SỰ TÍCH VUA KANAKAVARNA
Trong kỳ ba tháng Bụt-Như-Lai phải ở trên cỏi thần tiên Thawadeintha thì Đồ-đệ Ngài là Maukalan và Át-năn-đà cứ việc giảng kinh truyền đạo cho bổn-đạo và nhơn gian. Tên lái buôn nhơn đức ở Thawattie tên là Anatapein trong cơn ấy lo cơm nước mà nuôi bổn-đạo và thiên hạ tụ nhau trước cửa thành rất đông.
Maukalan thấy lòng rộng rãi của Anatapein thì khen ngợi va chẳng cùng và giảng cho dân chúng nghe như vầy:
«Thuở xưa kia trước khi Bụt Cù-đàm luân hồi xuống thế nầy nhiều đời, thì có một người kia tên là Kanakavarna là chúa xứ Djambudwipa. Vì thiện chánh nên được phú hữu tứ hải. Trong cung viện có hơn hai vạn cung phi mỹ nữ, thảy thảy đều tuyệt sắc như con gái của Bụt-tổ vậy. Trong kho đầy dẫy vàng bạc, dân chúng hèn lâu khỏi thuế khóa chi hết.
Song ngày kia có các thiên-văn-gia đến cho vua hay rằng: kể từ tháng chín trời làm hạn hán tới 12 năm trường! Hoa quả cỏ cây chi đều phải khô chết ráo.
Vừa nghe như vậy thì có lòng lo sợ cho dân chúng, bèn sai tàu đến xứ xa mua lúa và vật thực đem về dự trữ đầy dẫy các kho tàng trong kinh-đô. Dùng đó mà nuôi dân được 11 năm, song vật thực càng ngày càng hao bớt lần, đến nửa năm thứ 12 kho tàng sạch bách chẳng còn lấy được một tô lúa. Vua thấy dân chúng đói than bèn chan hòa giọt lụy.
Nhơn có Bụt Bồ-tát kia đi vân du nơi ấy thấy vua Kanakavarna đang lo buồn bèn thầm nghĩ rằng: «Vẫn ta đã làm được nhiều việc phước đức rồi, nay ta cũng nên giúp vua nầy mà làm phúc đặng ta thành chánh-quả». Nghĩ rồi Ngài bèn hiện ra hình con hồng-điểu bay vào đền vua Kanakavarna. Đến nơi Ngài bèn hiện ra hình bần-tăng và đến trước mặt vua.
Vua bèn hỏi: «Lão-sư đến trẫm có việc chi chăng?
- Dạ, muôn tâu, bần-tăng đến cậy vua một bữa cơm chay».
Vua nghe vậy chẳng chút bần dùng, trong đền còn dư lại có một chén cơm, vua liền đem mà thí cho bần-tăng, đổ vào bình-bát và nói rằng: «Đây là của thí chót hết, trẫm không còn chi nữa mà thí thêm: ước sao việc nầy sẽ giúp cho dân trẫm khỏi đói lạnh».
Bồ-tát lãnh của thí rồi bay bổng lên trời một chập thì thấy mây tuôn đen kịch bay khắp cả trời, bảy ngày bảy đêm trời mưa lu bù. Ngoài đồng lúa đâu mọc lên lố xố, một ngày thấy trổ bông, đậu hột rồi vàng chín, qua ngày thứ chín trời mưa xuống tinh những áo xiêm rồi mưa vàng, mưa bạc, mưa ngọc, mưa ngà mưa đủ thứ màu sắc.
Thuật đến đây đồ-đệ Maukalan kêu bổn-đạo mà nói rằng: «Ớ các bổn đạo ôi! Hãy coi sự tích đó mà tập làm phước bố thí».
Đây là chuyện các đồ-đệ giảng dạy cho nhơn dân tụ trước thành Thawattie mà nghe trong khi Bụt-Như-Lai vắng mặt.