Chương 2
Đầu chiếc xe BMW đã biến dạng, kính chắn gió phía trước vì bị đuôi xe tải đập vào, rơi vào trong buồng lái cùng nguyên tấm phim dán cửa kính chắn gió phía trước. Tấm phim dán cửa kính không dính được toàn bộ số thủy tinh vỡ, rất nhiều mảnh thủy tinh rơi xuống cạnh chân ga, chân phanh. Thậm chí có một số mảnh vụn thủy tinh còn rơi xuống nền đường phía ngoài cửa buồng lái đang mở. Có điều, trên đệm ghế lái, hoàn toàn không có mảnh thủy tinh vỡ nào.
Từ điểm này có thể thấy, khi thủy tinh vỡ, nạn nhân đang ngồi ở vị trí lái xe, cho nên các mảnh vụn thủy tinh rơi lên người cô ta, xuống buồng lái và mặt đường cạnh chiếc xe khi cô ta bước ra khỏi xe.
Tôi thò tay cầm một mảnh thủy tinh vỡ dính ở tấm phim dán cửa kính lên xem, đúng là có rất nhiều đầu nhọn sắc đâm ra ngoài tấm phim, vật nhọn sắc như vậy, quả thực sẽ gây ra những tổn thương hở trên cơ thể, dẫn đến xuất huyết.
Tôi cho rằng điểm đáng ngờ là trên tấm đệm lót ở ghế lái, mặt chính diện đều có vết máu, tựa lưng cũng có một vài vết máu dạng cọ xát. Máu trên tấm đệm lót ghế không chỉ làm ướt toàn bộ đệm ghế, mà còn thấm qua lỗ thông khí trên bề mặt vào cả bên trong tấm đệm lót ghế. Lấy tay ấn nhẹ, thậm chí lỗ thông khí cũng phòi máu ra ngoài.
“Điểm đáng ngờ chính là ở đây.” Tôi chỉ vào tấm đệm lót ghế và nói, “Chúng ta đã xem đoạn ghi hình, sau khi tai nạn xảy ra không lâu, người lái xe đã ra khỏi xe, như vậy liệu cô ta có thể chảy nhiều máu như vậy không? Trừ phi là vỡ mạch máu lớn.”
“Các mảnh vỡ thủy tinh rất sắc, cũng không thể loại trừ khả năng vỡ mạch máu lớn.” Đại Bảo nói.
“Nói là nói như vậy.” Tôi nói, “Nếu là do thủy tinh vỡ gây ra, thì cũng là tài xế bị thủy tinh đâm khi đang ở tư thế ngồi, lúc này nếu mạch máu lớn bị vỡ, thì hoặc là máu sẽ phun bắn khắp nơi, hoặc là rất nhiều máu chảy xuống. Trong ô tô ở hiện trường không có vết máu dạng bắn phụt, còn nếu là chảy xuống, thì sẽ chảy vào chỗ tài xế không ngồi, chỗ ngồi vào lẽ ra phải trống.”
“Nhưng toàn bộ tấm lót ghế đều là máu.” Lâm Đào nói, “Không có chỗ trống. Chuyện này cho thấy điều gì?”
“Cho thấy máu đã từ từ chảy ra.” Tôi nói, “Khi máu thấm xuống và tài xế thay đổi tư thế ngồi, chỗ máu chảy sẽ thấm đều.”
“Cũng có nghĩa là, thời gian từ lúc xảy ra vụ tai nạn cho đến lúc tài xế ra khỏi xe, không đủ để hình thành vết máu như thế này.” Lâm Đào trầm ngâm nói.
Tôi thò đầu vào trong xe nhìn rồi nói: “Xe cần phải kéo nguyên dạng về bãi đỗ, các đồ vật bên trong không được tùy tiện dịch chuyển. Khi kéo, cũng phải cố định xe cẩn thận, đề phòng các đồ vật bên trong thay đổi vị trí. Đúng rồi, đã chụp ảnh trong xe chưa? Nhất định phải cố định cẩn thận.”
Cậu kỹ thuật viên của Công an huyện khoác máy ảnh ở bên cạnh gật đầu.
