← Quay lại trang sách
LET IT BE
Garetti đứng trên dãy bàn dài.
Vừa đi hắn vừa uốn éo.
Uốn éo tay, vai và chân.
Tiếng nhạc bập bùng.
Hắn đi như người lên đồng.
Lên đồng bình yên và tỉnh táo.
Miệng hắn hát theo lời người ca sĩ.
‘’Let it Be!’’
Ngoài hàng rào, đám trẻ thơ đứng bu quanh nhòm và cười cười tò mò.
Trên trời đêm hai cánh diều phần phật gió. Bình thản như kẻ đứng ngoài nhân thế.
Tiệc tàn, dọn dẹp bàn ghế.
Đám con nít túa vào như bày ruồi giành nhau chút mật ong sót lại.
Có đứa cầm nguyên đĩa bánh còn đầy mang đi.
Người tóc vàng gọi lại, cho.