ĐẠI-VƯƠNG OUGALIMALA
Từ Ngài Bụt-Như-Lai lên truyền Chơn-Pháp trên cõi tiên rồi Ngài trở xuống phàm trần trước cửa làng Thin-kha-tha cho đến năm chót hết, thì trong cơn ấy Ngài đã lớn tuổi và mệt mỏi nên một ngày một bớt sốt sắn, song cũng cứ đi xứ nầy qua xứ kia, từ Đông chí Tây, từ Nam chí Bắc, giảng dạy chơn ngôn chẳng hề ngừng.
Còn các đồ-đệ khi đã đặng chức thiền-sư rồi thì từ biệt Ngài lâu ngày mà đi giảng đạo các nơi, mỗi người mỗi phàng, khắp cả thành thị cho đến chốn quê mùa nữa.
Các Đại-đồ-đệ tủa tràn ra tứ phang cũng như pháo hoa-cải xẹt vậy, mà truyền Chơn-Pháp. Cả cuộc giảng đạo ấy có Bụt-Như-Lai chủ trương như thế được 35 năm nữa.
Ta tiếc không thể thuật hết được từ hồi, từ mùa, các công việc của Ngài làm. Song ta xin thuật việc xảy đến trong mùa thu năm thứ 20 mà Bụt-Như-Lai dụ được Đại-vương Ougalimala là đầu đảng ăn cướp núi trong xứ Kosala, và thuật việc tên Đệ-hoa-đạt trong mùa năm thứ 37 âm mưu giết Ngài mà bị khổ hình.
Số là lúc nọ nhằm mùa thu năm thứ 20, Bụt-Như-Lai từ biệt thành Thawattie, phải đi ngang qua rừng to ở giữa thành ấy và xứ Kosala.
Vẫn trong rừng ấy có một tên ăn cướp rất oai thế hung hiếp thiên hạ chung quanh đó đã lâu năm rồi. Ai mà đi gần ở hang nó ở thì thảy đều bị nó giết, có một đôi người thoát khỏi về thuật lại rằng: nó chặt tay người bộ hành lấy ngón xỏ xâu đeo cổ như chuỗi vậy.
Bụt-Như-Lai nghe vậy liền nhứt định đi đến hang Đại-vương nầy.
Vẫn vua Pasenadi nhiều khi ở trên đền có nghe tiếng rên xiết khóc than của kẻ đi đường bị Đại-vương bắt mà giết, và nhiều khi nghe nó gầm hét om sòm thì vua và bá-tánh năn nỉ Bụt xin đừng có đi đến đó vì có cuộc lộng hiểm, mà Ngài không nghe theo, bèn xâm xâm đi thẳng vào hang thằng ăn cướp cạn ấy. Ougalimala khi thấy Ngài đi gần đến thì nó sắm sửa giết Ngài. Song khi nó nghe Ngài khuyên lơn thì chưn nó bị dính dưới đất như bị trời trồng vậy. Nó la hét ó ré om sòm mà Ngài cứ lấy lời hiền từ nho nhã mà dỗ nó. Cách một giờ đồng hồ Đại-vương Ougalimala dịu lần rồi ăn năn xin lỗi Ngài mà chịu theo đạo làm đồ-đệ Ngài hết lòng khiêm-nhượng.
Ngài bèn dắt nó về thành. Khi đến nơi Ngài dây mặt lại mà nói rằng: «Ớ bổn đạo rất yêu dấu, Ougalimala đây nay đã cải tà qui chánh, chúng ngươi hãy noi theo gương hiền-từ nho-nhã là một phép rất mầu, dẫu ai ngang tàng hung bạo cho thế mấy cũng phải thua».
Ngài hằng khuyên lơn bổn đạo phải ăn ở hiền lương, chẳng phải lần nầy là lần thứ nhứt đâu, vì Ngài nói nếu muốn có công quả thì phải hiền từ, nay Ngài nhắc lại như vậy là vì tại xứ Kosala dân chúng đều có tánh ngang tàng, ít ưa điều thảo thuận.
.