Tôi quan sát kĩ cửa buồng lái, sau đó đóng cửa lại, ngồi xuống bên cạnh tử thi, kéo một góc túi đựng xác đang phủ trên tử thi lên, quan sát qua bộ dạng của tử thi. Khi bác sĩ pháp y của Công an huyện đến hiện trường, chắc đã dịch chuyển xác chết. Xem từ đoạn ghi hình, sau khi xuống xe, nạn nhân lảo đảo rồi ngã gục xuống đất ở tư thế nằm sấp, sau đó không dậy nữa. Còn tư thế của xác chết ở hiện trường là nằm ngửa, vùng ngực áo sơ mi màu trắng đã chuyển thành màu đỏ, bị máu thấm ướt. Phía trước chiếc váy ngắn màu nâu, cũng gần như đều bị ướt máu.
Vị trí vết máu hướng lên trên, như vậy cũng có thể loại trừ khả năng xuất huyết ồ ạt do sảy thai mà tôi lo lắng trước đó. Tôi đưa tay vào bên trong cái túi đựng tử thi đã kéo lên, khẽ sờ vào vùng bụng của người chết. Lúc này vẫn cảm nhận được hơi ấm của tử thi, nhưng hoàn toàn không có mảnh thủy tinh đâm vào vùng bụng vì vậy không thấy có vật cứng.
Trong đầu đã có kết luận sơ bộ, tôi nói: “Chắc chắn không phải là tai nạn giao thông đơn thuần, thế này nhé, lập tức đưa xác chết đến nhà tang lễ, chúng tôi sẽ tiến hành giải phẫu luôn. Ô tô kéo về bãi đỗ xe, Lâm Đào tiến hành khám nghiệm những chỗ dễ để lại dấu vân tay trong xe trước, lấy mẫu những vết máu đơn lập bên trong ô tô. Đợi chúng tôi giải phẫu xong gặp nhau ở bãi đỗ xe.”
Trong đầu tôi rất rõ, nếu thật sự có vụ xâm hại xảy ra trên xe, thật sự có hành vi phạm tội, khả năng lớn nhất vẫn là xảy ra bên trong xe. Vì khi tôi đóng cửa xe, xác định trên tay nắm ở cửa xe, không có vết máu dạng lau quệt. Nếu như bị thương ở ngoài xe, rồi mới lái xe, thì trên tay nắm ở cửa xe không thể không có vết máu.
Như vậy, nếu trong xe đã xảy ra hành vi phạm tội, phần tử phạm tội khả năng cao cũng ở trong xe. Cho nên, việc khám nghiệm bên trong xe, tìm vật chứng dấu vết lại càng quan trọng.
Tất nhiên, trước khi dốc toàn lực tìm kiếm vật chứng dấu vết, cần phải làm rõ tình hình thật về vụ án đại khái là thế nào. Nạn nhân đã chết thế nào? Tại sao sau khi bị thương lại lái xe mà không báo cảnh sát? Nếu nói cô ta đâm vào chiếc xe tải nhỏ do mất ý thức vì mất quá nhiều máu, thì hành vi gây ra tổn thương đã gây ra tác động quan trọng trong quá trình tử vong của cô ta. Nhưng, nếu đúng là cơn đột quỵ do mất máu dẫn đến mất ý thức, tại sao sau khi đâm xe cô ta vẫn chủ động ra khỏi xe được?
Rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng buộc phải bắt đầu điều tra từ tử thi.
Cảnh sát giao thông có kỹ năng chuyên nghiệp của cảnh sát giao thông, họ mở được một lối đi giữa dòng xe dày đặc, để xe tải cẩu đi vào. Sau đó, dưới sự giám sát của tất cả chúng tôi, xe tải cẩu đã kéo chiếc BMW đi khi đã đảm bảo chiếc BMW sẽ không bị xóc hoặc dốc quá mức, xe chở xác của nhà tang lễ cũng đến hiện trường theo lối này, chở xác của nạn nhân.
Chúng tôi bận rộn hồi lâu mới lên xe của Hàn Lượng, vội vã đến nhà tang lễ huyện Long Đông.
Lúc lên xe, Phó trưởng Công an Đổng Kiếm cũng chuyển cho chúng tôi qua hệ thống thông tin cảnh vụ tình hình cụ thể về người chết mà các trinh sát viên điều tra được trong vỏn vẹn một tiếng đồng hồ.
Bộ phận trinh sát điều tra đã nhanh chóng xác định được chủ của chiếc xe BMW qua biển số xe. Theo đối chiếu ảnh chân dung sơ bộ, xác định người chết chính là Quách Hà, chủ của chiếc xe.
