← Quay lại trang sách

Chương 3

Những vụ án có hiện trường đơn giản kiểu này, quá trình khám nghiệm tử thi cũng không phức tạp lắm. Vì Tra Dương là nữ, cần loại trừ khả năng bị xâm hại tình dục, thêm vào đó cô ta bị hại trước, cho nên chúng tôi quyết định việc khó làm trước việc dễ làm sau, bắt đầu khám nghiệm tử thi Tra Dương trước.

Các vết thương trên tử thi càng nhiều, việc khám nghiệm tử thi càng phức tạp. Mặc dù loại hình tổn thương trên tử thi Tra Dương rất đơn giản, nhưng vì có khá nhiều vết thương, nên việc khám nghiệm bên ngoài tử thi cũng mất gần một tiếng đồng hồ. Cổ Tra Dương có ba vết thương, ngực có năm vết thương, đều rất sâu. Khi khám nghiệm bên ngoài tử thi, để lúc giải phẫu không làm hỏng hướng của vết dao, nên phải khám nghiệm toàn diện từng vết thương, ví dụ như đo kích thước, dùng kim thăm dò kiểm tra độ sâu và hướng của vết thương... Khi tôi kiểm tra xong toàn bộ các vết thương, Đại Bảo đã hoàn thành việc khám nghiệm những bộ phận khác, đồng thời đã lấy mẫu xét nghiệm vật chứng liên quan.

Khi việc khám nghiệm bên ngoài xác chết sắp hoàn tất, cán bộ Cao đang phụ trách việc khám nghiệm vòng ngoài hiện trường gọi điện thoại đến, họ phát hiện thấy bảy chiếc khẩu trang bị máu thấm ướt lồng vào nhau trong một thùng rác cách hiện trường 1 ki-lô-mét về phía đông. Theo như suy luận khi trước, những chiếc khẩu trang ướt máu này rất có khả năng là phần tử phạm tội để lại sau khi dùng để băng vết thương ở tay.

Tôi dặn dò cán bộ Cao mấy câu. Để những chiếc khẩu trang này có mối liên hệ với hiện trường, tôi bảo cán bộ Cao đem khẩu trang đi làm giám định DNA qua máu, đồng thời làm rõ chất liệu của khẩu trang, tiến hành đối chiếu với khẩu trang trong ngăn kéo ở hiện trường xem có cùng loại, cùng lô không. Dù sao cũng là khẩu trang mới, lại đã bị thấm máu của phần tử phạm tội, khó có khả năng xét nghiệm ra DNA của người chết ở những chiếc khẩu trang này. Như vậy, nếu muốn coi những chiếc khẩu trang này là chứng cứ, thì buộc phải khẳng định khẩu trang ở hai chỗ này là từ cùng một túi.

“Cảm giác vụ án này không có độ khó.” Đại Bảo lấy dấu vân tay ở ngón tay cuối cùng của Tra Dương xong, nói, “Toàn thân người chết, ngoài nhiều vết thương ở cổ và ngực, không có những tổn thương khác, không có tổn thương do bị cưỡng ép, khống chế hoặc kháng cự, xét nghiệm tinh trùng trong âm đạo âm tính.”

“Cướp của không cướp người à?” Hàn Lượng nói.

“Quần lót của người chết ở trên giường, khi cô ta rời khỏi giường ra mở cửa không hề mặc, cho nên không thể phán đoán có bị xâm hại tình dục hay không qua quần áo.” Đại Bảo nói, “Chỉ có thể nói không có tổn thương, không có tinh trùng không có căn cứ về việc bị xâm hại tình dục.”

“Người chết ở hiện trường trong tư thế nằm nghiêng bên trái, xuất huyết dưới da trước tai phải, tất cả có tám vết thương ở bên phải cổ và ngực, vết thương ở cổ sâu đến tận đốt sống cổ, vết thương ở ngực cũng đâm vào trong khoang ngực.” Tôi vừa nói, vừa cầm dao phẫu thuật lên và nói, “Bây giờ bắt đầu giải phẫu. Nhìn từ bấy nhiêu vết dao đâm, các cậu có thể phát hiện thấy gì?”

“Trên áo cũng có vết dao tương ứng, cho nên khi đâm, không kéo áo lên.” Hàn Lượng chắc là nghĩ đến cô gái đi xe đạp điện bị đánh trọng thương rồi bị giở trò đồi bại [*] , nói vẻ thương xót.

