng Hai chậm rãi châm thêm nước sôi vào bình trà, bình trà bằng sứ tráng men trắng có hoa văn rất đẹp. Dượng hỏi lại Trí trong khi châm trà:

- Trước hết, dượng muốn biết cháu có phương cách gì để có thể tóm được bọn trộm?

Trí ngần ngừ một lúc rồi nói với vẻ phấn khởi:

- Nếu dượng hỏi thì cháu xin góp ý thế này: Cháu dự định sẽ thay thế Thứ để liên hệ với lão Tư Căn, rồi dẫn đường cho hắn vào nơi cất giấu phân. Ở đó, dượng sẽ bố trí bảo vệ sẵn sàng và tóm gọn cả bọn với đầy đủ tang vật.

Dượng Hai thư thả uống một ngụm trà, cười thật hiền bảo Trí:

- Làm sao bọn trộm có thể tin tưởng cháu như Thứ được. Cháu đánh giá bọn trộm quá thấp đấy. Qua hành động đánh cắp và chuẩn bị để chuyển phân đi, cháu phải biết rằng bọn trộm này rất tinh ranh, khó bắt chúng lắm. Do đó, phương án mà cháu vừa đề nghị khó mà đạt kết quả được. À, cháu uống nước đi.

.

Trí uống một ngụm trà nhỏ - vị chát của trà thật đậm thấm tê lưỡi khiến cậu nhăn mặt, nhưng sau đó có một vị ngọt đi liền theo với mùi hương thơm thoang thoảng... Cậu nhấp thêm một ngụm nữa và yên lặng thưởng thức cái vị ngọt và mùi thơm đặc biệt đó.

- Thế dượng định thế nào?

- Theo phương án mà dượng phác họa lúc đọc thư của Thứ thì công việc của cháu sẽ rất vất vả.

Trí nhanh nhẩu:

- Cháu sẵn sàng làm ngay.

Dượng Hai gật gù:

- Tốt lắm, ta cũng sẽ tương kế tựu kế để tóm gọn chúng nhưng người phụ trách công việc liên hệ với bọn trộm không phải là cháu.

- Vậy là ai, thưa dượng?

- Thứ.

Trí tròn xoe đôi mắt, cậu hỏi lại:

- Thằng Thứ à?

- Đúng thế cháu ạ. Chỉ có Thứ mới không gây cho bọn trộm chút hoài nghi nào và từ đó, chúng sẽ sa lưới.

- Thế nhưng, biết Thứ ở đâu mà tìm bây giờ?

- Đấy, vấn đề mà dượng muốn nhờ cháu đấy. Cháu phải đi tìm Thứ về. Qua lời lẽ trong thư Thứ gởi lại, ta có thể nhờ nó dụ bọn trộm vào lưới.

Trí yên lặng trong khi dượng Hai chậm rãi uống trà. Công việc tìm cho được Thứ lúc này quả là khó khăn đấy. Trong lúc ngày hẹn chuyển phân đi đã cận kề. Một lúc sau, cậu cất tiếng:

- Nhưng tìm Thứ ở đâu bây giờ dượng?

- Ở đâu thì dượng không biết đích xác nhưng có một cách để tìm ra được.

- Dượng nói cho cháu biết cách nào, cháu sẽ cố tìm ra Thứ.

Dượng Hai uống thêm một ngụm trà:

- Ngoài cháu ra, ở nông trường này Thứ thân với ai nhất?

Chợt dượng Hai nhìn chằm chằm vào mắt Trí, và cười cười. Trí đỏ mặt và chợt hiểu ra việc phải làm. Cậu xin phép dượng Hai và ra về.

Bên ngoài nắng đã lên cao lắm. Trí vội vã đi, nhưng chưa bao giờ đi nhanh như thế.