Quách Hà, nữ, 30 tuổi, người huyện Long Đông, học vị thạc sĩ, hiện đang là Phó tổng giám đốc điều hành kiêm giám đốc kinh doanh công ty con đặt tại huyện Long Đông của công ty Phát triển Bất động sản Thiên Nhất thành phố Long Phiên.
Quách Hà là một phụ nữ có nhan sắc hơn người, học lực cao, IQ cao, EQ cũng cao, cho nên tuổi còn rất trẻ đã làm đến vị trí quản lý cấp cao của công ty có quy mô rất lớn này, thu nhập triệu tệ một năm. Theo lời miêu tả của người trong công ty, Quách Hà là người đẹp giỏi quan hệ nổi tiếng, rất nhiều người thích cô ta. Cô ta có thể dễ dàng điều khiển họ như nắm trong lòng bàn tay mà không để mình bị ảnh hưởng. Nhưng theo bạn thân của Quách Hà cho biết, Quách Hà hoàn toàn không phải là người lắt léo khó lường, mà là một người tính cách dịu dàng, nhiệt tình giúp đỡ người khác. Cho dù sự thật thế nào, qua điều tra phát hiện vì Quách Hà giữ chức vụ cao, có rất nhiều khách hàng, lãnh đạo, đối tác liên hệ với cô ta, việc điều tra các mâu thuẫn trong quan hệ xã hội của cô ta thực sự quá khó.
Từ bữa tối hôm qua đến thời điểm sự việc xảy ra vào sáng nay, Quách Hà rốt cuộc đã gặp bao nhiêu người, điều tra việc này thật sự không dễ. Lúc đầu, trinh sát viên cho rằng lịch sử cuộc gọi điện thoại chắc chắn sẽ không phức tạp lắm, nhưng sau khi họ trích xuất danh sách các cuộc gọi, phát hiện ra chỉ trong vỏn vẹn mười mấy tiếng đồng hồ, Quách Hà đã nhận mấy chục cuộc điện thoại.
Công việc trinh sát điều tra như thể lún xuống bùn lầy, không thể không tiến hành điều tra lần lượt mấy chục chủ nhân của các cuộc điện thoại đó.
Vì là người đầu tiên đến hiện trường, kỹ thuật viên đã xem đoạn ghi hình trước, biết rằng những vụ tai nạn giao thông kỳ quặc như vậy, đầu tiên phải loại trừ khả năng lái xe sau khi uống rượu. Cho nên, khi tiến hành khám nghiệm bên ngoài tử thi, đã lấy máu tim của người chết, đồng thời đưa đến Công an huyện làm xét nghiệm cấp tốc. Lúc này, đã có kết quả xét nghiệm, loại trừ khả năng trong máu của người chết có chứa cồn.
Cũng có nghĩa là thông tin mà Phó trưởng Công an Đổng Kiếm gửi đến qua hệ thống thông tin cảnh vụ, ngoài làm rõ danh tính của người chết, tình hình điều tra về các phương diện khác đều không hề có tiến triển. Thêm nữa, đến giờ trinh sát viên cũng không dám khẳng định đây là một vụ tai nạn giao thông đơn thuần, hay là có tồn tại hành vi phạm tội, không đủ tự tin điều tra, khiến công tác điều tra cũng không thể triển khai sâu.
Tôi biết, để làm rõ sự thật của vụ án, tiến hành khám nghiệm toàn diện đối với tử thi, hiện là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu.
Quần áo đã được cởi bỏ, tử thi trong tư thế nằm thẳng trên bàn thao tác trong nhà tang lễ. Đại Bảo và bác sĩ pháp y Hàn của Công an thành phố đang tiến hành khám nghiệm bề ngoài tử thi và lấy mẫu xét nghiệm, còn tôi khám nghiệm trang phục trước.
Toàn bộ trang phục, bao gồm áo sơ mi, váy, tất lưới và đồ lót, ngoài bị thấm máu ra, không có gì bất thường. Không có dấu hiệu bị mặc ngược, không dính vật lạ, cũng không có dấu hiệu bị hư tổn. Nhìn từ trang phục bên ngoài, có vẻ không có dấu hiệu bị xâm hại.