“Có thể phán đoán quá trình qua hướng của vết dao.” Đại Bảo làm động tác mô phỏng và nói, “Nhát dao đầu tiên chắc chắn là vết dao ở dưới thùy tai, là vết đâm ngang hơi hướng xuống dưới, khớp với đặc điểm người chết nằm nghiêng bên trái trên sàn nhà, hung thủ thuận tay phải, đâm từ “điểm xa bên trên” xuống “điểm gần phía dưới””

“Đều đúng” Tôi vừa tách phần mềm ở cổ và ngực của người chết vừa nói, “Còn nữa, cách giết người này, chắc, trúng và dã man, nhát dao nào cũng chí mạng. Nhưng các vụ giết người cướp của, chẳng lẽ không phải là cưỡng ép, khống chế trước à? Kể cả là những hung thủ giết người trước cướp của sau, chỉ cần khống chế được đối phương là được, không cần phải ra tay dã man như vậy chứ?”

“Ừm, hành vi giết người quá mức, chỉ có ba khả năng, loại thứ nhất là trút giận, loại thứ hai là sợ nạn nhân không chết, loại thứ ba là giết người do mắc bệnh tâm thần.” Đại Bảo nói, “Loại sợ nạn nhân không chết, thường đều là người quen gây án, nhưng vụ án này rõ ràng là người chết không hề quen biết hung thủ. Mà người có thể lừa người khác mở cửa bằng cách đó, cũng hiển nhiên không phải là người mắc bệnh tâm thần.”

“Cho nên, từ những tổn thương với đặc điểm như vậy, anh nghĩ là để trút giận?” Hàn Lượng nói, “Nhưng về mặt logic, không thể giải thích được, nếu đã không quen biết thì lấy đâu ra chuyện gì mà trút giận.”

“Chuyện này khó nói, cậu có nhớ vụ án trước đây không?” Đại Bảo nói, “Vì người đi Maserati nhổ nước bọt vào người đi xe máy, người đi xe máy bám đuôi một năm, giết người đi Maserati. [*] Vụ đó, cũng không phải là người quen gây án đúng không?”

“Nửa bị kích động, nửa trút giận?” Hàn Lượng hỏi.

“Các cậu xem, ba nhát dao ở cổ, đâm vỡ toàn bộ các mạch máu lớn ở bên phải cổ.” Tôi nói, “Nhát dao thứ nhất, ở dưới thùy tai, từ vị trí xoang cảnh cắt đứt luôn động mạch cảnh. Tổn thương chỗ này gây ra những vết máu dạng bắn phụt trên bàn, đồng thời vì xoang cảnh bị thương, thêm vào đó lại mất nhiều máu, nạn nhân chắc sẽ nhanh chóng mất ý thức. Những tổn thương còn lại đều mang tính chất trút giận hoặc cho chắc chắn.”

Mời xem vụ án Dưới tà váy, cuốn Kẻ lãng quên, series Bác sĩ pháp y Tần Minh.

Mời xem vụ án Nhát búa đêm mưa, cuốn Vách núi tử thần, series Bác sĩ pháp y Tần Minh.

“Nhưng dựa vào điểm này để phủ định tính chất giết người cướp tài sản, bộ phận trinh sát chắc chắn sẽ không công nhận.” Hàn Lượng nói.

Tôi không trả lời Hàn Lượng, nói tiếp: “Năm nhát dao ở ngực, đâm rách phổi, tim và động mạch chủ, vừa nói nhát dao nào cũng chí mạng, đúng là không nói quá.”

Đại Bảo gật đầu, đồng ý với quan điểm của tôi, nói: “Thực ra lúc cầm dao đâm người khác, mình cũng có cảm giác, dao có đâm vào lồng ngực hay không, người cầm dao cảm nhận được rất rõ.”

“Còn một điểm nữa, nếu mỗi nhát dao đều đâm vào lồng ngực, thì khi giết hại Tra Dương hung thủ không thể bị thương ở tay.” Tôi nói, “Cho nên những vết máu dạng giọt trên nền nhà từ phòng khách vào phòng ngủ đều không cần lấy mẫu nữa, chắc chắn là máu của người chết.”

“Nhưng vậy chỉ có thể là bị thương lúc giết hại Chu Quang Vĩnh.” Đại Bảo vừa nói vừa mở hộp sọ theo yêu cầu công việc pháp y. Mặc dù chúng tôi đều biết, đầu Tra Dương không hề có thương tích nghiêm trọng.

“Xem thời gian tử vong.” Tôi nói.

