← Quay lại trang sách

LỜI CẢM ƠN

Đầu tiên và trên hết, cảm ơn Charles Vess. Ông là một tác giả đương thời có sự tương đồng lớn nhất với các họa sĩ vẽ tranh thần tiên vĩ đại thời Victoria, và nếu không nhờ các tác phẩm của ông khơi gợi nguồn cảm hứng, sẽ chẳng có từ ngữ nào trong cuốn truyện này được sinh ra đời. Mỗi lần hoàn thành một chương, tôi lại gọi điện đọc cho ông nghe, và ông kiên nhẫn lắng nghe, đồng thời luôn bật cười khoái trá rất đúng nơi đúng chỗ.

Cảm ơn Jenny Lee, Karen Berger, Paul Levitz, Merrilee Heifetz, Lou Aronica, Jennifer Hershey và Tia Maggini: mỗi người họ đều đóng góp một phần công sức để cuốn sách này thành hiện thực.

Tôi vô cùng cảm kích Hope Mirrlees, Lord Dunsany, James Branch Cabell và C.S. Lewis, bất kể hiện giờ họ có thể ở nơi nào, vì họ đã cho tôi thấy rõ các câu chuyện thần tiên cũng được dành cho người lớn.

Tori đã cho tôi mượn nhà, và tôi đã viết chương đầu tiên ở đó, và sự đền đáp duy nhất cô ấy đòi hỏi là nhờ tôi biến cô ấy thành một cái cây.

Nhiều người đã đọc tác phẩm này ngay trong quá trình nó còn đang được hoàn thành, và đã góp ý cho tôi biết chỗ nào đúng, chỗ nào sai. Nếu tôi không nghe theo thì cũng không phải là lỗi của họ. Tôi xin đặc biệt cảm ơn Amy Horsting, Lisa Henson, Diana Wynne Jones, Chris Bell và Susanna Clarke.

Vợ tôi Mary và trợ lý của tôi Lorraine đã làm nhiều hơn cả trách nhiệm của mình, vì họ đã đánh máy mấy chương đầu từ bản thảo viết tay của tôi, và tôi không biết cảm ơn họ thế nào cho đủ.

Thành thật mà nói, các con tôi hoàn toàn chẳng hỗ trợ được gì hết, và thật lòng tôi không nghĩ là tôi có thể làm sao khác được.

Neil Gaiman, tháng Sáu 1998