Tôi nhìn vết máu rất rộng phía trước quần áo của xác chết, thấy hơi nghi hoặc, liền quay trở lại cạnh bàn phẫu thuật.
Lúc này tử thi còn chưa được làm sạch, phần da từ dưới vùng bụng đến đùi cũng có rất nhiều vết máu. Da ở các phần khác trông trắng nhợt.
“Vết hoen tử thi màu nhạt, chắc vì nguyên nhân tử vong là do mất máu nhi?” Đại Bảo nói.
“Tôi thấy điểm đáng ngờ mà Lão Tần nói đúng đấy, nếu là đột quỵ do mất máu, thì không thể vẫn tự chủ ra khỏi xe sau khi đâm xe được.” Bác sĩ pháp y Hàn nói, “Mất máu khác với tổn thương sọ não, sẽ không có khoảng tỉnh táo ở giữa.”
Tử thi còn chưa co cứng hoàn toàn, tôi cầm hai tay người chết lên quan sát, rồi lại quan sát khóe miệng người chết, nói: “Các anh có thấy môi người chết và nền móng tay hơi tím không? Không lẽ là do ánh sáng mặt trời?”
Chúng tôi thay đổi góc ánh sáng để quan sát, vẫn thấy đôi môi tái nhợt và góc móng tay của người chết có màu tím nhạt.
“Đã loại bỏ khả năng tổn thương do ngạt thở, không thể có chuyện ngạt thở.” Đại Bảo nói, “Không thể nói là màu tím nhạt này là dấu hiệu đột tử nhỉ? Sau khi bị đâm xe, hoảng sợ đến mức bệnh tim phát tác?”
Tôi lắc đầu nói: “Đừng sốt ruột, đã lấy hết mẫu để xét nghiệm chưa?”
Đối với tử thi của nữ giới, bác sĩ pháp y cần lấy mẫu xét nghiệm khoang miệng, nhũ hoa, âm đạo, hậu môn, máu tim và móng tay.
“Lấy rồi, đã bảo Hàn Lượng mang đi làm xét nghiệm trước rồi.” Đại Bảo đáp.
Tôi gật đầu, cầm miếng khăn ướt lên từ từ lau sạch những vết máu đã đông cứng một phần trên bụng cho đến đùi người chết.
“Không ổn rồi, vùng bụng của người chết có vết thương!” Tôi vừa nói, vừa lấy tay kéo căng da bụng của người chết, có ba đường mỡ màu vàng lộ ra.
“Tất nhiên là có vết thương, không có vết thương làm sao lại chảy máu?” Bác sĩ pháp y Hàn vừa nói vừa đo miệng vết thương, “Ba vết thương theo hướng từ trên xuống dưới, song song với nhau, nằm gần điểm giữa đường nối từ gai chậu trước trên đến rốn.”
“Ồ, theo như lượng máu chảy ra và vị trí vết thương này, chắc là động mạch chậu chung đã bị đâm vỡ.” Đại Bảo đo và nói, “Cơ bụng có luyện đẹp đến mấy cũng không lại được với dao đâm mà.”
“Vết thương dài bao nhiêu?” Tôi vội hỏi.
“Mỗi vết trông đều chưa đến 3 cen-ti-mét.” Bác sĩ pháp y Hàn nói, “Nhìn có vẻ giống vũ khí có dạng hai lưỡi, nhưng nhìn kĩ lại không giống.”
Bác sĩ pháp y sẽ cho vết thương hở trên da tử thi khép lại, quan sát mép vết thương, dựa vào đó để phán đoán hung khí là dao một lưỡi hay hai lưỡi. Nhưng vết thương ở bụng Quách Hà không cần cho khép lại, chỉ là một đường rất mảnh, càng không dễ nhận ra là một lưỡi hay hai lưỡi qua hai mép vết thương.
“Nhìn kĩ, vẫn là hung khí trên cùn dưới sắc.” Tôi bỏ kính lúp trong tay xuống và nói, “Ngoài ra, vết thương mảnh thế này, không thể hình thành bởi loại dao thông thường, lưỡi có độ rộng nhất định, chắc chắn phải là loại dao rất mỏng. Đại Bảo, anh còn nhớ chuyên án “Kẻ dọn rác” [*] chứ?”
“Dao phẫu thuật?” Đại Bảo hỏi.