“Cái này không cần thiết đâu nhỉ?” Hàn Lượng nói, “Từ lúc mẹ người chết nhận được điện thoại đến lúc cảnh sát vào hiện trường chỉ có mười mấy phút, thời gian tử vong đã xác định được rất chính xác rồi, bác sĩ pháp y các anh cũng có suy luận được thời gian tử vong chính xác đến đơn vị phút đâu.”

“Cậu xem, cậu xem, theo chúng tôi bấy nhiêu năm rồi, mà không hề có tí tư duy điều tra trinh sát nào.” Đại Bảo nói, “Cái gọi là thời gian tử vong xác định của cậu, được thiết lập trên cơ sở lời khai của mẹ người chết đúng sự thật. Nếu mẹ của người chết tham gia gây án, nói dối, chẳng phải là chúng ta bị đánh lạc hướng à?”

“Ồ, đúng cũng phải.” Hàn Lượng hiểu ra.

“Đúng thế, đây chỉ là quá trình kiểm nghiệm lời khai.” Tôi nói, “Nhìn từ vụ án này, hoàn toàn không có vấn đề gì. Thời gian tử vong của người chết đúng là vào khoảng 11 giờ sáng, nhiệt độ cơ thể, các hiện tượng của tử thi và các chất trong dạ dày đều có thể kiểm chứng. Thành phần bữa sáng bày trên bàn ăn và thành phần các chất trong dạ dày người chết giống nhau, mức độ tiêu hóa cũng vào khoảng hai tiếng sau bữa ăn cuối cùng, dưỡng chất vừa vào tá tràng.”

“Trong hộp sọ không có vấn đề gì, nhanh chóng khâu lại đi, vẫn còn một xác chết nữa kia.” Đại Bảo vừa nói vừa tăng tốc độ khâu.

Trong lúc Đại Bảo khâu tử thi, tôi đã đẩy tử thi Chu Quang Vĩnh vào phòng Giải phẫu bằng giường đẩy. Phòng Giải phẫu tử thi ở Công an thành phố Thu Lĩnh chỉ có một giường giải phẫu, không thể đồng thời tiến hành giải phẫu, nhưng để tiết kiệm thời gian, chúng tôi có thể tiến hành khám nghiệm bên ngoài tử thi của Chu Quang Vĩnh ở giường đẩy trước.

Khi tử thi của Chu Quang Vĩnh được phát hiện ra, thì bên phải cơ thể hướng về phía tường, bên trái hướng về phía lối đi của căn phòng, sau khi vào phòng, tất nhiên là phần tử phạm tội hướng mặt về phía trái của người chết. Những vết dao trên thành ngực Chu Quang Vĩnh đều nằm ở trước ngực trái của anh ta.

Tôi tạm thời chưa quan sát hình dạng vết dao, mà kiểm tra kĩ lưỡng hai bàn tay và hai cánh tay của người chết trước, rồi nói: “Kết luận sau khi khám nghiệm tử thi ở hiện trường không sai, toàn thân người chết không có bất cứ thương tích nào do cưỡng ép, phản kháng và khống chế.”

“Cái này biết mà.” Đại Bảo vừa khâu vừa nói, “Chẳng phải đã nói rồi sao, anh ta thức suốt một đêm, đến lại còn làm chuyện ấy với Tra Dương, sau đó ngủ say như chết mà. Tử vong trong lúc ngủ say.”

“Nếu đã ngủ say như vậy, người vì tiền, cần gì phải giết anh ta?” Tôi nói.

“Ồ, trọng tâm chú ý của anh là ở đây.” Hàn Lượng gật đầu.

Tôi lấy mẫu xét nghiệm sinh học bên ngoài tử thi của Chu Quang Vĩnh theo quy trình, sau đó cầm kính lúp quan sát vết thương ở ngực anh ta và nói: “Nhìn từ độ rộng của lưỡi, sống của công cụ gây thương tích thể hiện qua vết đâm, nhất là vết sây sát cong ở góc phía cuối vết đâm, có thể thấy con dao dùng để giết chết hai người có hình dạng giống nhau.”

Khi suy luận về dụng cụ gây thương tích, nhất là trong những vụ án hung khí sắc bén làm chết người, bác sĩ pháp y chỉ có thể phân tích là công cụ “cùng loại”, chứ rất ít khi có thể xác định là cùng một hung khí. Đó là vì cùng một loại dao, nhưng hình dạng khác nhau, có khả năng vì góc đâm, vị trí bị tổn thương của cơ thể mà hình thành những vết thương giống hệt nhau. Nhưng trong vụ án này, vì mỗi vết dao đẫm đều rất sâu, phần chuôi ở cuối con dao đều để lại vết cong trên da, hơn nữa vết cong trên da của hai người chết đều giống hệt nhau, như vậy có thể phân tích là con dao có hình thù giống nhau.

