← Quay lại trang sách

Chương 2

“Chụp ảnh ở đây trước.” Tôi chỉ vào vết máu bắn phụt trên chiếc bàn vuông nhỏ và nói, “Vết máu phun đều bắn vào chiếc bàn vuông nhỏ này, cho thấy khi động mạch chính bị tổn thương, vị trí của người chết tương đối cao. Nếu bị đâm đứt động mạch chính sau khi ngã xuống, thì vết máu bắn phụt sẽ chủ yếu tập trung ở trên nền nhà. Bây giờ xem ra, vết máu bắn phụt trên nền nhà tương đối ít, trên nền nhà chỉ có rất nhiều vết máu dạng giọt rơi xuống”

Cán bộ Cao gật đầu, bắt đầu chụp ảnh.

Tôi và bác sĩ pháp y cùng với Đại Bảo, ba người men theo những tấm lót sàn đẩy cửa đi vào phòng ngủ nhỏ, cũng chính là căn phòng bình thường Tra Dương ở. Đây là một căn phòng rộng hơn 12 mét vuông, một phía của căn phòng là một cái giường rộng mét rưỡi, bên kia là một cái bàn trang điểm, trên bàn để đầy các loại mỹ phẩm. Một tấm vải phông màu hồng phủ trên bức tường đối diện với cửa phòng, có trang trí đèn màu và đồ chơi, xem ra đây chính là phông nền được sử dụng khi livestream. Phía dưới tường phông nền, có một cái bàn làm việc và một cái ghế, một cái giá ba chân và micro dựng trên bàn, được dùng khi livestream, bên cạnh còn có một vài món hàng mẫu để trưng bày trong lúc livestream. Có điều trên cái giá ba chân không có điện thoại di động, chiếc điện thoại cô ta dùng để livestream chắc là chiếc điện thoại đã bị đâm hỏng ở phòng khách.

Điều hòa trong phòng bật mát lạnh, đồ đạc trong phòng bày biện kín mít, nhưng không có dấu hiệu bị xô lệch lộn xộn do ẩu đả, nhất là cái bàn trang điểm, vốn đã hơi lung lay, nếu bị va mạnh, các loại lọ mỹ phẩm trên bàn chắc chắn sẽ đổ.

Ngăn kéo bàn trang điểm và bàn làm việc đã bị kéo ra, nhưng đồ đạc trong đó có vẻ không bị lục tung, đây hẳn là “dấu hiệu bị lục lọi không rõ ràng” mà trinh sát viên nói lúc trước.

Gian phòng ngủ này cũng là một hiện trường trung tâm, vì xác chết một người đàn ông nằm trên chiếc giường ở cạnh cửa.

Người đàn ông nằm thẳng ở phía sát tường trên chiếc giường phản bằng gỗ, trên người đắp một chiếc chăn mỏng bằng vải hoa nhỏ màu trắng, đầu và cánh tay phải lộ ra bên ngoài chăn, nhìn phần vai để trần thấy là không mặc quần áo. Ở giữa mặt ngoài cái chăn có một vệt máu rộng đỏ tươi, căn cứ vào bấy nhiêu vết máu, có thể thấy dao đã đâm xuyên qua chăn, còn người đàn ông này rõ ràng là đã chết.

Trên chiếc chăn ở phía sát mép giường, trên ga trải giường và trên nền nhà dưới mép giường cũng có rất nhiều vết máu dạng giọt rơi xuống, còn có quần áo vứt lộn xộn trên chăn ở chân giường, có quần bò, áo phông của đàn ông và đồ lót, váy ngắn, áo vest của nữ. Xem ra hai người đã cởi quần áo, vứt ở chân giường.

Tôi bước đến bên giường, thò người qua, nhìn phía ngoài cái chăn mỏng và nói: “Dao đâm trực tiếp từ ngoài chăn, chứ không phải đâm xong mới đắp chăn lên. Mà này, hiện trường có bị mất gì không?”

“Bây giờ chưa thể nào điều tra rõ được, ít nhất là không mất đồ đạc gì có kích thước lớn.” Bác sĩ pháp y Lý nói, “Chu Ngọc Lan không biết rõ đồ dùng riêng tư của con gái, nhưng chúng ta có thể nhìn từ quần áo và đồ dùng của người chết, Tra Dương rất tiết kiệm, không có đồ dùng quá đắt tiền. Hơn nữa, thanh niên bây giờ cũng không dùng tiền mặt. Tôi nghĩ là không mất đồ gì.”