Mời xem cuốn Kẻ dọn rác, trong series Bác sĩ pháp y Tần Minh.
“Lưỡi dao phẫu thuật chưa rộng tới 3 cen-ti-mét.” Tôi nói, “Lưỡi dao mỏng như vậy, ngoài dao phẫu thuật ra, e là chỉ còn dao cắt giấy thôi nhỉ”
“Ồ, đúng, gần như vậy.” Bác sĩ pháp y Hàn gật đầu tán đồng.
“Nhưng, điểm kỳ quặc mà tôi nói, không phải là hình dạng vết thương” Tôi nói, “Tôi vừa kiểm tra quần áo, trên quần áo của người chết hoàn toàn không có vết rách do dao cắt giấy để lại.”
Hình thành vết thương trên da của tử thi có mặc quần áo chắn, tất nhiên phải hình thành vết rách trên quần áo, trừ phi lúc đâm, bộ phận bị thương không có quần áo. Nhưng trước khi chúng tôi cởi bỏ quần áo của người chết, quần áo của người chết rõ ràng là trong trạng thái rất chỉnh tề.
“Có phải là trang phục hở rốn đâu, chỗ này làm thế nào lộ ra ngoài được?” Đại Bảo dùng động tác tay mô tả vị trí vết thương và nói, “Vị trí này chắc chắn không chỉ được che bởi áo sơ mi, mà còn cả phần eo váy nữa. Không lẽ, cô ta tự sát?”
Trong rất nhiều vụ án mà chúng tôi đã trải qua, trước khi đâm, rạch vào cơ thể mình, người sát sẽ lật quần áo ở vị trí này lên, để tiện cho hành vi gây tổn thương của mình. Cho nên, trong rất nhiều vụ án tự sát bằng hung khí sắc bén, đều có thể nhìn thấy vị trí cổ áo, ống tay áo của xác chết bị lật lên. Đại Bảo nói như vậy, tất nhiên là do kinh nghiệm mách bảo.
“Tự sát?” Tôi cau mày nói, “Có hai vấn đề, một là hành vi như vậy không bình thường, thông thường người tự sát sẽ lựa chọn cắt mạch máu, vì đỡ đau hơn một chút. Cũng không phải là không có trường hợp tự đâm mình, nhưng đâm ở vị trí này rất kỳ quặc. Rất ít người biết chỗ này có động mạch chậu. Hơn nữa, lật áo lên đâm xong rồi lại mặc áo cẩn thận? Hành động này rất kỳ quặc. Thứ hai là, khi cầm dao đâm vào vị trí thấp trên cơ thể, người bình thường đều cho lưỡi dao hướng lên trên, các anh nghĩ xem, có phải như vậy không? Vừa nãy chúng ta đã nói rồi, nhìn từ vết thương, con dao rạch giấy hướng lưỡi dao xuống dưới, nhưng vậy khi dao đâm vào người mình, rất không thuận đúng không?”
Đang nói thì Hàn Lượng mồ hội mồ kê nhễ nhại chạy vào phòng Giải phẫu.
“Sao, các mẫu xét nghiệm đều đưa đi rồi chứ?” Tôi hỏi.
“Đang chuẩn bị làm.” Hàn Lượng thở hổn hển rồi nói, “Có một thông tin tôi phải chuyển về gấp, sợ các anh đều đang ở bàn phẫu thuật, không tiện nghe điện thoại.”
“Gì thế?”
“Trong máu tim của người chết, xét nghiệm thấy có thành phần ma túy đá.” Hàn Lượng nói.
“Hay quá! Kết quả này của cậu, đã giải thích được toàn bộ những điểm đáng ngờ.” Bác sĩ pháp y Hàn cười thành tiếng và nói, “Chắc là Quách Hà đã bị ảo giác sau khi hút ma túy, nên đã tự đâm mình. Nếu là tác dụng của ma túy, thì cô ta đâm vào đâu cũng không lạ. Sau khi đâm xong, do tác dụng ảo giác của ma túy, cô ta tiếp tục lái xe, trước khi đâm xe, cũng không biết phanh lại. Ma túy đúng là làm hại nhân gian! Hại người hại mình!”
“Ý anh nói là do tác dụng của ma túy, cách cầm dao quen thuộc của mình cũng sẽ không quan trọng nữa?” Tôi hỏi.