“Nếu không phải là hai người mua hai con dao giống hệt nhau, thì chắc chắn là một người gây án.” Đại Bảo nói.

“Cán bộ Cao xử lý hiện trường xong, đã tập hợp toàn bộ các vết chân dính máu, hiện tại chỉ thể hiện được một loại hoa văn đế giày và hình dạng bị mòn ở đế giày.” Hàn Lượng nói, “Kết luận một người gây án, không có vấn đề gì.”

“Nếu đã là một người gây án, không tồn tại khả năng bị khống chế, thì lại càng khẳng định suy luận khi trước của chúng ta là Chu Quang Vĩnh tử vong trong lúc ngủ say.” Nói dứt lời, thấy Đại Bảo đã khâu xong tử thi của Tra Dương, tôi liền chuẩn bị chuyển tử thi lên trên bàn giải phẫu.

Giống như xác Tra Dương nguyên nhân tử vong của Chu Quang Vĩnh cũng là do hung khí sắc bén đâm khiến mạch máu lớn, các cơ quan nội tạng rách vỡ dẫn đến tử vong. Điều khác biệt là trên ngực anh ta có chín nhát dao, có ba nhát dao khiến xương sườn bị gãy, sáu nhát dao còn lại đâm vào lồng ngực, gần như mỗi nhát dao đều đâm trúng tim.

Suy xét đến chuyện người chết không hề có bất cứ hành động kháng cự nào, cho thấy nhát dao đầu tiên của hung thủ đã xuyên vào lồng ngực, đâm rách tim, lúc đó đã khiến nạn nhân tử vong. Tám nhát dao tiếp theo, cho dù là có ba nhát dao đâm vào xương sườn, làm gãy xương sườn, đồng thời khiến hung thủ bị thương ở tay, vẫn không ngăn lại được hành vi đâm điên cuồng của hung thủ.

“Một mặt, cung cấp thêm chứng cứ thương tích cho suy luận lúc trước của chúng ta là hung thủ bị thương ở tay.” Tôi nói, “Mặt khác, cũng tiếp tục khẳng định tâm trạng trút giận của hung thủ. Biểu hiện của sự trút giận ở xác chết này, còn rõ ràng hơn ở xác chết của Tra Dương.”

Việc khám nghiệm tử thi Chu Quang Vĩnh, lại mất một tiếng đồng hồ mới kết thúc, lúc này đã là đêm khuya. Kiểu thương tích của hai xác chết rất giống nhau. Mặc dù việc khám nghiệm tử thi chỉ có thể khẳng định chắc chắn hơn về một số vấn đề phát hiện ra trong khi khám nghiệm hiện trường, nhưng qua khám nghiệm tử thi, tôi càng tin tưởng vào “trực giác” trong mình. Loại “trực giác” này cũng là có dựa vào căn cứ.

Việc điều tra các mối quan hệ xã hội xung quanh hai người chết của bộ phận trinh sát vẫn đang được tiến hành, việc xét nghiệm vật chứng đáng ngờ cũng đang được tiến hành, phòng trinh sát video của Công an thành phố thay ca làm việc, mười mấy cảnh sát phụ trách kiểm tra video xem thấu đêm. Thế là những người đã kết thúc công việc như chúng tôi lại trở thành những người nhàn rỗi.

Cho nên, chúng tôi được ngủ một giấc ngon, ngày hôm sau, trời sáng bảnh mắt mới bị gọi đến phòng họp ban chuyên án, khi nhìn vẻ mặt mệt mỏi của toàn bộ ban chuyên án, trừ ba người là tôi, Đại Bảo và Hàn Lượng, trong lòng chúng tôi cũng cảm thấy vô cùng áy náy.

“Thế nào?” Phó trưởng Công an Cán thấy chúng tôi bước vào phòng họp tạm thời, liền hỏi, “Nghe nói bộ phận bác sĩ pháp y các anh vẫn nhất mực tin rằng đây là một vụ giết người vì thù hận?”

Tôi gật đầu kiên định. Tôi biết sở dĩ Phó trưởng Công an Cán hỏi như vậy, chắc chắn là vì trong quá trình điều tra theo hướng giết người cướp của đã gặp khó khăn.