“Hàn Lượng, Hàn Lượng, qua xem số mỹ phẩm này.” Đại Bảo gọi Hàn Lượng, chỉ vào bàn trang điểm.

Hàn Lượng nhìn một cái và nói: “Toàn là đồ rẻ tiền”

“Ừm, lúc trước đã nói rồi, người chết vừa tiết kiệm tiền để mua nhà, vừa muốn có một khoản tiền dư ra để thuyết phục mẹ mình về hưu hưởng cuộc sống an nhàn, nên thời gian này cô ta ăn uống tiêu dùng rất hạn chế, chuyện này cũng bình thường.” Tôi nói.

Đại Bảo lật cái chăn trên người nạn nhân nam lên, để lộ ra cơ thể người đàn ông trong trạng thái hoàn toàn loã thể. Bên ngực trái người đàn ông có bảy, tám vết thương do dao đâm, mỗi vết đều đen hoăm hoắm, trông như thể đều đâm vào lồng ngực. Không chỉ cái chăn trên người anh ta đã nhuốm đầy máu, mặt đệm dưới người anh ta cũng có một khoảng ướt đẫm máu.

“Danh tính người này vẫn chưa điều tra rõ à?” Đại Bảo hỏi, “Liệu có phải là giết người rồi tự sát không?”

“Giết người rồi tự sát? Cởi trần ra rồi mới tự sát?” Hàn Lượng nói.

“Cái này cũng khó nói, chưa biết chừng giữa hai người xảy ra mâu thuẫn, cãi vã vì một nguyên nhân nào đó, người đàn ông thậm chí không kịp mặc quần áo, do tâm trạng bị kích động nhất thời, đã giết người thì sao?” Đại Bảo nói.

“Cuộc điện thoại đó thì giải thích thế nào? Cuộc điện thoại Tra Dương gọi cho Chu Ngọc Lan.” Hàn Lượng tiếp tục hỏi.

“Cái này cũng khó nói.” Đại Bảo đảo mắt, nói, “Có khả năng vì một nguyên nhân nào đó, Tra Dương không thể báo cảnh sát, cố tình nói như vậy cho mẹ nghe, mẹ cô ta liền nhận được ra ngay là có nguy hiểm, sau đó giúp cô ta báo cảnh sát thì sao? Kết quả cuối cùng không phải là Chu Ngọc Lan lập tức báo cảnh sát đấy thôi?”

“Trên cơ thể người đàn ông này ít nhất có bảy vết dao.” Cán bộ Cao nói, “Vết nào cũng đâm vào ngực nhỉ?”

“Vấn đề mà cậu nói, bác sĩ pháp y thường xuyên gặp phải. Bị đâm mười mấy nhát dao, ba mấy nhát dao gì đó, cuối cùng phán đoán là tự sát, không phải là chuyện hiếm.” Đại Bảo tiếp tục khẩu chiến với mọi người, “Chúng ta chưa giải phẫu, không biết có phải là mỗi nhát dao đều đâm trúng vị trí gây ra tử vong ngay lập tức hay không đại loại như khiến tim bị vỡ. Nếu chỉ là đâm vào ngực, không gây tổn thương cho tim hoặc mạch máu lớn, nếu người tự sát quyết tâm phải chết bằng được, tự mình đâm mình bảy, tám nhát, thật sự là có thể giải thích được.”

“Anh nói cũng đúng, cái này chúng ta cần nghiên cứu giày của hai người chết, kiểu gì đối chiếu vết chân dính máu và dấu giày của hai người chết, cũng sẽ phán đoán được là anh suy đoán có đúng hay không!” Cán bộ Cao nói dứt lời, liền từ cửa quay lại phòng khách, quan sát những vết chân dính máu không hoàn chỉnh trên nền nhà.

“Tôi nói với các cậu, đúng là không thể loại trừ khả năng mà tôi nói.” Đại Bảo hai tay đeo găng cầm hai tay người chết lên và nói, “Các cậu xem, hai tay người chết hoàn toàn không bị tổn thương! Ai bị đâm vào ngực bảy, tám nhát, mà hoàn toàn không có bất cứ vết thương do phản kháng nào?”

“Tôi nhớ là trước đây có một vụ án, vì người chết đắp chăn, hung thủ đè lên người anh ta, khiến hai tay bị chăn bó chặt, không thể phản kháng được, cuối cùng cũng không thấy được bất cứ vết thương do phản kháng nào đúng không? [*] ” Hàn Lượng vẫn rất nghi ngờ, nói.

