← Quay lại trang sách

CUỘC TỔNG TÁNG BỤT-NHƯ-LAI

Khi thiên hạ hay tin Bụt đã chết rồi thì thiện nam tín nữ than khóc không cùng như vầy: «Bụt chí-tôn chí-đại là đứng biết hết việc thế gian, đã vội về Phi-phi-tưởng-xứ thì còn ai đâu mà dìu đắt chúng tôi?»

Mà Anourouda là đồ-đệ của Bụt trong đám trọn lành nhắc lại cho thiện nam tín nữ nghe những lời của Bụt dạy dỗ nhiều khi như vầy: «Chớ nên than van, chớ nên khóc lóc, việc chi đều có số mạng, chẳng ai chạy khỏi Phép sanh ký tử qui».

Anourouda nói rồi đoạn bảo Át-năn-đà qua thành gần cảnh Koutheinaron (Câu-thi-na) mà thông tin cho các hoàng Mallas hay rằng Bụt-Như-Lai đã vào Phi-phi-tưởng-xứ rồi.

Khi nghe được tin buồn như vậy thì các hoàng Mallas lấy làm thảm não vô cùng, bèn chạy cùng thành cho vạn gia bá tánh hay, rồi sắm sanh các mùi thơm tho, các thứ vải quí lạ dắt bá tánh qua đến chỗ Bụt giãi thi mà điếu tang.

Gần nơi ấy thiên hạ lo cặm lọng cho các hoàng xứ Koutheinaron tạm ở đó bảy ngày đêm mà cư tang, xem xác Bụt mà niệm kinh, đoạn 8 ông hoàng mặc sắc phục đại triều, xuống sông rửa tráng rồi vào khiêng xác Bụt đem đến chỗ thiêu mà đặt lên giàng hỏa.

Song khi vô đến nơi dợm mà khiên xác thì khiên không nổi, dường như xác Bụt đã dích khắn với đất rồi.

Thấy vậy thì Anourouda đến gần các hoàng mà nói rằng: «Xin các ông chớ khá khinh động, vì chư tiên chư thần thánh cũng muốn đến mà cư tang cùng thiêu xác Bụt, ấy vậy chư-công nên hiệp lực cùng chư thánh thần mới được. Các việc phải làm sao tôi xin chỉ rõ: Phải đem xác Ngài ra ngã Tây-môn, rồi đi vòng theo tường thành mà đến cửa Nam-môn; qua đến Bắc-môn phải trở lại vào thành. Đoạn phải khiên xác Ngài đi ngang qua thành, hai bên đàng phải xông hương và ca ngợi, rồi khiên thẳng ra ngã Đông-môn tuốt vào rừng, đến chỗ kêu là Makoulabaudana mà lập giàng hỏa để xác Ngài lên đó.

Các hoàng đều nói: «Chúng tôi xin vưng theo ý chư Bụt-tổ, chư thần, chư thánh». Nói rồi khiên xác dễ nhẹ như lông.

Chư tiên cùng chư thánh chư thần ở trên trời rải bông lạ xuống cùng đàng, và cất tiếng ca xang. Bá-tánh thì xông hương, các hoàng Mallas khiên xác Ngài thỉnh thoảng đi tới do theo đường đã chỉ.

Khi xác đến giữa thành có một người đờn bà goá giàu có tên là Mallika ôm vải quí đến sấp mình dưới chơn Anourouda mà xin cho phép đắp trên xác Bụt. Vải ấy dệt bằng kim-tuyến tốt và khéo lạ trên đời ít thấy. Khi đắp rồi thì xác Ngài coi dường như một khối vàng chói lòa rực rỡ.

Lần lần xác đã đến nơi. Thiên hạ đem nhũ hương, mộc dược và bạch đàng đến nhiều mà làm giàng hỏa cao đến 120 hắt. Xác Bụt thì phải tẩn bằng vải rẻo rất nhuyễn và bông vải y theo luật tẩn liệm các vì vương đế vậy, rồi liệm vào hòm vàng mà để lên giàng.

Khi ấy Anourouda bảo: «Khoan đã vì chưa tới giờ. Ông Đại-đồ-đệ Kathaba (Maha Ca-diếp) đi gần tới. Phải đợi ông đến mà xem xác Bụt lần sau chót».

Vẫn Kathaba hay tin Bụt đã giãi thi, bèn lật đật qua thành Koutheinaron. Khi đến nơi ông giơ hai tay tới ngang trán, đi vòng giàng hỏa ba lần mà đọc như vầy: «Đây là phía chưn Tôn-sư, đây là phía đầu Tôn-sư».

Đoạn ông đứng lại mà nói lớn rằng: «Tôi ước ao thấy chưn Ngài một lần sau chót đặng coi các dấu tiền định rằng số Ngài phải thành Bụt. Ấy vậy các rẻo vải nầy phải tự nhiên đứt đi, hòm nầy tự nhiên dở nấp, giàng hỏa nầy tự nhiên hạ thấp xuống».

Tức thì y như lời nguyền, giàng hỏa hạ thấp xuống, chưn Bụt lộ ra gát trên đầu Ca-điếp.

Đoạn các cuộc trở lại y như cũ, rồi thình lình ở đâu lửa vùng phát cháy một hơi thiêu xác tàn rụi, còn lại vài cụt than bọn và một vài cái xương nhỏ của Bụt, to hơn hết thì bằng hột đậu ngự, giống như hột chuỗi vàng, còn nhỏ hơn hết thì bằng hột mè giống như nụ bông huệ. Các đồ-đệ lượm để vào bình vàng, đem đến chỗ Ngài giãi thi mà đặt đó, trên có che lọng, đặng thiên hạ trong xứ Koutheinaron đến đó thờ lạy 7 ngày đêm.

Vì sợ người ăn cắp xương Ngài là đồ Kỷ-niệm rất quí nên các Hoàng Mallas cho vây 4 vọng canh giữ, nào voi, nào ngựa, nào xe, nào tướng, đi vọng gìn giữ đêm ngày.