“Đúng thế, chúng tôi cẩn thận kiểm lại một lần nữa những đồ vật quý giá trong nhà người chết và tình hình nợ nần của người chết, đều không phát hiện ra điểm đáng ngờ.” Phó trưởng Công an Cán nói, “Cũng đã điều tra kĩ những người có tiền án cướp tài sản, vẫn không có phát hiện gì.”

“Chắc chắn không phải là vì tài sản.” Tôi nói, “Biểu hiện tổn thương quá mức trên cơ thể hai người chết rất rõ ràng, không có bất cứ hành vi cưỡng ép, đe dọa khống chế nào, rõ ràng không có những đặc điểm của các vụ giết người cướp của. Hơn nữa, còn một điểm quan trọng, không biết mọi người có để ý đến không. Đó là, vấn đề chọn thời gian và địa điểm. Đột nhập vào nhà để cướp tài sản, thông thường hay chọn những địa điểm tương đối xa vắng, chọn buổi tối hoặc thời điểm ít người đi lại. Còn vụ án này, giữa ban ngày ban mặt, ở tầng trên của một dãy nhà mặt phố rất tấp nập. Nếu không phải là có thông tin chính xác cho thấy sẽ cướp được tiền, ai dám mạo hiểm như vậy, đi cướp giữa ban ngày?

“Ừm, đúng thế.” Phó trưởng Công an Cán gật đầu, “Kể cả là biết nhà cô ta có tiền mua nhà, cũng phải biết rằng cô ta chắc chắn sẽ không rút tiền ra cất trong nhà.”

Tôi nói tiếp: “Còn căn cứ thứ ba nữa, đó là vấn đề thăm dò tình hình. Thông thường nếu đột nhập vào nhà để trộm cướp, chắc chắn phải thăm dò tình hình trước. Nếu đã thăm dò, quan sát, thì hung thủ phải chọn thời gian người chết ở nhà một mình để gây án. Như vậy mới có thể đảm bảo không xảy ra bất cứ sơ hở nào trong quá trình cướp tài sản. Nhưng trước 10 giờ, khi nạn nhân ở nhà một mình, hung thủ không đến, mà đợi tới khi bạn trai của cô ta vào hiện trường rồi, hung thủ mới vào. Điều này khiến tôi cảm giác, không phải là cướp của, mà là vì bạn trai cô ta đến, mới vào, kiểu như bắt quả tang chuyện gian tình rồi giết người.”

“Ý anh muốn nói là giết người vì hận thù tình cảm?” Phó trưởng Công an Cán hỏi, “Nói đến vấn đề thăm dò tình hình trước, camera giám sát ở chỗ bộ phận điều tra video, có phát hiện thấy người nào giống như đến thăm dò không?”

“Có.” Một nữ cảnh sát họ Vương thuộc đội điều tra video đáp.

Đáp án này không khớp với suy luận của tôi, cho nên tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Nhìn ánh mắt ngạc nhiên và nóng lòng muốn biết thông tin của mọi người, cảnh sát Vương có phần hoang mang. Cô vén tóc ra sau tai, ngừng lại một lúc, rồi mới chăm chú nhìn cuốn sổ trước mặt và nói: “Chúng tôi đã trích xuất camera giám sát tuần lễ gần đây, phát hiện thấy ngoài cư dân và những người làm ăn buôn bán quanh đây, còn có một đối tượng khả nghi thường xuất hiện ở gần hiện trường cho nên đã tìm ra danh tính của người này bằng cách nhận diện hình ảnh, là Tả Thiên Cường.”