“Nhưng cậu có chú ý đến trạng thái ban đầu của người đàn ông bị chết không?” Đại Bảo nói, “Cánh tay phải của anh ta ở bên ngoài chăn, không hề bị chăn bó chặt. Không lẽ hung thủ giết người xong, còn lôi cánh tay người chết từ trong chăn ra, rồi kéo chăn lại cẩn thận? Có giá trị gì không?”

Tranh thủ lúc họ tranh luận, tôi đã quan sát lại căn phòng ngủ nhỏ một lượt. Lúc này tôi cười nói với Đại Bảo: “Phân tích rất có lý, nhưng chắc chắn là anh sai rồi.”

“Tại sao?” Đại Bảo trợn tròn mắt.

“Anh nói là giết người rồi tự sát, thế thì hung khí ở đâu?” Tôi hỏi.

Đại Bảo lập tức ngớ ra. Đúng vậy, trong căn phòng chật hẹp này, không hề phát hiện thấy dao găm. Như vậy phỏng đoán về khả năng giết người rồi tự sát cũng đã bị phủ định.

“Cái này đúng đấy, tôi thấy tay phải của nạn nhân nam lộ ra ngoài, vết thương lại ở ngực, thế là quên luôn chuyện hung khí.” Đại Bảo gãi đầu, cười ngượng nghịu.

Mời xem vụ án Vết dầu đáy giếng, series Bác sĩ pháp y Tân Minh.

Không phải là giết người rồi tự sát thì việc khám nghiệm vẫn cần phải tiếp tục tiến hành. Tôi bỏ từng món quần áo của hai người ở chân giường vào túi đựng vật chứng trong suốt, đồng thời cũng kiểm tra từng túi quần, túi áo. Người đàn ông này đến nhà Tra Dương, không mang theo gì. Trong túi quần áo của anh ta, ngoài chiếc điện thoại di động hy vọng có thể xác định được danh tính sau khi giải được mật mã mà bộ phận kỹ thuật đã đem đi, không còn bất cứ đồ vật gì khác.

“Hiện trường rất đơn giản, lại còn rất gọn gàng ngăn nắp, không có gì để phân tích.” Tôi nói, “Các việc còn lại để cho bộ phận kiểm tra dấu vết làm. Nếu chỉ là vết chân dính máu, thì giá trị nhận diện không nhiều, mà kể cả có phá giải được vụ án thì việc đưa ra kết luận về vụ án cũng là một vấn đề.”

“Nếu đúng là cướp tài sản, thì có khả năng đã mang găng tay.” Đại Bảo nói, “Nghĩ cách khác xem, cũng không phải là nhất định phải có dấu vân tay hoặc DNA mới có thể đưa ra kết luận về vụ án. Bộ phận điều tra video đang kiểm tra camera giám sát, chưa biết chừng camera giám sát cũng có khả năng chứng minh gián tiếp hành vi phạm tội.”

Đại Bảo vừa nói dứt lời, thì cán bộ Cao ở hành lang gọi chúng tôi qua.

“Sao thế?” Tôi bước ra khỏi cửa hiện trường, thấy cán bộ Cao đang nằm bò trên cầu thang, nhìn gì đó.

“Trên cầu thang có vết máu.” Cán bộ Cao cầm trên tay một chiếc bình xịt, nói, “Tôi dùng Tetramethylbenzidine xịt, phát hiện thấy trên cầu thang có rất nhiều vết máu, mặc dù không có giá trị giám định, nhưng chưa biết chừng sẽ có một vài tác dụng.”

Tôi chăm chú nhìn một lúc, trên cầu thang quả nhiên hiện ra một số hình đế giày màu xanh, từ cửa hiện trường về phía dưới, dần biến mất.

“Lượng máu không nhiều nhỉ.” Tôi nói, “Không chỉ có vết chân dính máu, mà còn có vết máu dạng giọt.”

Cán bộ Cao gật đầu nói: “Đúng, chính vì lượng không nhiều, hơn nữa khoảng cách càng xa, lượng máu càng ít dần đi, nên tôi phân tích những vết máu dạng giọt này là máu người chết dính trên hung khí của hung thủ, càng nhỏ xuống càng ít đi. Nếu là bị thương ở tay, chắc chắn có vết máu dạng giọt rơi liên tục. Nhưng, DNA vẫn mang đi làm rồi.”

“Mũi chân hướng xuống phía dưới tòa nhà, đây chắc chắn là vết chân để lại khi đi xuống.” Tôi nói, “Theo như anh nói, đây là vết máu nhỏ xuống từ hung khí, như vậy phải là hắn cầm dao đi xuống mới để lại dấu vết ở cạnh vết chân.”