“Trong tình trạng ý thức mơ hồ như vậy, cầm loại dao gì cũng sẽ không để ý đến cách cầm dao nữa đâu.” Bác sĩ pháp y Hàn nói.
“Ý thức mơ hồ, tại sao còn vạch áo mình lên, đâm xong còn mặc áo vào cẩn thận?” Tôi hỏi.
“Cái thứ như ma túy, hút xong thì chuyện gì cũng có thể, ai biết lúc đó trong đầu cô ta xuất hiện ảo giác gì.” Bác sĩ pháp y Hàn nói.
Tôi gật đầu, mặc dù vẫn cảm thấy hơi kỳ quặc, nhưng tạm thời không thể tìm ra căn cứ nào để phản bác quan điểm này. Đúng thật, có thể lấy hút ma túy để giải thích cho tất cả những hiện tượng bất bình thường trong vụ án này, mặc dù bác sĩ pháp y sẽ không vì đã có lời giải thích, mà từ bỏ ý định tìm hiểu sự thật.
“Nếu nguyên nhân tử vong không có điểm nào đáng ngờ, e là vụ án có thể kết thúc được luôn rồi nhỉ.” Đại Bảo vừa dùng dao phẫu thuật rạch một đường mở khoang ngực và bụng của người chết vừa nói.
“Vẫn phải khám nghiệm ô tô, chặn đứng mọi khả năng tiềm ẩn án mạng.” Cùng lúc đó bác sĩ pháp y Hàn mở sọ tử thi và nói.
“Ái chà, không ổn, màng ngoài tim của người này không ổn.” Lúc này Đại Bảo đã tách xong xương ngực của tử thi, anh dùng cán dao phẫu thuật chạm vào mặt ngoài của màng ngoài tim và nói, “Màng ngoài tim này hình như phình hơi to, hơn nữa rất cứng.”
Tôi dường như lập tức hiểu ra luôn.
Tôi lấy kéo cắt màng ngoài tim theo hình chữ “nhân”, để lộ ra quả tim, mặt ngoài quả tim bị máu bao kín.
“Chèn ép tim!” Đại Bảo nói, “Tim người này bị rách rồi, nhưng tại sao trên thành ngực lại không có vết thương nhỉ?”
“Vì vết rách ở tim là do ngoại lực không sắc gây ra.” Tôi vừa nói, vừa lấy dao cắt đứt cuống mạch, lấy quả tim ra, sau đó rửa quả tim dưới vòi nước chảy, rất nhanh chóng tìm thấy một vết rách dài 2 cen-ti-mét trên thành tâm thất.
“Cậu bảo có phải là rách do chấn động tim không?” Đại Bảo hỏi.
“Đúng, chấn thương lực cùn.” Tôi đáp, “Tim rách, sẽ rất nhanh chóng dẫn đến tử vong, cho nên kết hợp với đoạn ghi hình từ camera giám sát ở hiện trường, tim rách là do tai nạn xe gây ra. Ví dụ như túi khí bung ra trong xe ở hiện trường, là có khả năng.”
“Túi khí có thể đập vào thành ngực làm rách quả tim?” Đại Bảo hỏi, “Thế thì đáng sợ quá nhỉ!”
“Việc có xác suất xảy ra rất thấp, chẳng may lại xảy ra, theo như cách nói của chúng ta, chính là xảy ra ngẫu nhiên.” Bác sĩ pháp y Hàn nói.
“Đây cũng là một phương diện.” Tôi nói, “Còn một phương diện nữa, chính là trạng thái của người chết. Thông thường, cơ ngực của chúng ta sẽ co lại để bảo vệ khi gặp nguy hiểm, ngăn không cho xương ức biến dạng quá mức, từ đó gây ra áp lực quá mức lên cơ quan nội tạng trong khoang ngực. Nhưng nếu người chết ở trong trạng thái ý thức mơ hồ, sẽ mất đi khả năng tự bảo vệ này.”
“Ừm, giống như Sử Phương” Đại Bảo nói, “Có điều, Sử Phương đã loại trừ khả năng uống rượu, loại trừ các loại ma túy và chất độc thông thường, cũng không có dấu hiệu bị mất máu, nên kỳ quặc, khó lý giải hơn cô ta.”
“Cho nên, bị thương, hút ma túy, là nhân tố trực tiếp khiến cô ta tử vong.” Tôi nói.