“Tả Thiên Cường, nam, 35 tuổi, đã kết hôn, có một con trai, là Tổng giám đốc điều hành phụ trách tiêu thụ của một doanh nghiệp nhà nước ở thành phố Thu Lĩnh chúng ta.” Trinh sát viên bổ sung “Hôm qua khi chúng tôi tiến hành điều tra, người này đã lọt vào tầm mắt của chúng tôi. Vì quan hệ xã hội của Tra Dương vô cùng đơn giản, chúng tôi đã điều tra một vòng, đều không tìm thấy bất cứ điểm đáng ngờ nào. Nhưng chúng tôi đã nghĩ đến chuyện tại sao Tra Dương từ một sinh viên trường nghề bình thường, lại trở thành một người dẫn chương trình quảng cáo bán hàng khá nổi tiếng. Từ hướng này, đã điều tra ra được một số manh mối. Hóa ra, một năm trước, Tra Dương đã tham gia công tác tình nguyện của trường tham gia vào công tác tổ chức lễ chào mừng ngày thành lập trường. Nội dung của hoạt động chào mừng ngày thành lập trường thực ra là mời một số cựu sinh viên đã tốt nghiệp, tương đối thành đạt về thăm trường, tham gia tọa đàm với sinh viên mới của trường, động viên tinh thần học tập của sinh viên. Tra Dương chắc đã quen với cựu sinh viên Tả Thiên Cường vào thời điểm này. Hơn nữa, cũng đúng từ thời gian này, Tra Dương bắt đầu đi theo con đường livestream quảng cáo bán hàng trực tiếp. Chúng tôi phát hiện ra vấn đề là vì lúc đầu toàn bộ các mặt hàng Tra Dương quảng cáo đều là hàng do Tả Thiên Cường quản lý ở doanh nghiệp.”

“Chuyện này không phải là trùng hợp rồi.” Tôi mở cờ trong bụng, nói, “Cũng có nghĩa là, rất có khả năng Tả Thiên Cường đã dẫn dắt Tra Dương theo con đường livestream trực tiếp, hơn nữa đã cung cấp cho Tra Dương nguồn hàng khi cô ta mới bắt đầu livestream. Nói cách khác, Tra Dương có được thành tích như bây giờ, tất cả là nhờ vào sự giúp đỡ của Tả Thiên Cường.

“Vì điện thoại di động của Tra Dương đã bị hỏng, chúng tôi không trích xuất được lịch sử Wechat.” Trinh sát viên nói, “Cho nên chúng tôi không thể xác định được quan hệ giữa Tra Dương và Tả Thiên Cường. Nói tóm lại, lịch sử cuộc gọi của Tra Dương trong vòng nửa năm trở lại đây, không có cuộc gọi nào với Tả Thiên Cường”

“Bây giờ toàn liên lạc qua Wechat, người gọi điện thoại không nhiều, thanh niên gọi điện thoại lại càng ít.” Hàn Lượng nói.

Trinh sát viên gật đầu, nói: “Nhưng qua điều tra, chúng tôi thấy khả năng Tả Thiên Cường gây án không lớn.”

“Tại sao?” Tôi hỏi, “Nếu anh ta không ở gần đây, mà thường xuyên xuất hiện ở đây, là rất khả nghi đấy.”

“Thứ nhất, Tả Thiên Cường có vóc người gầy nhỏ, không khớp với đặc điểm cơ thể vạm vỡ mạnh khỏe mà chúng ta phân tích trước đây. Hơn nữa, sau đó chúng tôi đã bí mật theo dõi Tả Thiên Cường, xác định anh ta không bị thương ở tay.” Trinh sát viên nói, “Thứ hai, căn cứ vào tình hình vụ án, Tra Dương chắc chắn không quen biết hung thủ, như vậy hung thủ chắc chắn không phải là Tả Thiên Cường, hơn nữa Tả Thiên Cường quả thật cũng có chứng cứ không có mặt tại hiện trường. Qua điều tra, công ty Tả Thiên Cường bắt đầu làm việc từ 10 rưỡi sáng, nghỉ một tiếng buổi trưa, 7 rưỡi tối hết giờ làm việc. Hôm qua anh ta đi làm đúng giờ. Thứ ba, Tả Thiên Cường có vợ con, qua điều tra được biết gia đình khá hạnh phúc. Nếu nói anh ta ngoại tình thì là vấn đề của anh ta, nhưng giết người vì thù hận tình cảm, thì tôi thấy rất khó hiểu.”

Tôi trầm ngâm một lúc rồi nói: “Điểm thứ ba mà anh nói, chỉ là phân tích đối với người bình thường, nhưng không ai giống ai, chúng ta không thể dựa vào cách tư duy của mình để đánh giá xem người khác phải nghĩ thế nào. Anh nói là anh ta đi làm vào 10 giờ rưỡi sáng, thế thì cơ quan anh ta cách hiện trường bao xa?”

“Lái xe mất khoảng 15 phút.” Trinh sát viên đáp, “Lúc đó đường không tắc nữa.”

“Tôi thấy anh ta vô cùng đáng ngờ.” Tôi đập khẽ xuống bàn, nói: “Hai điểm phía trước của anh đều dễ giải thích, anh ta không đích thân giết người, nhưng anh ta thuê hung thủ giết người không được sao?”