V - BỤT LUÂN HỒN ĐẦU THAI -
Bá-tánh xứ Kapilavastu (Ca-duy-la-việt-quốc) lúc nọ đang ăn vía vì tinh-tú Outharathan, cả xứ đều hân hoan khoái lạc.
Song bà Hoàng-hậu Maya không dự cuộc ăn chơi nầy.
Bảy ngày trước khi mặt trăng ló ra trên trời tròn trịa là lúc mặt trời chết, thì bà Hoàng-hậu cứ ở trong Thánh-điện dâng hoa vọng hương.
Đến lúc trăng tròn thì lịnh bà thức dậy sớm, tắm nước thơm rồi bước ra ngọ môn đền vua mà bố thí nhiều của cải cho kẻ nghèo nàn.
Đoạn Lịnh-bà mặc áo đại trào, dùng bữa xong rồi thì tụng kinh niệm bụt, kế về thâm-cung, để áo xiêm vậy lên long sàng mà an giấc điệp.
Một chập, Lịnh-bà nằm chiêm bao thấy như vầy: «Thấy bốn tướng Đại-thánh áo mão đàng-hoàng, mặt mũi khôi ngô cao hơn người phàm nhơn, vào thâm-cung là nơi Lịnh-bà đang an giấc, áp lại phò Lịnh-bà và long-sàng đem thẳng lên chót núi Himawonta mà nay ta lại kêu là Himalaya (Hỉ-mã-lạp-sơn) trong một nháy liền tới.
Khi đến nơi các tướng bèn để Bà xuống trên một cái thạch-bàn bề dài 60 muôn thước tây: đá ấy toàn cả đủ thứ ngọc báu chói lòa rực rỡ, đủ màu sắc như mây tốt trên trời: hồng-ngọc, dạ-minh-châu xen lộn với dạm-hoàng ngọc và ngọc bích trong xanh như nước biển, sau cùng là ngọc-kim-cang chiếu ánh to lớn hơn các chùa miễu xứ Bénarès (Xá-vệ).
Và trên sàn ngọc ấy có một cây cổ-thụ cao 7 muôn thước, lá vàng xanh, huê trắng tợ bông huệ to như tinh-tú, các tướng bèn dam long-sàng và Lịnh-bà, mà để dưới gốc cây cổ-thụ ấy.
Có bốn nữ-tướng là vợ bốn tướng kia xơm lại gần Lịnh-bà, đỡ dậy một cách dịu-dàng mà phò đến hồ Anawadat (A-na-hoa-đạt) mau lẹ như nháy, đem Lịnh-bà tắm vào nước quí trong hồ ấy, rồi phò Lịnh-bà về long-sàng đã có lót bông huệ hái trong vườn các Thần-thánh.
Thì Lịnh-bà ngồi trên long-sàng mà nghỉ ngơi khoái lạc mà chờ Đứng Như-lai tới, ngang bên chỗ Lịnh-bà ngồi giữa các kẻ hầu hạ, thì có một hòn núi rất sum-sê sáng lòa đang mọc lên, thấy trên chót núi có Bụt Như-lai hiện hình voi trắng qua lại.
.
Cách một chặp thấy voi trắng và rống và theo hông núi mà xuống đến gần Lịnh-bà, vòi có ngậm bông huệ trắng, tiếng rống nghe xa triệu ức dặm dường.
Khi đi gần tới nấc thang chót chỗ Lịnh-bà Maya đang ngồi nghỉ thì voi trắng day mặt qua hướng bắc, nam, đông, tây mà rống một tiếng sau rốt, rồi lại gần long-sàng lấy vòi khai hông bên hữu Lịnh-bà mà chun vào lòng.
Điềm mộng-ứng của Lịnh-bà như thế. Lịnh-bà lấy làm toại chí hân-hoan bèn thuật điềm mộng ứng cho vua Đồ-đầu-ra biết thì vua liền cho đòi sáu mươi bốn ông chân-tu rất có danh trong xứ vào đền, bày các lễ vật đàng-hoàng cho chư sư-tăng bàn mộng: có sắm gạo rang nổ, trái cây cấm, hoa thơm rãi khắp dưới đất dày như lót nệm.
Tại chỗ 64 ông chân-tu ngồi thì có bày lễ vật cùng mỡ trừu, sữa bò, mật ong, đựng trong chén vàng cẩn ngọc.
Khi chư sư-tăng ăn uống xong rồi thì vua thuật lại điềm ứng mộng của Lịnh-bà và xin chư sư-tăng giải mộng, cả thảy đều tâu: «Xin Bệ-hạ hãy hân hoan trong lòng. Lịnh-bà thọ thai hoàng nam, sau khôn lớn hoặc sẽ truyền Pháp mà qui phục cả nhơn gian, hoặc bỏ chỗ phàm trần mà vào nơi thanh tịnh u nhàn ẩn tu truyền Pháp, ai ai đều tuân giữ noi theo. Muôn tâu Bệ-hạ, con Lịnh-bà Maya sau thành Bụt chí-tôn».
Chư sư-tăng giải mộng như thế, nay Bụt Như-lai đầu thai là điều thiên hạ biết rồi, nên có điềm lành ứng hiện hiệp lý với lời bàn chiêm bao của chư sư-tăng có ba mươi hai điềm lành ứng nhau một lược: yến sáng vô song chói lòa bao phủ trái đất, kẻ đui liền sáng mắt, người điếc biết nghe, đứa câm biết nói, què trệt bèn đi đặng lành lẻ như xưa, tử tội khỏi gông xiềng, khóc mừng hớn hở, lửa địa-ngục nguội tanh; muôn loài cầm thú trong rừng trên núi cả tiếng tung hô, còn loài người thì đều thuận huề thảy thảy đều hảo tâm hưởng cuộc thăng bình.
Và từ ngày ấy, bốn tướng ở từng trên cầm gươm lòa đêm ngày canh giữ cung Bà Hoàng-hậu Maya luôn.
Lịnh-bà lòng dạ thơ thới, trí hóa hân hoan, cùng thế-nữ lo sấm sanh chăn tả cho con.
Bụt Như-lai ở trong lòng mẹ cũng như sợi chỉ tơ xỏ chuỗi trân châu, còn lòng Lịnh-bà như đền thờ quí trọng vậy.
Khả tỉ Lịnh-bà trong lúc cưu mang Bụt Như-lại cũng như trong cơn mình bâng bình dầu đầy mà sợ tràn vậy, đêm ngày hằng hết lòng lo lắng dưỡng thai, chẳng chút sai ngoa, rất nên kỷ lưỡng.
.