← Quay lại trang sách

Chương 34

Văn phòng của Hoài tạm đóng cửa thêm 1 tuần lễ nữa vì Hoài cần thời gian cho đầu óc được ổn định hơn.

Nhưng khi nhận được điện thoại của luật sư Trần báo tin ngày giờ của phiên tòa xử, Hoài chới với. Nàng nghĩ mình chưa sẵn sàng trở lại làm việc, hay nói cách khác, nàng chưa thể đối diện với ai khác ngoài chồng con nàng.. và luật sư Trần.

Hoài thầm cám ơn Nguyên đã hiểu nàng và chăm sóc Hoài. Hơi một tiếng động mạnh trong nhà cũng làm Hoài sợ. Ban ngày khi Nguyên đi làm, Kim đi học, nàng tự nhốt mình trong phòng ngủ. Mặc dù biết là Lữ đã bị giam giữ nhưng Hoài vẫn sợ. Sợ phải trải qua những giây phút đã trở thành một nỗi ám ảnh gắn sâu vào tâm thức.

Tiếng chuông điện thoại làm Hoài giật mình.

Nàng bấm nút nghe.

Đầu dây bên kia tiếng luật sư Trần nghe rõ như ông ta đang ngồi trong phòng với Hoài:

“Bà OK không? Mọi sự tạm ổn thỏa chứ?”

“Tôi.. chưa trở lại làm việc được..”

“Phải một thời gian. Sau phiên xử, chắc chắn y sẽ bị giam giữ, bao lâu thì không biết. Nhưng với đầy đủ chứng cớ như vậy, bà yên tâm đi, y sẽ phải nhận trách nhiệm cho hành động sai trái của mình”

Hoài buồn rầu nói:

“Tôi cũng hy vọng như vậy..”

“Bà sẽ trở lại với cuộc sống thường nhật sau khi chuyện này được giải quyết xong. Điều tôi hơi lo ngại là bà sẽ phải trải qua những giây phút.. không được dễ chịu trong phiên xử.. Công tố viện cũng sẽ hỏi những câu hỏi tương tự như tôi đã hỏi bà trước phiên tòa. Đây là một vụ hình sự nên công tố viện được chỉ định và công tố viện là người sẽ trình bày trước tòa những chứng cớ để buộc tội. Tôi chỉ giúp ý kiến bà, sửa soạn cho bà và có mặt trong phiên xử mà thôi”

“Tôi mong cho mọi chuyện sớm kết thúc”

“Bà cần hỏi gì nữa không?”

“Trong phiên xử, có bồi thẩm đoàn không?”

“Có chứ, 12 người. Trừ phi bên kia nhận tội thì khỏi có phiên xử, khỏi có bồi thẩm đoàn”

“.. Bên kia có nhận tội không? Tôi hỏi câu này là thừa phải không?”

“Không, anh ta tuyên bố mình vô tội”

“Vậy bồi thẩm đoàn sẽ là những người quyết định?”

“Có thể nói như vậy. Nhưng vụ này quá rõ ràng, bà đừng lo, hắn ta không thể chạy thoát được vì có quá đủ bằng chứng buộc tội mà bà chỉ là một nạn nhân”

“Tuyển chọn bồi thẩm đoàn có lâu không?”

“Bình thường là 2 hay 3 ngày, có khi kéo dài hơn, mười hay mười lăm ngày”

“Tôi có cần phải tập dợt trước phiên xử không?”

“Bà không thấy tự tin?”

“Không phải vậy, nhưng tôi không muốn phải lập đi lập lại nhiều lần câu chuyện đó”

“Tôi hiểu nhưng công tố viện sẽ xem xét những dữ kiện và hỏi bà vì bà là nạn nhân. Bà cần hỏi gì nữa không?”

“Không, chỉ có thế thôi”

Luật sư Trần cúp máy. Tuy khẳng định với bà Hoài nhưng đâu đó với linh tính nghề nghiệp, ông ta cũng dành 20% cho những bất ngờ xảy đến làm thay đổi cục diện. Những điều bất ngờ như vậy đã xảy ra và cũng có thể được lập lại trong tương lai. Làm sao biết chắc được?

Nhưng hai tuần sau sẽ là phiên xử.

Hoài gần như phát ốm nặng sau lần gặp công tố viện. Nàng đã trải qua những giây phút căng thẳng tột bực mặc dầu biết ông ta đứng về phía mình và bênh vực mình. Cho dù luật sư Trần đã nói trước nhưng Hoài vẫn gặp khó khăn hay hoảng sợ và cảm thấy bị áp lực về tinh thần nhiều.

Không hiểu khi ra tòa sẽ ra sao? Bên luật sư biện hộ cho Lữ sẽ quay nàng thế nào?

Tất cả những lo âu, sợ hãi này đều do Lữ gây ra! Nhưng nghĩ cho cùng nếu nàng còn bị giam giữ trong căn nhà của Lữ thì nàng sẽ ra sao?