← Quay lại trang sách

Chương 42

MISSION QUAY NGƯỜI bỏ chạy trong khi cây cầu thang bị đám đông tràn xuống làm rung lên ầm ầm và lanh ca lanh canh. Cậu lảo đảo phóng xuống, một tay chạm cây cột trụ bên trong, dõi mắt dò tìm lúc lan can xuất hiện lại. Quá nhiều phần lan can đã bị rút đi. Thiệt hại đã khiến cho cây cầu thang không còn ổn định. Cậu không biết tại sao mình lại bị truy đuổi. Phải đi hết một vòng cầu thang thì lan can mới tái xuất hiện cho cậu thấy an toàn khi phóng với tốc độ như vậy. Cũng phải mất chừng ấy thời gian thì cậu mới nhận ra rằng Cam đã chết. Bạn của cậu đã giao một kiện hàng, và bây giờ thì nó đã chết. Nó và nhiều người khác nữa. Chỉ thoáng thấy chiếc khăn xanh của cậu, ai đó ở trên hẳn đã nghĩ chính Mission là người giao kiện hàng kia. Suýt chút nữa thì điều ấy đã là sự thật.

Lại có thêm một đám đông nữa ở chiếu nghỉ một trăm mười bảy. Những khuôn mặt đẫm nước mắt, một người phụ nữ run rẩy, vòng tay ôm lấy thân mình, một người đàn ông che mặt, tất cả đều đang nhìn lên hoặc xuống vùng bên ngoài lan can. Họ đã nhìn thấy đống đổ nát rơi nhào qua. Mission vội vã chạy tiếp. Bộ phận Điều Phối Khu Dưới ở tầng một trăm hai mươi là chốn nương náu an toàn duy nhất giữa cậu và bộ phận Cơ Khí. Cậu guồng chân phóng xuống đó, đúng lúc ấy thì một tiếng hét lanh lảnh từ phía trên ập đến quá nhanh.

Mission giật mình và suýt nữa thì ngã lăn xuống khi cái người kêu gào kia bay vèo về phía mình. Cậu đợi ai đó nhào vào mình từ đằng sau, nhưng âm thanh kia phóng vút qua ở bên ngoài lan can. Một người khác. Rơi xuống, vẫn còn sống và đang la hét, lao thẳng xuống đáy vực thẳm. Những bậc thang lỏng lẻo và vùng không gian trống phía trên đã lấy mạng một trong những người đang đuổi theo cậu.

Cậu tăng tốc, rời khỏi cây cột trụ phía trong để bám vào phần lan can bên ngoài, nơi các bậc thang cong rộng và bằng phẳng hơn, nơi lực lao xuống kéo cậu bám sát vào thanh thép. Ở đây, cậu có thể di chuyển nhanh hơn. Cậu cố gắng không nghĩ về chuyện sẽ xảy ra nếu mình gặp phải một khoảng thép trống Cậu cắm đầu cắm cổ chạy, khói cay sè mắt, tiếng leng keng và rầm rầm vang lên từ bàn chân của chính cậu cũng như những người khác ở trên, mới đầu cậu vẫn không nhận ra làn khói mù mịt trong không khí không bốc ra từ đống đổ nát mà cậu đã bỏ lại đằng sau. Chỗ khói khắp xung quanh cậu đang bốc lên trên .