← Quay lại trang sách

Chương 14

Alexandre vừa đi vừa chạy lên cầu thang. Tin chắc vào hiệu quả của món quà, anh sốt ruột muốn được tặng nó cho Sophie. Anh đã hứa là sẽ tìm được nó cho cô. Và anh luôn giữ lời.

Anh gặp Martine trong phòng khách, bà đang lật giở một trong những cuốn tạp chí bình dân vớ vẩn mà hình như bà rất thích.

- Chào cậu. Nói khẽ thôi nhé, cô ấy đang ngủ.

- Vâng, Alexandre thì thầm. Hôm nay ổn không?

Bà Martine nhún vai.

- Phải dùng mooc phin. Cô ấy đau lắm.

Nụ cười của Gomez bay biến.

- Nhưng hình như bây giờ tốt hơn rồi. Tôi vừa vào thăm cô ấy lúc trước, cô ấy ngủ say lắm. Cố gắng đừng đánh thức cô ấy.

- OK. Chúc chị buổi tổi vui vẻ.

Anh tiễn bà ra đến tận cửa, bắt tay bà.

- Hẹn mai gặp lại.

Hơi thất vọng vì không thể đưa ngay món quà, anh quyết định sẽ đặt nó lên chiếc bàn đầu giường, để cô thấy nó ngay khi thức dậy. Nhón chân thật khẽ anh bước vào phòng ngủ. Chiếc đèn ngủ đang bật.

Một làn ánh sáng nhẹ chiếu lên khuôn mặt Sophie. Cô đã chết.

Mắt cô vẫn mở, nhìn sững lên trần nhà.

- Chào người đẹp của anh! Anh tưởng em đang ngủ... Anh có một bất ngờ cho em!