“Đúng.” Cán bộ Cao nói.

“Nhưng, vết máu dạng giọt ở bên trái vết chân, ý của anh là hung thủ thuận tay trái?” Tôi nghiêng đầu hỏi cán bộ Cao.

“Người thuận tay phải không thể có chuyện cầm dao bằng tay trái nhỉ? Trừ phi tay phải đang cầm thứ gì đó.” Cán bộ Cao nói, “Đây là hành vi vô thức, có thể phản ánh một số vấn đề.”

“Không đúng.” Dứt lời, tôi chạy về hiện trường, ngồi xuống cạnh xác chết của cô gái ở giữa phòng khách, nói với Đại Bảo: “Không kịp mang về nhà khâm liệm để kiểm tra rồi, bây giờ anh cạo tóc ở thái dương bên phải của người chết đi.”

Đại Bảo cũng không hỏi lý do, nhanh nhẹn mở hòm đựng dụng cụ khám nghiệm, tìm một con dao phẫu thuật, lắp lưỡi dao vào, nhanh chóng cạo tóc phía bên phải đầu cô gái.

“Anh xem, ở đây có một chỗ xuất huyết dưới da.” Tôi chỉ vào phía trước vành tai phải và nói.

“Xuất huyết dưới da, bề mặt ngoài da không bị sây sát, phù hợp với đặc điểm thương tích hình thành do bị đánh bằng vật có bề mặt trơn nhẵn.” Đại Bảo nói.

Tôi nói: “Căn cứ vào tình hình điều tra và tình hình hiện trường có thể suy đoán, đây là tổn thương hình thành khi người chết cầm điện thoại di động ở tay phải gọi điện, vì điện thoại bị dao đâm trúng do tác dụng của quán tính, điện thoại đập vào đầu.”

“Cho thấy lực của hung thủ rất mạnh.” Đại Bảo nói.

“Tất nhiên rồi, điện thoại di động đã bị đâm vỡ.” Hàn Lượng nói.

Tôi cười bảo: “Hung thủ có thể rút dao, có thể tấn công, mà trong quá trình này, người chết không có động tác né tránh và phản kháng, cho thấy điều gì?”

“Cho thấy hung thủ đã thừa lúc nạn nhân không đề phòng, bất ngờ tấn công” Đại Bảo nói, “Ồ, tôi biết rồi, nhìn tư thế nằm nghiêng, lưng quay về phía cửa, có thể phán đoán, lúc đó cô ta đã mở cửa, cho hung thủ vào, sau đó quay lưng về phía hung thủ gọi điện thoại cho mẹ.”

“Đúng rồi!” Tôi nói, “Hung thủ đã bất ngờ tấn công từ phía sau. Các cậu nghĩ xem, bất ngờ tấn công từ phía sau, dùng dao đâm vào điện thoại di động ở tay phải người chết, cho thấy điều gì?”

“Hung thủ thuận tay phải.” Hàn Lượng mô phỏng động tác đâm rồi nói.

“Điều này không khớp với vết máu chảy từ hung khí ở cầu thang.” Tôi nói, “Không rõ tình hình mất đồ trong nhà người chết, nhưng chắc chắn không mất đồ gì có kích thước lớn, nếu không phải là tay phải hung thủ phải cầm một thứ gì đó, mà lại cầm dao đi xuống dưới, thì thông thường sẽ cầm dao ở tay phải.”

“Không cầm dao bằng tay phải, thì ngoài khả năng tay phải đang cầm đồ gì đó ra, còn một khả năng nữa, đó là tay phải của hắn đã bị thương.” Đại Bảo gật đầu, đã hiểu ý của tôi.

“Sau khi khám nghiệm sơ bộ tử thi, có thể thấy, trên người nạn nhân nam và nữ đều có mười mấy vết dao, khó tránh được không đâm vào xương, sau đó bị thương ở tay.” Bác sĩ pháp y Lý bổ sung.

“Tay phải đã bị thương, cũng phải có vết máu dạng giọt chứ.” Cán bộ Cao nói, “Nhưng bên phải vết chân dính máu đi xuống phía dưới chắc chắn không có vết máu dạng giọt. Nếu muốn tìm thấy máu của hung thủ ở hiện trường, thì đúng là mò kim đáy bể, trong hiện trường toàn là vết máu dạng giọt.”

“Có một loại có thể không nhỏ máu.” Tôi mỉm cười bảo, “Đó là đã dùng gì đó băng lại.”

“Đã là bị thương bất ngờ, thì rất có khả năng đã dùng thứ gì ngay ở hiện trường để băng lại.” Đại Bảo gần như nhảy cẫng lên, nói, “Đi tìm khăn mặt, quần áo gì đó!”

“Đúng, chia nhau ra tìm.” Tôi nói.

Mấy người chúng tôi lại quay vào hiện trường, mỗi người một chỗ, bắt đầu tìm.

“Trong phòng ngủ chính không có dấu vết có người vào.” Cán bộ Cao nói.

“Trong bếp cũng không có.” Hàn Lượng nói.

“Cái khăn mặt trong phòng vệ sinh này, tôi xem nào.” Đại Bảo đứng bên giá để khăn mặt trong phòng vệ sinh, chăm chú nhìn.

“Không cần nhìn nữa đâu, ở đây.” Tôi nói từ phòng ngủ nhỏ.

Trong mười giây, mọi người đã tập hợp lại.

Tôi chỉ vào ngăn kéo bàn làm việc đã bị kéo mở, bảo: “Mọi người nhìn tập khẩu trang này.”

Trong thời gian dịch bệnh, các nhà đều chuẩn bị sẵn rất nhiều khẩu trang.

“Trong cái ngăn kéo này, không có gì, chỉ có một tập khẩu trang.” Đại Bảo nói, chỉ cần kéo ngăn kéo ra, là biết không có bất cứ thứ gì.

“Nhưng, tập khẩu trang này lại bị đổ, có nghĩa là đã làm đổ lúc hoảng hốt lấy mấy cái khẩu trang ở bên trên.” Cán bộ Cao nói.

“Không chỉ thế, anh xem, trên quai của cái khẩu trang trên cùng này, hình như có máu.” Tôi lấy kính lúp ra, làm động tác mô phỏng.

“Tốt quá! Có DNA của hung thủ, là việc phá án thuận lợi rồi!” Đại Bảo nói.

“Chưa chắc, chưa biết đây là máu của nạn nhân.” Tôi nói, “Nhưng có thể khẳng định một điểm, tay bị thương đến mức phải băng lại, vết thương chắc chắn rất lớn, chắc chắn không chỉ một cái khẩu trang là băng lại được. Hơn nữa khẩu trang không tiện dùng để băng vết thương, máu sẽ rất nhanh chóng thấm đẫm. Chúng ta chỉ cần tìm những cái khẩu trang có máu ở thùng rác gần chỗ này, chắc chắn có thể tìm được DNA của hung thủ. Cái khẩu trang này cũng mang đi xét nghiệm, thử vận may xem sao, à mà căn phòng này chắc chắn có vết máu nhỏ giọt của hung thủ, lấy nhiều mẫu máu dạng giọt trên sàn nhà một chút, nhất là những vết máu dạng giọt ở gần ngăn kéo bàn làm việc.”

“Cảm giác sắp phá giải được vụ án rồi, việc khám nghiệm tử thi không quá quan trọng nữa nhỉ?” Đại Bảo cười nói.

“Ai bảo thế? Bây giờ đến động cơ gây án của hung thủ còn chưa làm rõ được.” Tôi vẫn rất lo lắng, “Cũng không biết điện thoại di động gì đó đã điều tra rõ chưa.”

“Có rồi đây.” Một trinh sát viên xuất hiện trước mặt chúng tôi, trán lấm tấm mồ hôi, nói, “Cả hai chiếc điện thoại di động đều kiểm tra rồi, điện thoại di động của Tra Dương hỏng nặng, không thể sửa được, không lấy được lịch sử Wechat, chỉ trích xuất được lịch sử cuộc gọi để xem những điểm đáng ngờ; chiếc điện thoại di động kia của nạn nhân nam đã điều tra rõ rồi, vẫn đang tiếp tục phân tích liên lạc giữa anh ta và nạn nhân nữ.”

“Có kết luận sơ bộ gì không?” Tôi hỏi.

“Có.” Trinh sát viên lật giở sổ và nói, “Người đàn ông tên là gì nhỉ? Ái chà, có tuổi rồi, trí nhớ tệ thật. À, đúng rồi, tên là Chu Quang Vĩnh, học viên cao học trường Sư phạm Thu Lĩnh, là người ở huyện gần đây, năm nay 24 tuổi. Đã điều tra tính cách của cậu này, được đánh giá rất tốt, bạn cùng phòng của cậu ta đều biết cậu ta có một cô bạn gái làm nghề dẫn chương trình, thậm chí dưới sự khuyến khích của cậu ta, tất cả bạn cùng phòng đều đã từng mua đồ khi Tra Dương livestream. Nhìn từ lịch sử Wechat của Chu Quang Vĩnh, họ quen nhau một tháng trước khi cậu ta tặng quà cho Tra Dương trong chương trình livestream của cô ta, sau đó nhanh chóng trở thành người yêu. Tháng này, ừm, đang trong giai đoạn cuồng nhiệt.”

“Mối quan hệ yêu đương như vậy có bền chặt không?” Tôi trầm ngâm.

“Xem đi xem lại, cậu thanh niên này không có điểm nào đáng ngờ.” Trinh sát viên nói tiếp, “Chu Quang Vĩnh cũng là một học viên rất chăm chỉ, có chí tiến thủ, gần đây nghỉ hè, cậu ta ở lại thành phố Thu Lĩnh làm thêm. Qua điều tra chỗ bố mẹ cậu ta được biết, cậu này từ khi học đại học, hoàn toàn không lấy tiền của gia đình, tự chăm chỉ làm thêm kiếm tiền đi học. Kết quả học tập của cậu ta cũng rất tốt, còn một năm nữa mới tốt nghiệp thạc sĩ, mới học thạc sĩ năm thứ hai, nhưng hôm qua cậu ta đã vừa ký hợp đồng với một công ty đã niêm yết trên sàn chứng khoán, sau khi tốt nghiệp sẽ đến làm việc ở công ty này. Cho nên bạn học của cậu ta đều nói, hôm qua trạng thái tinh thần của cậu ta rất tốt, buổi tối còn mời mấy bạn học hè không về nhà cùng ăn cơm, lúc ăn còn mơ về tương lai sau khi tốt nghiệp, cùng Tra Dương cố gắng kiếm tiền. Qua điều tra, tối hôm qua sau khi ăn cơm với bạn, khoảng 8 giờ tối cậu ta tới hộp đêm làm thêm, đến tận 9 rưỡi sáng nay mới tan làm. Cậu ta quả là rất cố gắng. Sau đó, cậu ta tan làm là đến thẳng đây, có khả năng đến để nói cho Tra Dương biết tin vui, đường đi mất khoảng nửa tiếng. Dù gì cũng một ngày một đêm không ngủ, chắc là ngủ luôn sau khi quan hệ.”

“10 giờ đến, nên Tra Dương kiếm cớ dừng livestream trực tiếp từ 10 giờ.” Đại Bảo nói, “Cậu này, đã tử vong trong lúc ngủ à? Thảo nào cậu ta hoàn toàn không có thương tích do kháng cự, hóa ra là hoàn toàn không biết có một người vào trong phòng định giết cậu ta.”

“Xét nghiệm bao cao su thế nào?” Tôi hỏi tiếp.

“Bao cao su chắc chắn không có vấn đề gì.” Bác sĩ pháp y Lý nói xen vào, “Vừa nhận được thông tin, đã xét nghiệm thấy DNA của Chu Quang Vĩnh và Tra Dương ở bên trong và bên ngoài bao cao su, à, đúng rồi, mẫu các vết máu dạng giọt lấy ở nhiều chỗ trong phòng khách, cuối cùng cũng đã có kết quả rồi, đều là vết máu của hai nạn nhân.”

“Các vết máu, vẫn còn phải lấy mẫu tiếp đấy.” Tôi nói.

“Cho nên, điều tra một vòng, không tìm ra được người nào có liên quan đến việc gây án? Từ phía Tra Dương, và phía Chu Quang Vĩnh, đều như nhau?” Hàn Lượng hỏi.

Trinh sát viên gật đầu, đáp: “Chắc chắn loại trừ mọi mối quan hệ mâu thuẫn, vì Tra Dương gần như không ra khỏi nhà, lấy đâu ra mâu thuẫn xã hội? Chu Quang Vĩnh lại là học viên trong trường, đi làm thêm cũng chỉ là nhân viên phục vụ, càng không có mối quan hệ mâu thuẫn gì. Các mối quan hệ của Chu Ngọc Lan cũng đã điều tra rồi, ; hoàn toàn không có manh mối gì. Nên, chưa biết chừng đúng là người lạ cướp của giết người.”

Tôi lắc đầu, nói: “Không nói nhiều nữa, trời tối rồi, nhanh chóng khám nghiệm tử thi đi.”